- Đây rồi, chúng ta tìm ra rồi, đây chính là cánh cổng thứ hai giao giữa thế giới con người và thế phép thuật.
Bắp Cải và ông chú Mây nhìn nhau vui vẻ. Chỉ cần cánh cổng này mở ra, họ có thể biết được tình hình trên thế giới phép thuật thế nào, không biết là liệu mọi chuyện có ổn không?
Có thể đây là cánh cổng dẫn đến sự hoà bình thật sự cho thế giới phép thuật lẫn thế giới con người.
Cánh cổng dần hiện rõ ra màu đen và to lớn nhưng lại rất cũ kĩ. Nhìn sơ qua cũng biết, nó đã tồn tại được rất lâu rồi. Và cũng không biết, lần cuối nó được mở ra là từ khi nào. Cánh cổng này như một cánh cửa khổng lồ. Nó không giống như cánh cổng hiện tại giao giữa thế giới phép thuật và thế giới con người.
Hi vọng là bây giờ nó vẫn còn hoạt động tốt. Như thế, mọi người mới có thể duy chuyển qua lại một cách dễ dàng giữa hai thế giới.
- Cánh cổng đã xuất hiện, bây giờ chúng ta nên làm gì đây hả ông chú?
Bắp Cải thắc mắc.
- Bây giờ, chúng ta quay lại thế giới phép thuật không phải là cách hay khi chỉ có hai người. Lỡ như có chuyện gì thì sẽ không hay chút nào. Với lại, chúng ta vẫn chưa chắc được cánh cổng này có thể còn hoạt động được 100% hay không? Nếu như có một chút trục trặc xảy ra với cánh cổng sau một thời gian dài, có thể cánh cổng này sẽ dẫn chúng ta đến một thế giới khác.
- Vậy là hiện tại, chúng ta vẫn chưa thể trở lại thế giới phép thuật được.
Bắp Cải thở dài rồi đi đến gần cánh cổng. Cánh cổng phát ra những luồng sức mạnh phép thuật mạnh mẽ. Bắp Cả đưa tay lên sờ thử cánh cổng. Nó cũ hơn so với tưởng tượng của mọi người rất nhiều.
Bỗng dưng xung quanh cánh công phát ra những luồng sức mạnh ngày càng mạnh mẽ hơn nhiều. Bắp Cải và chú Mây liền tránh xa cánh cổng đó vì cảm thấy có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.
- Con vừa làm gì vậy Bắp Cải?
- Con chỉ chạm vào cánh cửa một chút, nhưng chuyện gì đã xảy ra vậy chứ?
- Mau lùi ra sau.
Ông chú Mây hét lớn.
Nguồn sức mạnh phép thuật ấy càng mạnh mẽ hơn nhiều, xung quang họ, cát bụi và gió cứ bay tứ tung cả lên.
Sức mạnh ấy quá mạnh mẽ, khiến cho cả ông chú Mây và Bắp Cải phải tránh xa cánh cổng đó ra. Rốt cuộc là đang có chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?
"Cạch... Ầm...."
Cánh cổng từ từ hé mở, ông chú Mây và Bắp Cải vô cùng ngạc nhiên sau khi nghe tiếng động to lớn đó. Cánh cổng đã tự mở ra mà không cần đến chìa khoá à? Mà khoan đã.
- Ông chú Mây, cánh ổng...
- Không phải cánh cổng tự mở, do vừa rồi con chạm vào cánh cổng và sức mạnh phép thuật ruột trứng cầu vồng trong cơ thể con đã kích hoạt nó.
- Vậy là... Con đã vô tình mở nó ra sao? Chúng ta phải mau chóng đóng lại ngay.
Cánh cổng ấy dần mở to ra. Ở phía bên kia, họ có thể cảm nhận được một nguồn sức mạnh phép thuật quen thuộc. Nguồn sức mạnh ấy không của ai khác mà chính là của Hoa Lan. Nó thật sự rất kinh khủng, đến nỗi Bắp Cải và ông chú Mây đừng từ xa vẫn cảm nhận được nó.
Phía sau cánh cổng là một bầu không khí vô cùng đen tối, tất cả đều bị bao trùm là một màu đen. Nó khác hẳn hoàn toàn không khí ở trên thế giới phép thuật lúc trước. Có lẽ thế giới phép thuật đang gặp phải một thảm hoạ rất lớn.
- Mau đóng nó lại, Bắp Cải. Nếu không nhanh chóng thì Hoa Lan sẽ phát hiện ra nó mất.
Thế là Bắp Cải và ông chú Mây di chuyển nhanh đến trước cánh cổng. Sự đen tối từ phía bên kia khiến họ lạnh cả sóng lưng.
Họ dùng câu thần chú đóng cổng cùng với sức mạnh phép thuật của ruột trứng cầu vồng để đóng cánh cống lại.
Cánh cổng dần đóng lại một cách chậm rãi.
- Khoan đã. Cứu với. Làm ơn, đừng đóng nó lại, cứu chúng tôi với.
Giọng nói nhỏ ấy vang lên từ bên kia cánh cổng khiến cho Bắp Cải và ông chú Mây càng ngạc nhiên hơn. Giọng nói ấy nghe chừng có lẽ rất quen thuộc.
- Con có nghe thấy gì không Bắp Cải?