Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 6: Thế giới này... Người xuyên qua số lượng có chút...



Chương 5: Thế giới này... Người xuyên qua số lượng có chút...

Trong hành lang trắng sáng của căn cứ.

Lâm Bạch đang ngồi trên một chiếc xe lăn được đẩy từ phía sau bởi một người máy khỉ đột to xác.

Đang lăn bánh bên cạnh là một người máy nhỏ bé chỉ cao tới đầu gối, QG-01, người quản lý của căn cứ này.

"Báo cáo thiếu chủ, bí cảnh hiện tại của chúng ta nằm sâu trong một hang động tại dãy Phân Thiên Sơn." QG-01 báo cáo.

Hoàng Tinh V643, một hành tinh với 50% sa mạc, 20% đại dương, 15% rừng rậm và thảo nguyên thích hợp con người sinh sống, phần còn lại là băng nguyên ở hai cực.

Phân Thiên Sơn là dãy núi hùng vĩ ngăn cách rừng rậm và sa mạc.

Ở hai bên dãy núi hoàn toàn là hai cảnh tượng khác nhau, cả dãy núi giống như một bức tường chia tách thế giới thành hai cực, vì vậy người ta gọi nó là Phân Thiên.

Việc tìm kiếm một hang động nơi có một cổng không gian bé bằng bàn tay, và cánh cổng ấy được che dấu bởi một kiện bán thần khí thì việc kẻ thù có thể tìm tới bí cảnh này có thể gọi là kì tích.

Nghe vậy, lông mày Lâm Bạch giãn ra, dù cho đám thế gia kia có đánh hơi và tìm đến dãy Phân Thiên sơn thì cũng giống như mò kim đáy biển.

QG-01 tiếp tục giảng giải.

"Phía bên ngoài căn cứ là động Zombie, một bãi quái 30 cấp."

Đến đây thì Lâm Bạch nhíu mày.

"Nói như vậy thì bí cảnh cách thành thị cũng không xa, đúng chứ?"

Từ khi Chức Nghiệp giả xuất hiện tới nay, có rất nhiều quy tắc mới xuất hiện, một trong số những quy tắc đó được gọi là "tân thủ thôn".

Bãi quái càng gần nơi con người tụ tập thì càng yếu, càng cách xa nơi con người tụ tập thì càng mạnh.

30 cấp cũng chỉ tương đương Hắc Thiết đỉnh phong, lót đáy trong thể hệ đánh quái thăng cấp.

Nên Lâm Bạch biết rằng, bí cảnh này cách thành thị không hề xa.

"Thiếu chủ, căn cứ của chúng ta cách Xích Sa thành 200 km."

QG-01 máy móc trả lời.

Lâm Bạch trầm tư.

200 km ở cái thế giới mà "người bình thường" phần lớn là Bạch Ngân trở lên, nơi ai cũng chạy nhanh như đạn bắn thì quả thực rất ngắn.

"Xích Sa thành sao? Nghe qua tên có lẽ là nửa bên sa mạc của Phân Thiên Sơn, nơi khỉ ho cò gáy này tỉ lệ xuất hiện con người thấp như xổ số vậy."

Gật đầu an tâm, Lâm Bạch được đưa tới một căn phòng được trang trí ưu nhã.

Giá sách, bàn trà và một đài máy tính.

Mở máy tính lên, Lâm Bạch bắt đầu lên mạng kiểm tra tin tức gần đây.

Hắn là người xuyên việt, Diệp Hiên hư hư thực thực cũng vậy.

Một mẫu đất bé tí xuất hiện tới tận hai tên người xuyên việt, Lâm Bạch không thể không hướng tới một ý nghĩ khó tưởng tượng nổi.

Số lượng người xuyên việt không chỉ một hai người, thậm chí con số còn nhiều hơn tất cả những gì hắn nghĩ.

Hắn bằng đầu lên mạng tra tìm.

"Thiếu niên nghịch tập."



Vô số dòng tiêu đề hiện lên, số lượng nhiều đến hoa cả mắt.

Chấn kinh! Học sinh trung học Atlas chỉ với cấp D sinh hoạt nghề nghiệp, một ngày qua đi thăng 30 cấp!

"Thú vị thật, tên Atlas này dùng một buổi chiều quanh quẩn khu quái cấp thấp mà lên tới cấp 30, hắn có vạn lần kinh nghiệm hay cái gì đó vạn lần sao?"

Công ty phá sản, bị đuổi khỏi công hội, Trần thiếu gia ngả bài, dùng trăm tỉ kim tệ thành lập công hội mới hùng mạnh hơn, đánh mặt tất cả mọi người trong công hội cũ!

"Xem ra tên Trần thiếu gia này cũng cần được chú ý, một kẻ gần như mất tất cả, không hậu trường, không có phụ mẫu chống lưng.

Nhưng nếu sau lưng hắn có cái thần hào hệ thống thì mọi vấn đề liên quan đến tiền đều không phải vấn đề."

Vừa lăn chuột, vừa bình luận, Lâm Bạch bỗng chốc đã xem tới báo chí ngoài hành tinh.

Khu luyện cấp Lợn Rừng Lĩnh dành cho tân thủ của thành phố VH65 thuộc hành tinh Ares665, bỗng dưng bị hủy diệt bởi ma pháp cấp độ cấm chú.

"Ma pháp cấm chú rơi vào khu luyện cấp tân thủ? Nếu ta đoán không sai là tác phẩm của người xuyên việt. Xem ra có kẻ nào đó nhận được Cấm Chú Ma Pháp hệ thống."

Xem qua hàng chục tiêu đề tin tức, Lâm Bạch đoán rằng phải đến hơn một nửa trở lên trong những người kia là người xuyên việt.

Không phải loại bạch bản xuyên việt như Lâm Bạch.

Mà là một đám xuyên qua với hack, thậm chí là hack tận răng.

"Thiếu chủ, mọi biểu hiện đều cho thấy ngài đang có vấn đề về tâm lý. Ngài đang nhìn tất cả thông tin về các thiếu niên kia với những cảm xúc như ghen ghét, thù địch, sợ hãi, đề phòng...

Sơ bộ chẩn đoán, bị hại chứng vọng tưởng."

Giọng nói máy móc của QG-01 bên cạnh phân tích kéo Lâm Bạch về hiện thực.

Phải rồi, hiện tại ta chỉ có thù hận với Diệp Hiên, còn đám người xuyên việt còn lại đâu liên quan gì.

Ngẩng đầu nhìn lên trần nhà trong buồn bã.

Nếu hiện tại Lâm gia không bị nhằm vào thì có lẽ giờ này Lâm Bạch đang bận đánh quái thăng cấp, còn đám người xuyên việt mang hack kia đang vui sướng trải nghiệm thế giới.

"QG-01, điều cho ta thông tin về tên Diệp Hiên kia, tất cả hoạt động gần đây của hắn."

Rất nhanh chóng, hàng tá video các cảnh trang bức đủ mọi tư thế của Diệp Hiên xuất hiện trước màn hình.

"Tê, nhiều vậy!"

Hiện tại Diệp Hiên có thể xem như nhân vật phong vân trên toàn thế giới, dù sao năm nay cũng chỉ mình hắn ta thức tỉnh SSS thiên phú nên nhiều người tìm hiểu về hắn là chuyện rất bình thường.

Tất nhiên một chủ đề nóng như vậy làm sao đám nhà báo có thể từ chối.

Thế là hàng loạt tiêu đề như 108 tư thế xuất kiếm của Diệp Hiên, bá đạo tân nhân vương... nhiều như sao trên trời.

Trên màn hình biểu hiện Diệp Hiên không hề khó chịu khi bị người bám đuôi như vậy, trái lại hắn cũng rất phối hợp với đám nhà báo.

Rõ ràng tên này không phải là người trong cẩu đạo, mọi hành động cử chỉ của hắn đều dường như muốn trang bức để thu hút nhiều sự chú ý nhất có thể.

Trẻ tuổi nóng tính, thích thể hiện ư?

Sai.

Diệp Hiên đã có kinh nghiệm sống cả ngàn năm trong vô số lần mô phỏng, hắn biết thế giới này nước sâu đến đâu, biết việc ngồi yên cẩu một chỗ ngu xuẩn nhường nào.

Trong mắt rất nhiều người hắn có lẽ là một thiên tài khi SSS cấp thiên phú hoàn toàn phù hợp với SSS cấp nghề nghiệp.

Nhưng trong một góc tương lai mà Diệp Hiên chứng kiến, hắn từng thấy một quân đoàn mà tất cả binh lính đều là SSS thiên phú, thậm chí mỗi người đều có ít nhất hai SSS thiên phú.



Lúc đó Diệp Hiên muốn tham dự để trở nên mạnh mẽ hơn nhưng đáng tiếc, do hắn cẩu quá lâu nên bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.

Hắn lúc đó mới biết hắn coi thường thế giới này như thế nào.

Mò kim đáy biển đối với người bình thường là vô vọng, nhưng đối với các đại lão thì họ chỉ cần liếc mắt có thể tìm được.

Qua vài lần mô phỏng, Diệp Hiên cảm thấy được việc che giấu thực lực chỉ có hiệu quả với những kẻ ở trung tầng trở xuống, còn đối với các đại lão của liên minh nhân loại thì chẳng có gì có thể thoát khỏi tầm mắt của những người này.

Hệ thống ư? Đối với đám người xuyên việt từ một thế giới không có bất cứ lực lượng siêu phàm nào thì luôn có ảo tưởng hệ thống nơi tay thiên hạ ta có.

Nhưng đối với cao tầng của Liên Minh Nhân Loại thì họ chỉ cần tiện tay xoa cũng có thể để một tên người xuyên việt quật khởi trang bức đánh mặt.

Thậm chí nhiều lúc trong thế giới mô phỏng, Diệp Hiên còn nghi ngờ có lẽ hệ thống của hắn là một vị cao tầng nào đó tiện tay vứt, hoặc hệ thống là một công cụ để các đại lão giá·m s·át người xuyên việt.

Biểu hiện hiện tại của Diệp Hiên không đơn thuần chỉ để trang bức, hắn làm vậy để thu hút sự chú ý, hi vọng hắn sẽ lọt vào mắt xanh của một vị trung tầng của liên minh.

Trải qua nhiều lần mô phỏng tương lai như vậy, Diệp Hiên biết dù có để lộ toàn bộ nội tình của mình thì cao tầng của nhân loại liên minh cũng chẳng thèm liếc nhìn hắn, nên chỉ có thể hi vọng một vị trung tầng nào đó vừa ý hắn.

Còn bị á·m s·át, nhằm vào?

Diệp Hiên trải qua vô số lần mô phỏng, mấy cái trò vặt này hắn đã không để vào mắt nữa, hơn nữa Diệp Hiên cũng đã mô phỏng tình huống này trong tương lai và mọi thứ thật bình thường.

Nhân loại đạt tới Hoàng Kim cảnh, thần niệm đã có thể bao phủ một nửa hành tinh, nếu không bị thế giới trận pháp áp chế thực lực thì tiện tay một kỹ năng thì họ đủ hủy diệt ở cấp lục địa.

Đó chỉ là Hoàng Kim cảnh chứ đừng nói gì tới còn có Thánh Giả cảnh, Thống đốc của hành tinh đang nhìn chăm chú.

Trong lúc Diệp Hiên đang làm mọi thứ gây chú ý thì đối diện màn hình là Lâm Bạch với hai mắt đỏ bừng.

Không biết hai mắt hắn vằn vẹn tia máu như vậy là bởi vì cả đống hiệu ứng ánh sáng từ kỹ năng của Diệp Hiên hay do chứng kiến kẻ thù trang bức đánh mặt mà hắn chỉ có thể co ro một góc.

Chứng kiến Diệp Hiên tung một hai kiếm, đặc hiệu bay đầy trời, kiếm quang lóe mù mắt, sơn mạch lần lượt sụp đổ, từng đàn từng đàn quái vật ngã xuống thành kinh nghiệm.

Nhìn lại kỹ năng mình mới sáng tạo ra, một tia laser hỏa cầu có thể đục lỗ qua hai bức tường.

Lâm Bạch chỉ muốn lặng lẽ ngồi trong góc mà hoài nghi nhân sinh.

"Đùa ta à! Chẳng lẽ tên Diệp Hiên này không sở hữu Mô Phỏng hệ thống mà là cái Kiếm Đạo Cấm Chú hệ thống!

Nhìn hắn phổ thông công kích chẳng khác nào người khác tung đại chiêu, tầm này thì báo thù gì nữa? Ta bỏ ..."

Chưa kịp nói xong thì từng đợt ký ức thủy triều lại dâng lên như muốn cọ rửa tâm trí Lâm Bạch.

Cha mẹ, gia tộc, Mộ Dung Y, bản thân trở thành một phế vật,...

Nhớ lại những gì đã và đang phải chịu đựng, một ngọn lửa mang tên hận thù lại một lần nữa b·ốc c·háy, bùng lên mãnh liệt hơn bao giờ hết.

"Diệp Hiên! Cứ chờ đó cho ta! Một ngày nào đó ta sẽ giẫm trên xác c·hết của ngươi và trở về!"

Lâm Bạch hai mắt đỏ bừng, phẫn nộ gào thét rồi lao thẳng vào đống sách kỹ năng mà học tập.

Ba ngày sau.

Tại hang động zombie, trong không gian tối tăm của nơi chưa bao giờ có ánh mặt trời, vô số điểm sáng đỏ rực xuất hiện, lít nha lít nhít như một bầu trời sao.

Những điểm đỏ này không phải là sao trời, chúng là ánh sáng phát ra từ ánh mắt của đám zombie khát máu.

Chợt trong không gian đầy điểm đỏ kia xuất hiện hai điểm sáng hồ quang điện màu xanh lam.



Tiếp theo đó ánh sáng chói lóa được bật lên, soi sáng hang động tối tăm này.

Một người máy cao 2 mét, toàn bộ nguồn sáng trên cơ thể được bật lên chói mắt như một bóng đèn công suất lớn.

Trên tay người máy này không cầm súng ống, hỏa pháo, hay khoa kỹ v·ũ k·hí gì, thay vào đó là một quyển trục phép thuật.

Ánh sáng chói lóa khiến đám zombie e ngại nhưng đồng thời cũng khiến chúng phát cuồng.

Đám zombie không chủ động t·ấn c·ông kẻ xâm nhập, thay vào đó chúng bao vây lấy cục sắt kỳ lạ này, chờ đợi một mệnh lệnh hay một con zombie nào đó làm chim đầu đàn.

Rống!

Một tiếng gầm kinh thiên động địa vang lên từ chỗ sâu của hang động, mặt đất rung chuyển, đá vụn, cát bụt rơi như mưa.

"Rống to như vậy không sợ hang động sập hay sao?"

Lâm Bạch ngồi đối diện màn hình máy tính, tay cầm lon nước ngọt.

Người máy đang cầm ma pháp quyển trục kia chỉ là một con rối.

Có điều kiện thử nghiệm an toàn không sử dụng, tại sao phải vác mặt ra chiến trường làm gì.

Với lại Lâm Bạch hiện tại đang dính debuff không thể thăng cấp nữa.

Một con zombie bạo quân cao 3 mét nhanh chóng lao tới, thân hình lù đù như một tòa núi thịt đầy cơ bắp nhưng không ngờ tốc độ nhanh như bay.

Con zombie bạo quân này cũng chính là boss trong khu vực này, tất cả quái vật trong khu vực đều phải nghe theo nó.

Rống!

Cả đám zombie cùng với bạo quân đồng loạt lao lên xé xác kẻ xâm nhập.

Hàng trăm hàng ngàn zombie lao lên cùng lúc, thanh thế như thiên quân vạn mã trùng trùng điệp điệp lao tới.

Nếu là người bình thường chứng kiến cảnh này chắc chắn chân tay bủn rủn, chiến ý mất hết.

Nhưng đáng tiếc, đối diện với chúng chỉ là một người máy không cảm xúc.

Khi đám zombie tiếp cận phạm vi 2 mét, người máy mở ra trong tay ma pháp quyển trục.

Sáu cây gai đất mọc lên bao quanh người máy, đây là biến thể của kỹ năng Gai Đất, một kỹ năng phổ biến trong nghề pháp sư.

Nhưng kỹ năng này sau khi qua tay của Lâm Bạch, nó trở nên cực kỳ xa lạ.

Sáu cây gai đất mọc lên không phải là màu nâu của đại địa, chúng trong suốt long lanh như sáu cây cột làm bằng kim cương.

Từ trên thân của sáu cây cột ban đầu, vô số gai nhọn kim cương mọc ra như những nhánh cây.

Rất nhanh chóng, một phạm vi rộng lớn xung quanh người máy bị những cảnh cây dài mảnh như tơ bao phủ.

Đám Zombie chẳng khác gì giấy khi đối mặt với những sợi tơ kim cương siêu mỏng này.

Tàn chi, chân cụt tay gãy bay lung tung trong không gian, biến phạm vi 200 mét xung quanh người máy trở thành một cấm địa, kẻ nào lao vào chắc chắn phải c·hết.

Chỉ trong một hơi thở, quân đoàn zombie gần như toàn diệt, chỉ trừ lại con zombie bạo quân, dù sao nó cũng là boss khu vực nên lượng máu dày gấp trăm lần đám zombie kia.

Một con quái vật vô não cứ lao thẳng vào tử vực phía trước.

Mỗi một bước đi, trên người nó lại xuất hiện vô số vết cắt, nhưng tất cả mọi thứ nó có thể làm là tiếp cận cách người máy được gần 2 mét rồi gục ngã.

Đầu con quái vật lăn lông lốc tới chân người máy, ánh mắt hung lệ vẫn mở trừng trừng.

Ngồi trong phòng máy tính, Lâm Bạch một lần nữa kiểm kê lại những gì đã đạt được trong ba ngày qua.

Trong ba ngày, Lâm Bạch đã sửa cũ thành mới rất nhiều ma pháp, học được cách chế tác ma pháp quyển trục, từng hành động nếu để người bên ngoài biết chắc chắn sẽ khiến hắn được ghi vào sử sách.

Nhưng từng đó vẫn chưa thể khiến Lâm Bạch thỏa mãn.