“Anh Hiên, em xong rồi.” Khương Thành mặc bộ đồng phục thủy thủ bước ra khỏi phòng thay đồ, đi đến trước mặt Nhậm Vĩnh Hiên rồi xoay một vòng tại chỗ: “Bộ đồ này em mua trên mạng dạo trước, hôm nay mới mặc lần đầu, nhưng hình như váy hơi ngắn. Lát nữa livestream sẽ không có động tác mạnh gì đâu đúng không ạ?”
“Không đâu, tụi mình chỉ ngồi đây tán gẫu thôi.” Ánh mắt Nhậm Vĩnh Hiên nhìn chằm chằm vào bộ đồng phục thủy thủ mùa hè mát mẻ của Khương Thành, hài lòng gật đầu: “Bộ này ổn đấy, rất hợp với phong cách của Momo-chan.”
Đây là lần thứ hai Khương Thành đến studio của Nhậm Vĩnh Hiên, vẫn là vì chuyện livestream kết hợp.
Kế hoạch sơ bộ cho chuyến đi Nhật đã được quyết định, dự kiến khởi hành vào giữa tháng sau. Trước đó cần phải chuẩn bị hàng loạt công việc như làm visa, đặt vé máy bay và chỗ ở. Để tăng thêm sự bí ẩn cho fans, chương trình này sẽ được giữ bí mật cho đến ngày trước khi chính thức khởi hành.
Nhậm Vĩnh Hiên luôn có mục tiêu rõ ràng trong mọi việc. Vì để Khương Thành làm quen với người xem, hôm nay anh đặc biệt mời cậu đến cùng xuất hiện trong buổi livestream, đồng thời giúp fans hiểu thêm về Momo-chan, chuẩn bị bệ phóng cho chương trình du lịch sắp tới.
Đây là lần đầu tiên Khương Thành livestream với một streamer khác trên nền tảng, không thể nói là lo lắng, nhưng ban đầu vẫn có chút gò bó.
“Anh Hiên, em thường livestream với chế độ làm đẹp, anh có dùng không?”
“Anh chưa dùng bao giờ, chủ yếu là do fan của anh không thích.” Nhậm Vĩnh Hiên cười nhún vai: “Không sao đâu, em đẹp thế này, có mở làm đẹp hay không cũng không khác gì.”
“Ừm.” Khương Thành gật đầu: “Thật ra em chỉ hỏi thế thôi, dù sao cũng sẽ làm theo ý anh.”
Nhậm Vĩnh Hiên vừa lên sóng, một đám fans nhận được thông báo liền ùn ùn kéo vào như nước lũ.
“Chào buổi chiều các anh em, hôm nay có một vị khách đến studio của tôi, mọi người thử đoán xem là ai nào?”
【Thánh chém gió số một Hương Sơn】: Không đoán, đừng úp mở nữa, mau nói đi.
【Ba cú đấm của Nông Phu hơi đau】: Không đoán, đừng úp mở nữa, mau nói đi.
【Say mê xếp hình trên giường】: Không đoán, đừng úp mở nữa, mau nói đi.
…
Nhậm Vĩnh Hiên cầm điện thoại bước đến trước mặt Khương Thành, cho cậu một góc quay cận cảnh.
【Anh đại làm ơn dẫn đường】: Là Đào Đào?!
【Được Thiên Hạ, thích bám váy vợ】: Đây chẳng phải là streamer trap từng nối mic với anh Hiên lần trước sao?
【Được Thiên Hạ, song long ngoài trời】: Tôi nhớ anh Hiên từng nói mình và Đào Đào ở cùng thành phố.
【Bé biến thái shalala】: Á đù! Hai streamer tôi thích nhất lại xuất hiện chung màn hình!!! Tôi hú hét tôi xoay vòng vòng!!!
【Tôi chỉ là một quý ông bình thường】: Yêu đồng phục thủy thủ quá đi mất! Mau kéo camera xuống, tui muốn xem váy và chân!
…
“Hello mọi người~” Khương Thành mỉm cười vẫy tay chào khán giả trước màn hình, dòng bình luận gần như toàn là những dòng “Đẹp đẹp đẹp đẹp đẹp” liên tục được copy paste rồi nhấn gửi.
Nhậm Vĩnh Hiên chuyển camera sang chế độ selfie, ngồi trên sofa, cùng Khương Thành trò chuyện với mọi người.
“Có thể một số khán giả chưa biết, trước đây tôi và Đào Đào đã từng nối mic một lần. Vừa khéo bọn tôi ở cùng một thành phố, thế nên hôm nay đặc biệt mời em ấy đến studio chơi, buổi tối tiện thể ra ngoài ăn một bữa.”
【Người thật thà số một Hương Sơn】: Sau khi ăn xong còn có chương trình gì khác không?
【Người béo dễ cháy nổ】: Mong chờ chương trình đêm khuya của hai người [mắt sáng rực]
【Ta là rau hẹ mi không cắt được】: Yêu cầu chương trình đêm khuya +1 [mắt sáng rực]
…
“Người ta đến livestream đàng hoàng, trong đầu đám ranh con này toàn nghĩ linh tinh gì vậy?!” Nhậm Vĩnh Hiên cười mắng.
Khương Thành xem hết đống bình luận cũng không nhịn được cười, đứng lên giải thích: “Tôi với anh Hiên trong sạch, mấy người đừng có nói mò.”
Trong giới livestream, có người từng nói: Nếu muốn trở thành một streamer thành công, hoặc là phải hoặc có sức hút mạnh mẽ về nhân cách, hoặc làm ra những chương trình chất lượng cao thu hút sự chú ý.
Nhậm Vĩnh Hiên là người có cả hai. Anh là bậc thầy giao tiếp bẩm sinh, bất kể đối tượng trò chuyện là ai anh đều có thể tìm ra chủ đề chính xác, dẫn dắt không khí, thỉnh thoảng lại buông một vài câu nói hài hước khiến người ta cười phá lên.
Livestream cùng anh là một việc khiến người ta vui vẻ và hưởng thụ.
Ban nãy uống quá nhiều trà, giờ Khương Thành cảm thấy hơi mắc tè: “Anh Hiên, nhà vệ sinh ở đâu vậy?”
“Ra cửa rẽ phải, đi đến cuối hành lang là thấy.”
Sau khi Khương Thành rời đi, Nhậm Vĩnh Hiên tiếp tục một mình tán gẫu với fan, chém gió đủ thứ khắp trời nam biển bắc.
Cánh cửa văn phòng lại bị ai đó từ bên ngoài đẩy vào, Nhậm Vĩnh Hiên tưởng là Khương Thành quay lại, không thèm ngẩng đầu lên, mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại, buột miệng hỏi: “Về nhanh vậy à?”
“Ông đang nói với tôi hả? Tôi vừa đến thôi.”
Người nói không phải Khương Thành, lúc này Nhậm Vĩnh Hiên mới ngẩng đầu lên, khi trông thấy người đứng ở cửa là Thường Trạch, lòng anh không khỏi giật thót một cái.
“Ơ? Sao ông lại đến đây?”
“Vừa mới xong cuộc họp bên ngoài, tiện đường ghé qua chỗ ông ngồi một lát.” Thường Trạch đặt một hộp đồ lên bàn: “Tiệm bánh dưới lầu đang có khuyến mãi, mua một tặng một bánh phô mai, cùng ăn bữa trà chiều nhé.”
Khương Thành vừa lau sạch tay chuẩn bị rời khỏi nhà vệ sinh thì điện thoại trong túi đột nhiên có tin nhắn gửi đến.
【Anh Hiên】: Em vẫn còn trong nhà vệ sinh à? Đừng ra vội, Thường Trạch đột nhiên đến tìm anh, bây giờ đang ở trong văn phòng.
【Khương Thành 】: Vâng…
Cậu quay lại gian buồng nhà vệ sinh, khóa cửa, ngồi lên nắp bồn cầu, mở phòng livestream của Nhậm Vĩnh Hiên để theo dõi tình hình trực tiếp…
Lúc này Nhậm Vĩnh Hiên đang ngồi trước ống kính ăn bánh, có lẽ ăn vội nên bị sặc, ho liên tục vài tiếng.
Thường Trạch bất ngờ xuất hiện trong ống kính, đưa cho anh một cốc nước sôi để nguội, sau đó lại biến mất khỏi màn hình.
Chỉ trong một, hai giây ngắn ngủi ấy, cảnh tượng đó đã bị các khán giả trong phòng livestream bắt được.
【Làm lợn cũng phải vui vẻ】: Đệt!!! Tôi không nhìn nhầm đấy chứ? Vừa rồi hình như tôi thấy một anh đẹp trai!
【Mẹ cậu bảo cậu uống nhiều nước】: Tui cũng nhìn thấy! Anh Hiên, anh đẹp trai vừa rồi là ai vậy?
【Được Thiên Hạ, Tiểu Trương Vỹ】: Streamer mới của studio? Hay là khách mời của chương trình?
【Được Thiên Hạ, Vua trộm tháp】: Ở đâu có trai đẹp? Sao tui không thấy??
“Không phải nhân viên cũng chẳng phải khách mời, đó là bạn nối khố của tôi.” Nhậm Vĩnh Hiên giải thích: “Cậu ta tiện đường ghé qua đây ngồi một lát thôi.”
【Tiểu Hắc thích giả ngầu】: Aaaaa, Tui cũng muốn nhìn thấy bạn nối khố của anh!!
【Bạn gái tin đồn của Anh Hiên】: Tui cũng muốn gặp bạn nối khố của anh.
【Từ từ đánh ra một dấu chấm hỏi】: Tui cũng vậy.
…
Một đám người la ó trong phòng livestream, đòi Thường Trạch xuất hiện trước máy quay. Nhậm Vĩnh Hiên cũng hết cách, đành chuyển ống kính sang chế độ quay sau, hướng về phía Thường Trạch: “Lại đây chào các fan của tôi một tiếng đi, cười cái nào.”
“Quay tôi làm gì?” Thường Trạch ngạc nhiên nhìn anh.
“Bọn họ khen ông đẹp trai, thì ông cứ để họ ngắm thêm vài cái chứ có gì.”
“Ông đang livestream, muốn tôi xuất hiện thì phải trả phí.”
Vừa dứt lời, lập tức có khán giả tự giác hành động.
【Hạnh phúc như cúc hoa】: Tặng streamer 【Máy bay】 x2
【Hạnh phúc như cúc hoa】: Phí xuất hiện của bạn thân.
【Đấm thẳng quái mít ướt】: Tặng streamer 【Máy bay】 x2
【Đấm thẳng quái mít ướt】: Không sao hết không sao hết, chị sẵn lòng bỏ tiền để xem trai đẹp!
“Moá, có người tặng máy bay cho ông thật này…” Nhậm Vĩnh Hiên đưa điện thoại cho Thường Trạch xem, để hắn tự nhìn.
“Nhớ chuyển phí xuất hiện cho tôi.”
Nhậm Vĩnh Hiên hiểu tính thằng bạn nối khố của mình, không nói thêm gì, chỉ khẽ gật đầu đồng ý.
Những khán giả thích đùa trong phòng livestream lại bắt đầu giật dây Nhậm Vĩnh Hiên.
【Ông chú pháo to】: Anh Hiên, hay là ông mời bạn thân của mình làm khách mời chương trình đi.
【Ngày ngày quét sạch nạn mại dâm】: Đúng rồi đúng rồi, đẹp trai như vậy, dù không phải là gái đẹp thì là con trai cũng không sao.
“Đám ranh này đừng hòng chi phối tôi qua bình luận. Bảo cậu ta làm khách mời thì e là cuối cùng mất sạch tiền.”
Thường Trạch vừa nghe Nhậm Vĩnh Hiên nói chuyện với khán giả vừa tiếp tục cúi đầu ăn bánh, không có chút phản ứng gì.
【Hai trứng một sao】: Cách ăn bánh của bạn nối khố cũng đẹp quá đi.
【Được Thiên Hạ, Vỗ tay vì yêu】: Bạn nối khố vừa liếm môi kìa! Bạn nối khố đừng động đậy, để tui làm việc nặng nhọc này cho!
【Lực cảm xúc tình yêu】: Bạn nối khố lạnh lùng thế sao? Không nói gì luôn.
Nhậm Vĩnh Hiên huých Thường Trạch bên cạnh: “Này, họ bảo ông nói chuyện kìa, nói vài câu với khán giả đi.”
Thường Trạch đặt nĩa xuống, nhìn màn hình một lúc, chọn đại một bình luận để đọc.
【Bà béo lăn lộn trong mương】: Bạn nối khố đẹp trai quá! Bạn nối khố nhìn tui này, tui muốn thổi bay nhan sắc của anh!!!
Thường Trạch vác vẻ mặt nghiêm túc hỏi khán giả kia: “Bạn là bà béo thật à?”
Giờ phút này, bất kể Nhậm Vĩnh Hiên hay Khương Thành đang trốn trong nhà vệ sinh đều câm nín không biết nói gì.
【Tù trưởng đến từ châu Phi】: Bạn nối khố, ông tập trung nhầm chỗ rồi [cười khóc]
【Khán giả Phật hệ ngồi xem trong im lặng】: Sao lại phải hỏi câu đó với vẻ mặt nghiêm túc như vậy???
…
Thường Trạch vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, có vẻ cũng không vội quay lại công ty làm việc. Nhậm Vĩnh Hiên thì không thể để Khương Thành tiếp tục nấp trong nhà vệ sinh nữa, anh lấy cớ gọi điện thoại, giao phòng livestream lại cho Thường Trạch, sau đó cầm đồ mà Khương Thành để lại vào nhà vệ sinh tìm cậu.
“Anh Hiên, Thường Trạch vẫn chưa đi ạ?”
Nhậm Vĩnh Hiên bất lực dang hai tay: “Cũng không rõ khi nào cậu ta mới về, anh nghĩ em đừng đợi nữa, thay quần áo rồi về nhà đi, chờ lần sau có cơ hội anh sẽ đền bù bữa cơm này cho em.”
Thay xong quần áo, từ studio của Nhậm Vĩnh Hiên ra ngoài, Khương Thành không vội bắt xe về nhà. Cậu thật sự rất tò mò không biết con Gà kia sẽ có những tương tác gì với khán giả, thế là tìm một quán cà phê gần đó ngồi xuống, lấy điện thoại ra tiếp tục xem livestream.
Nhậm Vĩnh Hiên còn chưa quay lại văn phòng, trước ống kính vẫn chỉ có một mình Thường Trạch.
Khán giả vẫn không ngừng spam bình luận, cố gắng chọc ghẹo Thường Trạch nói chuyện, nhưng con Gà nọ vẫn cứ bày vẻ mặt vô cảm.
【Mèo Jiba đáng yêu】: Bạn nối khố sao không nói gì thế nhỉ?
【Anh Hiên khen tui giỏi】: Giọng của bạn thân nghe hay quá, cầu xin anh nói thêm vài câu đi.
【Được Thiên Hạ, một em trai】: Mấy người chỉ biết trêu chọc người ta thôi, chẳng có chút biểu hiện gì, tất nhiên là không được rồi.
【Đi qua đừng bỏ lỡ】: Có lẽ bạn nối khố muốn xem tên lửa.
【Được Thiên Hạ, Một cái giếng】: Cái này là dành cho bạn bạn nối khố.
Đôi mắt thờ ơ lập tức trở nên sáng rực, Thường Trạch như biến thành một người khác, tinh thần phấn chấn tức thì.
Hoá ra ngồi trong phòng livestream nhận donate lại là cảm giác như này, nhìn tên lửa lớn lao đùng đùng về phía mình thật sự rất phê. Y mang theo ngữ điệu hăng hái cảm ơn khán giả đã tặng quà: “Cảm ơn ông chủ đã tặng tên lửa!”
Chỉ nói cảm ơn dường như chưa còn đủ thành ý, cần thêm chút gì mới được.
“Chúc ông chủ nhà cao cửa rộng, chỗ cần nào cần to thì to, ăn không lo, mặc không thiếu, không ở nhà ngói ở nhà chung cư, ngày ngày sung sướng, đêm đêm âu yếm, buôn bán trôi chảy như nước Trường Giang, cuộc sống tươi đẹp như gấm thêu hoa, tài lớn tài nhỏ mỗi ngày có, mọi việc đều thuận buồm xuôi gió, phát phát phát!”
【Được Thiên Hạ, đại hiệp tà dăm】: Đệt
【Được Thiên Hạ, mả mẹ mày】: Đệt
【Kẻ ngốc dám nói thật】: Đệt…
【Tui tới đây để xem chùa】: Cái kiểu chúc phát tài này, tốc độ nói này, bạn nối khố làm sales à?
“Làm gì không quan trọng, quan trọng là các ông chủ lòng. Tiền của ai cũng không phải từ trên trời rơi xuống, các ông chủ đã chịu thưởng cho tôi, tuy tôi không thể cho các bạn phúc lợi gì nhưng ít ra cũng phải làm các bạn vui vẻ một chút chứ.”
“Một lần nữa cảm ơn anh Giếng đã tặng tên lửa! Chúc anh vạn sự như ý, khách khứa đuổi cũng không chạy, ngày ngày đếm tiền, chiêu tài bốn phương!”
Lời hắn nói ra liền mạch, trôi chảy, âm vang mạnh mẽ, cắn chữ rõ ràng, tốc độ nhanh nhẹn, nịnh nọt các boss một cách nghiêm túc, nịnh nọt một cách thẳng thắn rõ ràng.
“Chết tiệt…” Ngồi trong quán cà phê, Khương Thành không kiềm chế được mà thốt lên, rước lấy ánh nhìn từ những khách hàng xung quanh.
Không chỉ các khán giả trong phòng livestream suy đoán mà chính cậu xem khi livestream cũng bắt đầu nghi ngờ: có phải trước đây con Gà kia làm sales không.
Có lẽ không phải những người ở phòng gym nói quá mà con Gà kia thực sự có tài ăn nói. Trước đây Nhậm Vĩnh Hiên cũng từng bảo, bất luận khách hàng khó nhằn nào chỉ cần Thường Trạch ra tay đều có thể làm đối phương phục tùng, xem ra điều này là thật không giả… Lần này thật sự đã được mở mang tầm mắt.
【Vị hôn thê của anh Hiên】: Trời ơi, bạn nối khố nịnh khéo thật
【Bốn năm chưa trúng số lần nào】: Anh đây tỏ vẻ chưa bao giờ thoải mái như vậy
【Thiếu nữ lạnh lùng thích gãi chân】: Lão Hiên mau về đây, nhìn bạn nối khố mà học đi!
【Tôi là lông chân của anh Hiên】: Lão Hiên mau về đây, nhìn bạn nối khố mà học đi!
【Chim to không phải lỗi của tôi】: Lão Hiên mau về đây, nhìn bạn nối khố mà học đi!
…
…
【Kẻ ngốc màu vàng của anh Hiên】 tặng streamer 【tên lửa】×1
【Kẻ ngốc màu vàng của anh Hiên】: Bạn nối khố, cho tôi một câu luôn
“Cảm ơn anh Ngốc đã tặng tên lửa! Ông chủ hào phóng ra tay thật là dứt khoát, chúc anh Ngốc một đời thuận lợi, một kiếp phát đạt, ra cửa được sao may chiếu, đi bộ gặp tiền tài!”
【Được Thiên Hạ, anh Bạo】 tặng streamer 【siêu tên lửa】×1
【Được Thiên Hạ, anh Bạo】: Tôi cũng muốn thử cảm giác được nịnh nọt xem thế nào
“Cảm ơn anh Bạo! Anh Bạo hào phóng! Chúc anh Bạo ngày lành tháng tốt, vui như gió, năm được mùa, tháng được mùa, như diều bay cao, tranh phú quý, tranh tài lộc, tranh trường thọ, thọ dài như núi cao, biển rộng! Đường sắt, đường bộ không màng, chỉ cần tài lộc khắp nơi lan tràn, mặc kệ vàng bạc, chỉ cần tiền vào như thác chảy, mặc kệ châu báu ngọc ngà, chỉ mong tài lộc cứ mãi đổ về! Anh Báo đỉnh chóp!”
…
…
Trường Trạch nói liên tục không ngừng, lời nịnh hót không hề lặp, còn không quên vừa nói vừa lấy điện thoại ra, mở ứng dụng ghi chú, gõ từng chữ một: Lão Hiên, nợ máy bay ×5, tên lửa ×7, siêu tên lửa ×2.