Em Là Hạnh Phúc Ngọt Ngào Của Anh

Chương 24: Em Sợ Cái Gì Chứ? (H+)



Yến Thư không đợi Nghiêm Nhất Phàm nói thêm một câu, liền đưa ly sữa lên miệng uống cạn. Nghiêm Nhất Phàm nhìn cô gái nhỏ trước mắt cười sủng nịnh, cô vừa tắm xong mùi hương thơm mát còn chưa tan hết, bây giờ cả người lại bao phủ một mùi sữa tươi ngọt ngào. Nghiêm Nhất Phàm không nhịn được cúi người hôn lên cổ cô, rồi lại hôn lên môi, bắt trọn vị sữa tươi ngọt ngào trong miệng cô, chỉ là định nếm thử một chút bây giờ lại thành lưu luyến không nỡ rời. Yến Thư bị anh hôn đến khó thở, lấy tay đẩy vai anh ra, kiểm soát hơi thở nhắc nhở

" Chẳng phải anh muốn đi tắm sao? Mau đi đi"

" Tôi muốn tắm chung với em " Nghiêm Nhất Phàm nhếch mày, tà mị nói

" Áaa…tôi đã tắm rồi "

Nghiêm Nhất Phàm vừa nói xong, đã dứt khoát bế xốc Yến Thư lên trên vai, đi thẳng đến phòng tắm, đặt cô ngồi trên bồn tắm mát xa cao cấp, rồi xoay lưng đi đến chỉnh lại khoá cửa bằng vân tay. Nghiêm Nhất Phàm bắt đầu cởi áo, bỗng nhiên quay đầu lại, nửa người trên đã để trần. Dáng người đẹp đẽ hoàn hảo lộ ra.

Yến Thư muốn trốn, nhân lúc Nghiêm Nhất Phàm đang cởi nốt quần áo trên người, Yến Thư chạy đến mở cửa. Sau lưng, đột nhiên áp vào một vòm ngực ấm áp, Yến Thư mở to mắt, xoay người đẩy anh ra

" Tránh ra đi, tôi bị cảm rồi anh còn muốn ức hiếp tôi "

" Ồ? Bị cảm rồi sao, vậy em có biết làm cách nào để nhanh hết cảm không? "

Nghe Nghiêm Nhất Phàm hỏi, Yến Thư suy nghĩ chắc nịch trong lòng, chắc chắn anh đã quan tâm tới cô rồi, chính là sợ cô bị bệnh nặng thêm nên mới hỏi như vậy, Yến Thư lưu loát trả lời, mong Nghiêm Nhất Phàm có thể rộng lòng thả cô đi

" Chính là được giữ ấm, không được trúng nước nữa đâu, anh mau bỏ tôi ra đi, phải được nghỉ ngơi mới có thể mau khoẻ được "

Nghiêm Nhất Phàm nhếch môi, đôi môi bạc gục xuống hõm cổ trắng ngần của cô hôn nhẹ, giọng nói trầm thấp, thì thầm bên tai cô

" Không cần phiền phức đến như vậy đâu, chỉ cần truyền hết vi rút qua cho tôi là được "



Yến Thư nghe anh nói chưa kịp đẩy anh ra. Thì ngay tức khắc, nụ hôn nóng bỏng đã ập xuống, ngang ngược tách môi cô ra, lưỡi anh bá đạo luồng vào trong miệng cô. Dáng người chắc khỏe của anh nóng bừng bừng, ôm chặt lấy người vợ của mình. Thân thể bất ngờ bị đè ép, lưng cô đã hoàn toàn dựa sát lên vách cửa. Vẫn còn chưa hoàn hồn, Nghiêm Nhất Phàm đã hôn mạnh hơn, đầu lưỡi tiến quân thần tốc vào khoang miệng cô, một tay ôm lấy eo Yến Thư, làm hai thân thể dính chặt vào nhau, tay kia luồng vào trong váy ngủ di chuyển trên thân người cô, mang theo tràn ngập d.ục v.ọng

" Ưn…ưn " Tiếng hét của Yến Thư hoàn toàn bị giữ lại trong cổ họng

Yến Thư càng ra sức vặn vẹo người để tránh khỏi, thì lại càng giống như là đang cố tình chọc giận anh, khiến cho bàn tay đang làm loạn trên ngực cô gia tăng thêm lực đạo, Yến Thư bị đau đến nhíu mày. Phải nói tuy Yến Thư còn nhỏ tuổi nhưng trời sinh Yến Thư có một thân hình nóng bỏng, với vòng một vô cùng đầy đặn, khiến cho Nghiêm Nhất Phàm mê mẫn, bàn tay đặt mãi bên dưới đôi gò bồng mềm mịn của Yến Thư nắn bóp cảm nhận sự to lớn, mềm mại. Đây là một người đàn ông có sức mạnh ngang tàng, mãnh liệt và đầy nguy hiểm! Khi Yến Thư vẫn còn đang cố gắng đẩy anh ra, thì hai tay đã bị anh kìm chế!

Yến Thư hoàn toàn bị chế trụ, không có sức kháng cự. Bàn tay Nghiêm Nhất Phàm càng thêm táo bạo, cùng với việc biết cô không thể nào cản trở anh nữa, nên hành vi càng thêm tùy tiện, trực tiếp đưa tay dọc theo quần lót tinh xảo của Yến Thư chui vào, từ đầu tới cuối dù có làm gì thì môi lưỡi 2 người vẫn chưa hề tách rời, cứ như vậy bàn tay anh nhẹ nhàng xoa nắn bờ mông mềm mại

Đến khi cảm thấy Yến Thư bên dưới đã không còn dưỡng khí, gương mặt bắt đầu đỏ lên vì khó thở, Nghiêm Nhất Phàm mới lưu luyến buông môi cô ra, tựa trán vào nhau, Nghiêm Nhất Phàm ổn định hô hấp, ánh mắt nóng đến rực lửa nhìn người vợ nhỏ mê người dưới thân, đang cố gắng hít thở, con ngươi nóng rực nhìn chằm chằm vào thân thể mịn màng trắng hồng dưới lớp áo của cô, nhanh chóng kéo cô đến dưới vòi nước nóng mở lên, lại sờ soạng những đường cong bị nước làm lộ ra trên cơ thể cô. Yến Thư sức lực không bằng anh, chỉ biết ấm ức nước mắt lưng tròng, bất lực cầu xin

" Đừng…anh đừng như vậy, tôi rất sợ! "

Tiếng nói của anh đã trở nên khàn khàn, âm trầm giống như đang đè nén cảm giác mãnh liệt muốn bộc phát d.ục v.ọng điên cuồng của mình trên người cô

" Em sợ cái gì chứ! Sợ chồng của em biết chúng ta đang lén lút quan hệ sao? "

Nghiêm Nhất Phàm cố ý nhấn mạnh chữ

’ chồng’, nhắc nhở cho Yến Thư nhớ rằng 2 người là vợ chồng

Yến Thư thấy anh hoàn toàn không có ý muốn buông tha cho mình thì bật khóc đến đáng thương, sức lực không đấu lại với anh, chỉ có thể tùy ý để anh làm loạn trên người mình



Nghiêm Nhất Phàm nói xong, quần áo trên người Yến Thư cũng hoàn toàn bị vứt bỏ. Lộ phần ngực căng tròn, trắng nõn. Trước ngực của cô liên tục bị Nghiêm Nhất Phàm m.út mạnh vào, Yến Thư nức nở chỉ cảm thấy đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Một cảm giác nhục nhã lại xem lẫn một chút thoải mái dần dâng lên khiến Yến Thư không có cách nào kìm chế, Yến Thư nức nở chống cự trong vô vọng

Một lúc sau, vật dưới thân Nghiêm Nhất Phàm đã sớm sưng lên, thẳng tắp chỉ chầu trực tiến vào bên trong người của Yến Thư, anh không chần chừ phút giây nào nữa trực tiếp đâm vào bên trong cô

" A…ưm…ư…" Yến Thư nhíu mày lấy tay che miệng kìm nén tiếng ngâm nga mất hồn

" Nghiêm Nhất Phàm, đau quá…xin anh đó…huhu…"

" Ngoan! Đừng khóc rất nhanh hết đau! "

Anh từ từ đưa ra đẩy vào cứ như thế đến khi chân mày cô giãn ra anh mới tăng nhanh tốc độ mỗi lúc một sâu hơn. Cô khóc lóc cầu xin cũng vô dụng, bởi anh không có ý định dừng lại, bây giờ cũng không có khả năng dừng lại được, không biết Nghiêm Nhất Phàm từ trên người Yến Thư đã đạt được bao nhiêu lần cao trào. Đến cuối cùng Nghiêm Nhất Phàm hít sâu một hơi, đem dòng d.ịch ấm truyền vào nơi ẩm ướt kia của cô, rồi rút ra ngoài gục đầu lên ngực cô liế.m lá.p

Yến Thư thở hồng hộc, cánh tay run rẩy đặt trên ngực anh, yếu ớt muốn đẩy ra, với tay muốn lấy áo choàng tắm bên cạnh mặc vào, lại bị cánh tay to lớn của Nghiêm Nhất Phàm giữ lại

" Tôi cho em đi chưa? "

Yến Thư ánh mắt tủi thân nhìn chằm chằm Nghiêm Nhất Phàm, khiến anh cảm thấy hành động vừa rồi của mình cứ như là tội ác tày trời, đột nhiên một người nổi tiếng lạnh lùng, tàn nhẫn như anh lại cảm thấy có lỗi, nhớ lại đêm nào trở về cũng hành hạ vợ mình đến bật khóc, trong lòng không khỏi cảm thấy áy náy

Yến Thư sụt sùi, hít mũi nước mắt không kìm được lại rơi lả chả, Nghiêm Nhất Phàm đau lòng lau nước mắt cho cô, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn

" Được rồi! Không làm nữa, tôi tắm cho em xong, sẽ để em ra ngoài "

Yến Thư không trả lời chỉ đành để Nghiêm Nhất Phàm tùy ý tắm cho mình, sau đó anh mặc áo choàng tắm vào cho cô, tự lấy cho mình một bộ quần áo thoải mái, sau đó bế cô ra ngoài. Yến Thư được tha, cứ như cá gặp nước, xoay lưng về phía anh, ôm trọn cái chăn trong người, Yến Thư nhắm chặt mắt, cứ như đã ngất đi không còn động đậy nữa. Nghiêm Nhất Phàm phía sau yêu thương hôn lên cổ cô, cánh tay từ phía sau lại luồng vào áo, mò mẫm đến nơi đẫy đà của Yến Thư rồi đơn giản đặt tay ở vị trí đó cho thoải mái, rồi chìm vào giấc ngủ