Nhắc nhẹ: nên quay lại fict 10 – nếu chưa đọc- để biết hướng dẫn sử dụng trước khi dùng fict này.
Chúc cả nhà một buổi tối vui vẻ và ấm áp. Những sự động viên và ủng hộ của các bạn là món quà tinh thần lớn nhất mình đã nhận được trong hôm nay, ngày đặc biệt của mình.
Người ta nói, đàn bà đẹp chính là thứ trang sức làm tôn lên sự giàu có và bản lĩnh của người đàn ông, vì thế chẳng có gì lạ - khi Kla từng có bạn gái, không phải là một, mà là một đống, tuy cũng chưa đến mức vài cái xe tải chở đi không hết, nhưng tuyệt đối không phải là ít ỏi gì.
Có một số người sinh ra đã có sức hút, về hình thể, về tính cách, và cả về tiền bạc nữa.
Người ta cứ chê trách những cô gái ham vật chất, đối với tôi thì không. Trong thế giới rộng lớn này, trong số hàng tỷ tỷ những người con trai kia, làm sao mình biết được thực tế trong lòng họ có bao nhiêu an toàn? Chắc gì một người con trai giàu có đã xấu, chắc gì một người con trai nghèo, đã hẳn là tốt. Vậy cùng là cơ hội để lựa chọn, họ chọn những người có sự đảm bảo hơn về tài chính thì có gì mà sai?
Nếu là ngồi khóc, tôi cũng chọn ngồi khóc trên cái ghế nệm da bò, chứ không muốn ngồi khóc trong cái lều bằng bạt che mưa.
Nhưng,
Đường đến trái tim một người đàn ông không phải chuyện dễ dàng,
Đường đến trái tim một người đàn ông giàu có – lại càng khó khăn gấp bội.
Điều đó lý giải cho một điều,
Kla chẳng cần làm gì hết, với cái vẻ ngoài siêu cấp đẹp trai của mình, với cái xe hơi của mình, với ví tiền của mình. Kla tự động bị đám con gái bu quanh, dù chẳng động một ngón tay.
***********
Một chiều thứ sáu,
Sau khi chuẩn bị kết thúc buổi giảng, P"Bum nhắc lại nội dung chính:
- Tuần này và tuần sau, chúng ta sẽ học cách nặn bánh và nướng bánh, tùy theo loại bột và loại bánh mà các em đã chọn sẽ chia ra thành các nhóm nhỏ để cùng làm với nhau, chúng ta sẽ góp 5 bạn thành một nhóm, tuần kế tiếp nữa sẽ là tuần tự do, các em được nghỉ học và tự thực hành với nhau ở nhà, nhé?
- Thầy ơi, lớp chúng ta 44 bạn sẽ thiếu một bạn đó thầy!
P"Bum dí dỏm:
- Thầy nữa là 45, đủ chia nhóm nhé?
Cả đám con gái xôn xao, đoán già đoán non xem thầy sẽ "chấm" vào nhóm ai,
Riêng mặt Nic tỏ ra vô cùng chán ghét, Kla thì thờ ơ như không, P"Bum vừa liếc mắt qua 2 cậu chàng ngồi kế bên, liền vỗ tay trật tự lớp và nói:
- Vì thầy thấy các bạn nữ trong lớp không những xinh đẹp mà còn vô cùng khéo tay nữa, cho nên, thầy quyết định sẽ ở trong nhóm với 2 bạn nam này, để kèm các bạn ấy không bị rớt lại so với các bạn nữ nha.
Nic há mồm, tự hỏi: WTF?. Trong khi Kla chỉ cười khẽ, xoay tròn cái muỗng nhỏ trong tay.
Đúng chuẩn là, ba mụ đàn bà với hai con vịt là thành cái chợ, tuy ở lớp bây giờ chẳng có vịt, nhưng so với chợ không kém một tý nào:
- Ôi tiếc thế, thầy ơi, em cũng kém mà? – một giọng nữ vang lên,
- Em cũng kém nữa mà? em nặn cái bánh ra hình con ếch đó nữa thầy?
- Thầy ơi bột của em vón thành từng cục nữa a!!!!!!!!!
- Rồi xong, 3 chàng đẹp trai vào một nhóm, cháo cũng không còn mà húp nữa!
- Thế 2 người còn lại là ai ạ?
- Đúng đúng,
- Ai mà được chọn vào nhóm đó thì đúng là trúng số!
P"Bum: - 2 bạn nữ còn lại của nhóm, sẽ do 2 bạn Kla và Nic tự chọn. Tuần sau các em nộp danh sách nhóm lên cho thầy, thôi tan lớp nha.
Bum vừa dứt câu, cả bọn con gái, đổ xô mấy chục con mắt vào 2 hai người ngồi phía trên.
Kla và Nic cũng khá bất ngờ trước sự việc, tạm thời chưa kịp thích ứng gì. Ngoài hành lang, một đám con gái vây lại 2 anh chàng, đứa thì e thẹn, đứa thì sỗ sàng:
- Cho tớ vào nhóm của cậu nha?
- 2 soái ca ơi năn nỉ đó, nha, nha,
Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách!. Kla và Nic dùng hết sức bình sinh, co giò, chạy khỏi đám đông.
*************
Tối hôm ấy,
Vì là Nic rất hào phóng cho số điện thoại không sót một em nào, cu cậu thượng vàng hạ cám gì cũng hốt hết, chả kiêng nể gì, mà điện thoại réo từ chiều tới tối, vừa xạc vừa nói chuyện, nội dung y sì nhau:
- Ôi ấy à... nhớ.. nhớ... biết... ấy xinh thế mà... rồi, rồi để tớ xem rồi sẽ báo lại ấy, nhé.
- Rồi, dễ thương lắm, nhé, có bạn trai chưa?....
Trong khi Kla thì chẳng cho bất cứ một cô nào số điện thoại của mình. Trong lòng Kla bây giờ, chuyện mấy cô nàng kia chả có thá gì quan trọng, bằng việc mai là thứ 7 – sẽ gặp lại Techno.
Từ khi " chọn" được miếng bột của lòng mình, Kla cắt hết liên lạc với mấy cô bạn gái hờ, đưa mỗi cô đi mua sắm một buổi, chia tay trong êm đẹp.
Bản tính của Sói, là khi đã nhắm được miếng mồi của mình rồi, sẽ bằng mọi cách – có được –
Kiên trì, nhẫn nại, cần ra tay lúc nào, cần nhường bước lúc nào, đều được tính toán kỹ lưỡng. Con mồi chỉ có thể có 2 con đường, một là tự dâng đến. Hai là bị dâng đến.
*************
Sáng hôm sau, như thường lệ, Kla cũng chẳng thông báo trước, mà ung dung tới nhà Nic.
Bấm chuông mấy lần Nic mới xuống mở cửa, mặt mày bí xị, mở cổng xong không thèm chào Kla, mà quay đít đi luôn lên lầu.
- Quái lạ -
Kla thầm nhủ. Sau đó vẫn đi theo sau, khi đi còn cố tình ngang qua cửa phòng Techno, cửa phòng đóng, chứng tỏ Techno không có ở nhà, xem ra, sáng nay tới là công cốc rồi sao?
- Mặt mày bị cái gì vậy Nic? P"no đâu?
- Sao mày tới nhà tao lắm thế? Ai quy định cứ thứ 7 là mày phải tới chứ?
Nhận ra thái độ khác lạ của Nic. Kla cười cười:
- Sao? lại bị bồ đá à?
- Chướng mắt! từ giờ ít đến nhà tao đi!
- Nói rõ đi –
Kla bắt đầu cũng nổi cáu, không hiểu chuyện gì cả. Nic được dịp,quát lên:
- Bớt vờ vịt, mày với em Xim có quan hệ gì?
Kla khó hiểu:
- Em Xim nào?
- Em Xim trong lớp nấu ăn đó!
- À, có phải cô bé mà mày đang " chấm" đấy đúng không?
- Mày biết tao đang " chấm" rồi mà dám xơ múi vào? bạn bè kiểu gì vậy? uổng cái công tao trước giờ coi mày là bạn!
Nói rồi, Nic nằm kềnh ra giường, cái mặt nhăn như khỉ. Kla đá vào chân Nic:
- Dậy ngay, nói cho rõ!
Nic nhồm dậy:
- Còn không phải? dạo này tao thấy mày hay nhìn vào cái điện thoại cười cười. Tao đã nghi rồi, chỉ là chưa thẩm tra ra mày lén lút em nào thôi. Trước giờ dù bạn gái một đống tao cũng chưa thấy mày cười cười kiểu đấy.
- Rồi sao?
- Chắc chắn là em Xim. Mày thấy tao chấm ẻm nên hớt tay trên của tao đúng không?. Mẹ nó chứ.
- Sao mày chắc chắn? – Kla cười nhếch miệng.
- Tối qua Xim gọi điện cho tao, tao mừng muốn chết, em ấy xin vào nhóm. Chỉ chờ có thế, tao đồng ý ngay. Lúc đấy tao còn tưởng ăn chắc em Xim rồi. Thế mà sau đấy em ấy bảo tao là em ấy thích mày, muốn nói trực tiếp với mày mà ngại. Cái thứ gì không biết!
Ha ha ha ha, Kla cười bật thành tiếng.
- Ra là thế?
- Biến về nhà mày đi, từ giờ không bạn bè gì hết nữa, Nic đá vào người Kla, Kla không tránh:
- Tao thật sự còn chưa nhìn kỹ ẻm. Chỉ biết mỗi cái tên do mày kể, thế mà đã thành tội đồ đi cướp bồ của bạn rồi.
- Thật sự mày không có gì với ẻm?
- Mày nghĩ sao? đã từng thấy tao chủ động tán gái bao giờ chưa?
Ờ há. Khi cảm giác tức giận xâm chiếm, người ta thường thiếu lý trí. Nhưng giờ đây, tâm trí của Nic được giải tỏa, khi cơn giận nguôi xuống, các em nơ rôn trên não lại tề tựu, thì tự nhiên Nic thông minh hẳn ra, nó nhìn Kla từ trên xuống dưới, rồi mặt đầy chăm chú, hỏi:
- Kla, đưa tay mày ra đây.
- ???? gì cơ?
- Tao bảo đưa tay mày ra đây, nói rồi Nic cầm tay Kla lên, ngắm nghía,
- Quá mẹ nó đẹp luôn rồi!.
- Nic, tao nghĩ mày lên đi khám khoa thần kinh tổng quát đi.
- Kla..... mày.... Mày là Gay đúng không????
Kla thoáng giật mình nhưng nhanh chóng khôi phục lại:
- Sao?
- Những thằng con trai có đôi bàn tay đẹp như mày, 99.99% là gay!. Hơn nữa trước giờ, mày chưa từng ngủ với con gái đúng không?
Nic vỗ đùi bốp một cái, như phát hiện ra cả một đại lục mới:
- Mẹ kiếp quá sáng suốt!, thảo nào, mấy con bạn gái cũ của mày bảo tao là dù các ẻm xinh tươi vây lấy, mà mày đéo bao giờ cương!.
- ?????
Kla á khẩu,
Suy nghĩ một lát. Nic là bạn thân của mình, lại là em trai của Techno. Đặc biệt tính nết chẳng thơm tho gì. Phàm là những kẻ hay hám những cái lợi nhỏ trước mắt, đều là những kẻ rất dễ lợi dụng. Kla quyết định chơi bài ngửa.
- Tao không những gay, mà còn đã có đối tượng rồi.
- Oắt giờ heo? - Nic biểu cảm như không thể tin vào tai mình, lắp bắp:
- Đứa.... đứa... nào... mà... mà... xui vậy?
- P"no. Anh trai mày!
Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, ba phút vẫn đang trôi qua, mà cái mặt của Nic vẫn đang trong trạng thái đóng băng.
- P.... No?... Anh... trai... tao?????
- Đúng.- Kla không chút dấu diếm.
- Là Anh trai tao!. P"no???
- Đúng. Là P"no.
- Nhưng anh ấy không phải là gay!
- Ban đầu, tao cũng không nghĩ tao là gay. Cho đến khi gặp P"no.
- Mày nghiêm chỉnh?
- Rất nghiêm chỉnh.
- Nhưng tao... tao... anh tao... tao cũng không thể bán đứng anh trai tao cho mày được. Rơi vào tay mày, không phải P"no tiêu đời sao?
Kla nhìn thẳng vào Nic, sau đó rút ví, chìa 1 tấm thẻ ra trước mặt Nic:
- Trong thẻ này là 50.000 bath ( khoảng 35tr vnd) nếu mày giúp tao, bẻ cong anh mày, thì tấm thẻ này sẽ là của mày.
- 50.000 bath? – Nic bĩu môi – không được!
- Bất cứ khi nào mày cần tới xe, sẽ có.
- Vẫn không được, Nic lắc đầu, gác một chân lên đầu gối chân còn lại.
- Vậy tao sẽ tự ra tay.., nói rồi Kla rút tấm thẻ lại,
- Ấy khoan khoan, còn thương lượng, còn thương lượng, Nic vội vàng chụp lại cái thẻ, đút tọt vào trong túi quần:
- Dù sao thì anh trai tao cũng rất ngốc, có người yêu giàu cũng là một chuyện chẳng thiệt gì!
- Thành giao!
- Nhưng mà... mày phải đối tốt với P"no đó, anh ấy thật sự là người tốt!
- Nhất định!.
**********
Trên đời này có chuyện nào lạ đời bằng chuyện người vừa bị mang ra bán, lại còn đang hân hoan mang cái túi lích kích đồ ăn chạy về nấu nướng, cảm tạ 2 cái người - một kẻ vừa bán mình, một kẻ vừa mua mình không?
Nghe thấy tiếng dưới cổng, Kla nhíu mắt với Nic:
- Nhớ lấy giao ước,
- Rồi, đã nhớ rồi.
Khi Techno mang đồ vào, Kla vội chạy ra đỡ, bàn tay cứ vô ý mà chạm vào tay Techno. Mồ hôi lấm tấm trải trên khuôn mặt Techno. Kla đưa tay ra, khẽ lau. Techno vui vẻ mà đáp:
- Đúng là Kla tốt nhất, Còn cái thằng quỷ Nic kia, còn đứng khoanh tay gì, mau ra giúp anh
- P"no có mệt lắm không? Hôm nay mình sẽ làm bánh à?
- Đúng rồi Kla, hôm nay mình sẽ nướng bánh luôn, tiện thể anh sẽ làm thêm vài món để ăn kèm.
- P"no dễ thương quá, lại còn biết nấu ăn, ai mà được ở bên cạnh anh nhất định vui vẻ!
- Ha ha, sao lại khen anh dễ thương chứ? Anh cũng là con trai mà.
- Nic tiến tới, bĩu môi: - Mắt nó lác mới thấy anh dễ thương đó!
Techno cầm mấy cọng hành, đánh vờ lên đầu Nic:
- Em lo cho cái thân em đi, tốt nhất đừng có suốt ngày lêu lổng nữa, cầm sách cầm vở sang mà học hỏi Kla đi.
Bữa trưa được dọn ra. Mùi bánh kếp và bánh khanomtom thơm nồng nàn,
Kla khẽ mỉm cười. Được ăn thức ăn do người mình thích nấu, quả là vẫn hơn so với ăn ở khách sạn 5 sao, vì nó không chỉ đơn giản là thức ăn, mà còn có hương vị của người nấu.
************************
Vài ngày sau, nhà Techno:
- P"no, em thực sự không xong rồi, P"no cứu em!
- Số tiền lớn như vậy, anh biết kiếm ở đâu ra chứ?
Chả là vài ngày trước, Nic có mượn của bạn một cái đồng hồ xịn, đeo để đi khoe mẽ với gái, nhưng không ngờ lại đánh rơi mất, tìm hoài không ra. Hôm nay đứa bạn hỏi lại, Nic vẫn chưa dám nói thật với nó.
- P"no....
- Ba mẹ gửi tiền tiêu hàng tháng bao nhiêu không phải mày không biết, nếu có nhịn ăn cũng phải cả tháng mới đủ tiền đền,
- P"no, P"no, nếu mai em không đền lại cho nó thì nó sẽ không tha cho em mất, --- Nic níu lấy tay Techno.
- Được rồi, để anh điện cho bạn bè xem... Techno lắc đầu, với lấy cái điện thoại.
Một lát sau, Techno từ ban công bước vào, chán nản:
- Không ổn rồi, cả cái đội bóng toàn đứa nghèo, làm sao mà trong một đêm lại có thể có đủ số tiền đó được chứ?
Technic bỗng dưng mắt sáng như đèn:
- Hay là anh điện cho Kla đi? Ai chứ Kla thì chắc chắn có!
- Kla thì sao mày không tự mà điện?
- Anh không biết rồi, em mượn nó nhiều lần rồi, sợ nó...
- ???...!!! Mày mà cũng biết ngại sao?
- Thật sự... anh.. đi mà, P"no... năn nỉ anh đó!
- Ôi nghiệp chướng! Kiếp trước chắc chắn là tao tu không đủ nên mới có đứa em như mày đó.
Một lát sau:
- ,P"no... anh gọi em có gì không?
- À, Kla... à.. ờm... ngại quá... nhưng mà... anh có chút chuyện... à... cần.. cần mượn em một khoản tiền.., em có thể nào?
- Ồ, ba mẹ cũng vừa đưa em tiền tiêu tháng này mà em chưa có xài tới... nhưng mà... hiện tại em đang bị sốt.. ra ngoài không tiện...
- Vậy em nhắn cho anh địa chỉ, anh tới nha?
- Vâng, vâng, dĩ nhiên là được rồi....
Nic từ ban công nhìn xuống người anh ngốc nghếch của mình vội vàng lấy xe, đi phi đầu vào lưới. Chỉ biết khoanh tay chép miệng:
- Muốn trách thì tự trách mình ngốc!
********
Biệt thự Happy.
Techno tới địa chỉ mà Kla đã gửi cho,
Một căn biệt thự vô cùng xa hoa và rộng rãi. Techno dắt cái xe wave cùi bắp của mình, đi đi lại lại mấy vòng vì sợ bị nhầm. Cuối cùng đành liều, dắt xe tới trước cổng, thò đầu vào phòng bảo vệ:
- Dạ, cho cháu hỏi, đây, đây có đúng là địa chỉ này không ạ?
Vừa nói, Techno vừa chìa cái điện thoại ra trước mặt người bảo vệ.
- Đúng rồi, cậu tìm ai? Có hẹn trước không?
- À.. dạ, Kla... cháu cũng không chắc lắm,
- Cậu tên Techno?
- Vâng, vậng, sao chú lại?
- Cậu chủ nói nếu là cậu tới thì mời vào trong.
- Cậu chủ?
Ôi mẹ ơi. Techno tưởng bay cái tim. Giàu thì cậu cũng gặp nhiều rồi, mà giàu cỡ này thì nghĩ còn chưa ra nữa, vừa đi theo chỉ dẫn của bác bảo vệ, Techno vừa nhìn ngắm xung quanh căn biệt thự: Đèn trưng sáng chói khắp nơi, vòi phun nước, vườn hoa, chẳng thiếu cái gì..
Phòng của Kla ở lầu hai, về cơ bản thì ở đây tuy rộng nhưng lại ít phòng nên thoáng cái đã tới trước cửa phòng của Kla:, Techno gõ cửa,
Kla bên trong phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa, khẽ mỉm cười nhếch miệng, đôi mắt gian xảo lập tức cụp xuống,
Khụ, Kla mở cửa,người yếu đến mức như không đứng vững,
Techno thấy vậy, vội vàng đỡ lấy Kla, dìu vào giường.
- Kla, em sao vậy?
- Trời, người em lạnh quá, để anh gọi người..
- Không, P"no, em không sao, em chỉ bị sốt thôi, lúc nóng lúc lạnh ấy mà..
Techno trước giờ, vẫn luôn thấy Kla là một đứa trẻ lanh lợi, chưa từng thấy Kla yếu như vậy, sau khi đỡ Kla nằm xuống, còn cẩn thận kê gối cho Kla. Đứa nhỏ này...
- Tiền em để trên ví ở đầu bàn ấy, anh cần bao nhiêu cứ lấy nhé, em mệt quá.
- Kla, em thực sự không sao chứ? Ba mẹ em đâu?
- Ba mẹ em ư? đừng nhắc tới họ, cả tháng cũng không ở nhà mấy ngày,
Nói xong,Kla khẽ lấy chăn, trùm qua đầu....
Một khắc này, Techno cảm thấy vô cùng xót xa,
Đứa trẻ mà anh rất có cảm tình này, ngày thường vui vẻ bao nhiêu, hôm nay, suy yếu, đáng thương bấy nhiêu. Techno khẽ ngồi lên giường, kéo cái chăn xuống khỏi đầu Kla, sờ lên trán:
- Kla, em cảm thấy sao rồi?
- P"no.. em thấy lạnh lắm...
Techno đưa tay vào trong chăn chạm khẽ lên cánh tay của Kla
- Kla, em sốt tới phát run sao? Em đã uống thuốc chưa?
- Em uống rồi, nhưng... em vẫn còn lạnh lắm,...
Techno đã từng trải qua mấy trận sốt, cảm giác này, chắc chắn là rất khó chịu,
Dù đắp bao nhiêu chăn vẫn thấy lạnh thôi, chỉ trừ một cách... dẫu sao thì cũng chỉ là 2 thằng con trai, có cái gì mà ngại?
Techno không nghĩ nhiều, lập tức cởi quần dài, sau đó cởi áo, chỉ để trên mình một cái quần đùi, sau đó chui vào trong chăn, giúp Kla cởi bỏ áo ngủ,
- P"no... anh
- Anh không phải gay, chú lo gì chứ?
- Nhưng...
- Đây là phương pháp da tiếp da, sốt lạnh chỉ có cách này là nhanh khỏi nhất thôi,
Dưới lớp chăn, Techno ôm Kla từ sau lưng, áp ngực mình vào lưng Kla, chỉ mong Kla có thể nhanh hạ sốt,
Mà không hề thấy được biểu tình thỏa mãn tới cực độ của chú sói nhỏ,
Tối hôm ấy, đã mấy lần Techno nhẹ nhàng rời khỏi giường, nhưng cứ động là Kla lại như sắp tỉnh khiến Techno không làm sao mà rời đi được, Techno vội nhắn cho Nic một tin báo không về. Sau đó ngủ thiếp đi lúc nào không hay....
Sáng hôm sau,
Techno theo thói quen dậy sớm hơn,
Khẽ nhìn sang người ở bên cạnh, trên người cả hai bây giờ mỗi người chỉ có một cái quần đùi, có lẽ do Kla nóng, nên không đắp chăn, cả cơ thể như phơi bày dưới ánh sáng dịu nhẹ của bình minh.....
Techno đã từng nhìn thấy, từng tắm chung với cả chục thằng trong đội bóng, chuyện nhìn thấy cơ thể của một người con trai khác, thực sự đáng ra chẳng là gì mới đúng...
Nhưng...., không hiểu tại sao, vào những giây phút này, lại muốn nhìn thêm một chút....,
Khuôn mặt đẹp, dáng người không phải là nhiều cơ bắp, mà thoạt nhìn có vẻ rất rắn giỏi, da đẹp, đôi tay.. đôi tay đẹp... Techno không tự chủ, mà cầm lấy tay Kla lên, ngắm nghía... đẹp...những ngón tay dài, trong lòng bàn tay thịt lại khá dầy và mềm mại,
Phải nói thêm rằng Techno vô cùng thích những người có đôi bàn tay đẹp, chuyện này là do mẹ của Techno hồi nhỏ luôn kể với Techno rằng, một người có đôi bàn tay đẹp thường là một người rất thông minh và điềm tĩnh. Mà con người ta lại thường hay bị thu hút bởi những tính cách trái ngược với mình,
Thông minh và điềm tĩnh... Techno say sưa ngắm nghía bàn tay đặt trong tay mình, mà không để ý tới, Kla đã dậy từ lúc nào, đưa đôi mắt khó hiểu nhìn vào tay Techno:
Hành động này của Techno làm chú sói nhỏ cảm giác lại muốn sốt....
- ờ, anh,, anh phải về đây, nhé. Kla nghỉ thêm đi,
- P"no, cám ơn anh đã ở bên em đêm qua... Thực ra... em chưa bao giờ.. ngủ ngon đến như vậy. Trước đây, mỗi lần sốt, em cũng không biết làm gì hết... Chỉ đành nhắm mắt lại và mong chờ trời sáng... Thật sự, em cảm ơn anh rất nhiều...
- Không có gì đâu, em đừng suy nghĩ nữa,
- Vậy nha, à, tiền, anh mượn 15,000 bath nhé, khi nào gom đủ anh sẽ trả cho em ngay.
- Vâng..
**********
Techno về tới nhà, gần như quăng cái ví vào người Nic,
Lồng ngực cảm giác thật khó chịu,
Có khi nào Kla nghĩ mình là gay không? Có khi nào em ấy lại nghĩ mình biến thái không?
Sao mình lại cầm, lại sờ soạng tay của em ấy thế cơ chứ?
Haizz.... Techno ơi là Techno!
Cả một ngày trôi qua, trong tâm trí Techno lúc nào cũng vương lên hình ảnh khuôn mặt của Kla, cảm thấy việc mình lợi dụng lúc Kla bị ốm mà sờ tay, ngắm nghía thân thể của Kla là việc làm đầy tội lỗi.
Thế nên, Techno hôm nay nhờ Type trông coi đội bóng hộ, về sớm, ghé qua chợ, nấu một nồi cháo thơm phức.
Khi Nic vừa về đến nhà, ngửi thấy mùi thơm, vội vàng chạy vào bếp:
- P"no. nấu gì đó? ngon quá!
- Không có phần của mày đâu?
- Sao cơ? Một mình anh ăn hết nồi cháo đó?
- Muốn ăn không?
- Muốn chứ?
- Được, vậy lại đây, anh cần hỏi chú một chuyện.
Techno nói xong, bắc nồi cháo vừa chín ra khỏi bếp, ngồi xuống ghế, Nic đặt cái cặp lên bàn, sau đó bí xị:
- Em đã đền tiền cho nó rồi. Không tiêu vào 1 bath nào hết
- Không phải chuyện đó
- Vậy chuyện gì?
- Là... là chuyện của Kla
- Kla? – Nic ngẫm nghĩ: " tiêu đời nhanh vậy sao"
Techno hắng giọng, hỏi:
- Bố mẹ của Kla thường xuyên không có nhà sao?
Theo đúng thỏa thuận, Nic thiên tài lập tức đóng tròn vai:
- Ây da nói về đáng thương thì không ai đáng thương như Kla hết.Tuy lúc nào nó cũng tỏ ra vui vẻ như thế nhưng thực ra gia đình nó rất éo le. Bố mẹ thường xuyên cãi nhau, thậm chí còn đánh nhau trước mặt nó,
Em còn nghe nói, từ nhỏ nó đã bị đưa cho vú nuôi, mẹ nó chẳng mấy khi quan tâm đến nó, nói chung là từ nhỏ nó đã không biết đến tình cảm gia đình rồi.
- Thật là như vậy?
- Ưm, nó chỉ có tiền với cái mã đẹp trai thôi, chứ đáng thương lắm! thế nên em mới làm bạn với nó nè?
- Xì, Techno lắc đầu,
Sau đó, múc ra một tô cháo to, cho vào trong lồng ủ, giơ lên trước mặt Nic:
- Ăn lẹ lên rồi mang cái này qua cho Kla!
- Tại sao em phải mang?
- Vì mày mượn tiền nó đó, đồ vô ơn!
- Ủa? em nhớ là anh mượn mà? Em đâu có mượn?
- Mày, á, cái thằng này...
Chưa kịp để Techno nói hết câu, Nic đã chạy tọt lên lầu.
Techno nhìn lồng ủ, lại nghĩ đến những lời Nic vừa nãy nói.
Trong lòng dâng lên bao nhiêu chua xót. Kla, em cũng đáng thương quá rồi!
***********
Trong khi đó, tại phòng của Kla:
, tiếng chuông điện thoại reo, Kla nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, P"Bum,
Chán ngắt mà nghe máy:
- Lại gì nữa? P"Bum.
- Ha ha, sao nghe cái giọng uể oải thế, không vui khi ông anh họ này gọi điện tới sao?
- Chán ghét,
- Tuần sau đó, đã chọn được địa điểm để nhóm học nấu ăn chung chưa?
- Đó chẳng phải là ý của anh sao? Anh tự chọn đi,
- Vậy tới nhà Nic đi, anh muốn tới nhà cậu ấy,
- Anh đã cố ý như thế rồi còn hỏi tôi làm gì?
- Sao em cứ gắt gỏng với anh hoài vậy Kla.
- Anh nhắm ngay thằng bạn tôi, phiền chết được!
- Kla à, anh chẳng phải vì một lần vô tình gặp gỡ mà trúng tiếng sét ái tình sao.
- Tiếng sét ái tình? Cái bản mặt đào hoa của anh chưa chơi đủ một năm 365 tiếng sét sao?
- Cũng tại em đó thôi, ai kêu dẫn bé Nic tới làm chi, nhé, nhất định phải ở nhà Nic nhé.
- .............
Kla quăng cái điện thoại xuống giường, bước vào nhà tắm, xối nước,.
Hai tháng trước, ông anh họ của cậu, P"Bum về nước, mở tiệc chiêu đãi.
Anh ta là bi -( bisexual – song tính – trai gái đều ăn sạch)
Cậu đặc biệt không thích người anh họ này của cậu một chút nào, đổi người yêu như thay áo. Cậu không muốn đi, nhưng bố mẹ cậu thì dứt khoát bắt cậu tham gia, thế nên, cậu kéo Nic theo cho đỡ nhàm chán, Nic thì lần đầu tới một bữa tiệc xa hoa tới vậy, gặp cái gì cũng ngạc nhiên,
Trong khi thậm chí cậu còn ghét Bum tới nỗi không thèm tới chào chủ tiệc và chỉ ở lại có một lát, cười với ai cần cười, nói với ai cần nói.
Vậy mà chẳng hiểu Nic đã tỏ ra cái biểu cảm gì,và bằng cách nào mà tên Bum khốn kiếp kia lại biết được sự xuất hiện của Nic,hôm sau người anh họ tốt đẹp kia của cậu liền liên lạc với cậu, đòi thông tin về Nic.
Ngay lập tức, Kla từ chối.
Chỉ cho tới khi đụng Bum ở trường và chứng kiến sự "vào vai" tri thức đúng chuẩn của một người thầy bếp kia, cậu mới rõ:" số Nic đã định "
Khẽ lắc đầu cảm thán cho số kiếp thằng bạn thân, phần thì cũng thấy đã đời.
Đúng là cái đôi nghiệp chướng!
Bá đạo vô sỉ đội lốt trí thức công
Tạc mao ăn nhiều xấu tính thụ
- ---
Kla với tay lên lấy cái khăn tắm, ài....., vừa chuẩn bị tắm thì lão Bum gọi điện làm để luôn cái khăn tắm ngoài giường.
Kla đứng dậy, lõa thể, bước ra khỏi nhà tắm... những giọt nước ấm vẫn đọng lại khắp cơ thể hòa theo không khí mà tỏa hơi...
Cạch...
Cạch...
Techno vừa bước vào cửa, lập tức xuất hiện một hình ảnh:
Kla – không – một – mảnh – vải – che – thân!
-..................
-.................!!!!!!!!!
Sững sờ...........
... Hiện giờ ngoài tiếng tim đập bình bịch của Techno, thì không gian không còn âm thanh nào khác!
Kla nhanh chóng lấy lại tinh thần, bước lại gần chỗ để khăn,
Còn Techno vẫn phải mất đến cả chục giây sau, mới hoảng hốt giơ cái lồng ấp lên rồi bật ra một câu:
- Chín, chín... cháo chín rồi...
- Em biết,... đã chín rồi!
Đáp lại sự luống cuống và cái mặt đỏ au của Techno, Kla nở một nụ cười tươi rói
Đọc hay thì share cho em, vote cho em, bấm theo dõi em + kết bạn face với em để nhận thông báo về thời điểm ra cháp mới!