Ép Hôn

Chương 75: Chương 75




11.00 p.m
Trước cổng một ngôi biệt thự, một ng` con trai dựa lưng vào tường, đứng im bất động, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn về phía đường, như đang tìm kiếm hình bóng của một ai đó.........
Thằng nhok đưa tay lên vuốt mặt. H nó mới nhận ra mình quá sai lầm khi gần như là gián tiếp giúp con bé vs Kavin. Mặc dù trời khuya rất lạnh nhưng vẫn có thể thấy rõ trên trán nó lấm tấm mồ hôi. Chưa bao h nó cảm thấy lo sợ như lúc này.......Đến tận lúc nãy, thằng nhok mới nhớ ra lời nói đầy bí ẩn của Kavin lúc sáng: "Xin lỗi, nhưng mong cậu đừng bao h nhận ra tình cảm của mình, tôi sợ chính mình sẽ dẫm đạp lên nó....". Đúng vậy, và bây h, nó đang vô cùng hối hận. Tình cảm của nó. Uh`, nó nhận ra rồi, nhưng.....liệu có còn kịp???......
12.00 p.m
Vẫn là một ng` con trai đứng đó- trước cổng một ngôi biệt thự, ng` con trai ấy vẫn chỉ đứng yên và im lặng dõi mắt về một phía xa xăm nào đó một cách mơ hồ, mong chờ bóng dáng bé nhỏ của một cô gái......
Đã nữa đêm. Có lẽ h này con bé đang ở bên Kavin, chứ nếu ko sao đến h vẫn chưa về nhà?- thằng nhok cay đắng nghĩ. Nhưng nó bik trách ai bây h khi tất cả là đều do nó tự làm tự chịu? Chính nó đã chủ động buông tay trước.....Một khắc đùa vui, giận hờn đã mãi cướp đi ng` con gái mà nó yêu, dẫm đạp lên tình cảm vừa mới nhận ra......Nó còn có thể trách ai ngoài bản thân mình???.........
- Anh sao thế?- một giọng nói quen thuộc vang lên, ấm áp đến lạ kì.....Thằng nhok ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt lo lắng pha chút ngạc nhiên của cô gái đối diện....

- Anny........???
- Ko tôi thì là ai chứ- con bé hất mặt lên giọng- mà sao anh lại đứng trước nhà thế này? Đi dạo ak`? Tôi ko bik là anh có thói quen đi dạo vào nữa đêm đó- con bé cười khúc khích trêu chọc thằng nhok, ko để ý thấy ánh mắt ai kia khắc hẳn mọi ngày- nó dịu dàng hơn.....
- Tôi đợi cô- thằng nhok nói khá là thản nhiên.
- Anh? Đợi? Tôi?- con bé ngạc nhiên hỏi.
Thằng nhok ko nói j`, chỉ gật nhẹ đầu rồi quay ng` bước vào nhà. Nó sợ sẽ ko thể kiềm chế mà hỏi con bé đã đi đâu, làm j`....vv.....Như thế thật ko hay chút nào......
Con bé vẫn đứng yên ở phía sau, mím chặt môi, ánh mắt như phủ một lớp sương mờ, tựa như là ảo ảnh......Bất chợt, con bé chạy theo, níu tay thằng nhok lại.

- Anh ko muốn bik tôi vừa đi đâu ak`?- con bé nheo mắt hỏi, đầy tinh nghịch, khác hẳn ánh mắt lúc vừa rồi.....
- Tôi ko muốn bik.- thằng nhok lắc đầu một cách mệt mỏi. Làm sao nó có thể chịu nổi nếu nghe những j` mà con bé nói cơ chứ........?
Con bé mở to mắt ngạc nhiên như ko tin vào tai mình. Rồi, ko hiểu sao, nó lại cười......Nhưng......có ai hiểu nụ cười này mang ý nghĩa j`.....?
- Ken, anh........ôm tôi đi, đc ko?- con bé bất chợt đề nghị.
Thằng nhok sững ng` nhìn con bé. Con nhỏ này đang đùa ak`? Bảo nó ôm con bé ư? Khác j` bảo một ng` đang cai nghiện hãy ngửi thử ma túy đi chứ! Con nhỏ này đang thử tính kiềm chế của nó ak`?
Thằng nhok im lặng nhìn con bé một hồi rồi quay ng` bỏ đi. Con bé khẽ thở dài, nhìn theo bóng thằng nhok một lúc rồi cũng bỏ về phòng.....
Đặt mình xuống giường, thằng nhok cố chìm vào giấc ngủ nhưng ko tài nào ngủ đc. Nó thật ra rất muốn bik con bé đã đi đầu và làm j`, chỉ có điều nó sợ sẽ phải nghe những j` ko muốn nghe......Thằng nhok ko phủ nhận mình đã quá nhát gan, nhưng thà như thế còn hơn phải tự tay bẻ gãy chồi non vừa đâm mầm trong lòng nó.....Thật sự là quá tàn nhẫn......Tàn nhẫn.....Nó? Hay con bé?