Exit

Chương 10



Bà ta dẫn cô đến căn phòng như tách biệt khỏi nơi đây, trông cũ kĩ và bám đầy bụi bẩn. Sau khi quăng lại một ánh nhìn khinh miệt thì bà ta bỏ đi

"Thôi kệ đây vẫn tốt hơn cái phòng kho kia bội lần, chỉ cần dọn dẹp tý là lại như mới ngay"

Cô săn ống tay áo lên, cột tóc gọn gàng rồi bắt tay vào việc dọn dẹp. Căn phòng này bụi kinh, dù đã lấy vải che mũi nhưng cô vẫn ho sặc sụa. Chỉ mất vài tiếng để cô dọn xong căn phòng, giờ nó gọn gàng ngăn nắp khác hẳn trước kia

Alva đi đến chỗ lối vào dinh thự, định lấy một số thứ còn để ở nhà kho. Thì cô bắt gặp một gương mặt thân quen, là con nhỏ đã đánh cô tơi tả vài lần

"Ra là người hầu thân cận trong dinh thự, bảo sao cạy quyền như thế" -Cô bĩu môi

Có vẻ con ả chưa thấy cô, cô núp vào một góc để tránh phiền phức. Lúc này Alva thấy được những người lính gác đang xét người con ả đó, sau khi xác nhận an toàn mới cho vào trong

"Xét người nữa à? Thế thì không ổn, đồ mình toàn những thứ đáng ngờ. Phải đợi đến tối rồi lẻn ra ngoài lấy mới được"

Cô quay lại chỗ phòng của mình, quyết định thăm dò bố trí của dinh thự này. Phòng Alva ở tít sâu tầng trệt, nằm ở vị trí góc vuông và có 2 đường đi. Sau khi đi dò đường thì cô vẽ ra một bản sơ đồ tối giản ở đây

Đối diện phòng cô là nơi sinh hoạt gia nhân, đi tiếp sẽ thấy bếp và phòng giặt giũ cùng các phòng tiện ích khác. Bên phải phòng cô có cổng phụ và sảnh lớn. Tầng 2 thì có rất nhiều phòng cho lính canh đan xem các phòng cho khách được bỏ trống. Tầng ba cá chắc là chỗ ở của công tước và gia đình, giờ thì cô không tiện lên tầng ba

Sau khi được nhận nuôi, cô không cần làm các việc vặt vảnh nữa vì nó ảnh hưởng đến danh tiếng của công tước. Rảnh rỗi thế này không quen nên cô cố gắng chợp mắt một tý

Sau khi thấy đồng hồ đã điểm ba giờ sáng, Alva thay một bộ trang phục người hầu. Sau đó mở cửa sổ nhảy xuống chỗ các bụi cây, cô nằm im để xem có ai phát hiện không. Sau khi đã xác nhận không ai để ý cô ẩn người sau các bụi cây để di chuyển đến chỗ nhà kho. Lúc này muốn đi qua nhà kho phải đi qua khu vực cổng phụ, ở đó đang có 5 người canh nên đi qua không bị phát hiện là rất khó khăn. Rất may là vừa đến giờ thay ca nên lính canh rời đi, cô nhân lúc này chạy vào nhà kho

Lục lọi nhanh chóng tìm được 2 con dao găm cô đã chuẩn bị từ trước, sau khi tìm được đống vàng định bỏ đi thì chợt nhớ ra mặt dây chuyền mà cô đã thấy ở ngày đầu tiên. Mở tủ ra thì thấy nó đóng bụi đen che mất mặt dây chuyền, cô phủi phủi rồi nhét vào túi. Cô nghĩ rằng người phụ nữ trong mặt dây chuyền hẳn là mẹ của cơ thể này nên trân trọng chiếc dây chuyền hơn

Đang định về thì cô chợt nhớ đến ông Matthew, cần phải thông báo cho ông ấy tình hình mới được. Thế là cô rẽ hướng sang căn nhà nhỏ cạnh các vườn cây, thường thì các gia nhân sẽ phải ngủ cùng phòng nhưng rất may là ông ấy là người làm vườn trưởng nên có hẳn nơi ở riêng để theo dõi cây cảnh, đều này giúp cho việc liên lạc dễ dàng hơn rất nhiều

Cô cuối người xuống gõ nhẹ vào cửa kính, gõ tận 3 lần vẫn không có động tĩnh nên cô đập mạnh một cái làm ông ấy giựt mình. Matthew hoảng loạn mở cửa chạy ra ngoài, chưa kịp để ông ấy hét thì Alva đã lên tiếng

"Suỵt suỵt, ta...là ta nè"- Cô đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng

"Ngài? Ngài làm gì ở đây? Tôi đã tìm ngài cả buổi chiều mà chẳng thấy đâu" -Ông cúi người

"Ta sẽ tóm tắt ngắn gọn thôi vì nếu bị phát hiện đã biến mất sẽ nguy lắm..Hôm nay ta được công tước nhận nuôi, nôm na thì mục đích bọn chúng là lợi dụng ta để hủy bỏ cái hợp đồng gì đó. Giờ ta cần ông chuẩn bị đá 55k và một số vũ khí cơ bản, đêm đến ta sẽ lẻn đến đây luyện tập"

"Hả là sao...nhưng quan trọng hơn là trong thời gian ngắn vậy mà ngài đã đạt 55k chỉ số rồi ư??? Không thể tin được!!!"

"Ta sẽ nói chi tiết sao, thế nhé!! Giờ ta cần quay lại phủ công tước"

"Ngài hãy cẩn thận" -Matthew lo lắng

Rất may là giờ này đám lính gác đã ngủ gật nên cô đi qua hết sức dễ dàng, cô rón rén quay về chỗ cửa sổ. Alva trèo vào phòng và thay đồ người hầu ra, sau khi giấu hết mọi thứ đi thì cô ngủ tiếp

Sáng hôm sau cô giật mình khi nhận ra mình đã dậy trễ

"Cái gì 8 giờ??? chết rồi trễ rồi!!"

Cô bật dậy đi đánh răng tắm rửa, thao tác nhanh đến nỗi 1p30s đã xong xuôi. Lúc này cô mới nhận ra là làm con nuôi rồi thì không phải hốt phân ngựa nữa

"Trời ơi...biết vậy ngủ tiếp cho thẳng giấc"- Cô thở dài than vãn

Thôi thì dù gì cũng đã tỉnh luôn rồi nên cô sẽ thử đi ăn sáng, đó giờ Alva chưa từng ăn sáng lần nào. Đang trên đường đi đến phòng bếp thì cô bị tiếng cười thô thiển phát ra từ sảnh làm chú ý, cô rón rén đi lại gần cửa rồi nép vào nghe lén

"Haha không ngờ công tước lại chủ động hẹn ngày mai mối sớm như vậy, thật vinh hạnh cho ta"

"Không không, ông đã có ý tốt nhắc lại hợp đồng ngày xưa thì ta phải chủ động hoàn thành nó chứ"

'Giọng ma mãnh này chắc chắc là của bà phu nhân rồi'- Cô suy tư

"Không biết gia đình công tước đây định cử quý tử hay tiểu thư đi xem mắt để ta đưa ra ứng viên phù hợp"

"Chà.. không giấu gì ông, ta đành cử con nuôi của ta vì các con ta đều có hôn ước từ trước"

"Cái gì?? Ta chưa từng nghe nói ngài có con nuôi"

"Đấy là con của họ hàng xa công tước, cả nhan sắc và tướng mạo đều rất xuất chúng"

"Con của họ hàng xa? Chẳng phải chỉ có con nhỏ điên làm ngoài vườn thôi sao??"- Giọng ông ta khó chịu

"Tuy có bệnh từ nhỏ nhưng con bé rất vâng lời, ta rất thương và không nỡ nhìn nó chịu khổ"-Bà ta nói bằng giọng u sầu

Giọng bà ta giả tạo đến mức Alva chẳng nghe lọt lỗ tai, đột nhiên giọng một thằng nhóc gay gắt hét lên

"Ta mà phải xem mắt với một con nhỏ điên ư??? Thật xúc phạm!!!"

"Vô lễ, con im ngay cho ta!! Công tước rộng lượng đột xuất quá, con nhỏ đó ở cũng mười mấy năm rồi giờ ngài mới nhận nuôi làm ta đây hơi bất ngờ"

"Vì chồng ta đột nhiên nhớ đến người họ hàng cũ nên mới buồn lòng mấy ngày qua, ta cũng đành nhận nuôi con bé gấp như vậy"

"Thế thì...ta phải gửi ứng cử viên sáng giá xứng đôi với con gái của ngài vậy"

Alva nghe được tiếng bước chân rất mạnh đến cửa phòng, cô nhanh chóng lùi về góc khuất của bức tường

"Giờ thì ta xin phép"

Một người đàn ông lớn tuổi tóc đã ngả vài sợi bạc đẩy cửa đi ra, đoán không lầm thì đây là nam tước còn thằng nhóc tóc đỏ đứng kế bên chắc là con ông ta. Cánh cửa vừa khép lại thì thằng nhóc đã bực mình kêu ca

"Con không muốn xem mắt với con nhỏ điên đó đâu!! Thế còn gì là mặt mũi của con cả nhà nam tước nữa"

"Nó cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của gia tộc nên ta sẽ không để con đi. Không ngờ gia tộc công tước hi sinh danh tiếng để nhận nuôi kẻ điên chỉ vì không liên hôn với gia tộc ta, mụ đó đúng là con cáo già! Ta sẽ cử thằng Flynn đi, dù sao thì kẻ điên sẽ xứng với một tên lập dị" -Ông ta hậm hực