Ma pháp của Rudger nhẹ nhàng bao bọc lấy lượng ma pháp sắp bùng nổ. Năng lượng ma thuật màu xanh bao quanh ánh sáng trắng đang chực chờ nổ tung. Các nguyên tố chồng chéo lan ra mọi hướng dần tập hợp thành một vòng tròn và từ từ ổn định.
Nhìn thấy cảnh đó, Flora cảm thấy như ngừng thở.
Cùng lúc, giọng nói của Rudger vang lên đánh thức tinh thần của cô.
"Vẫn chưa xong. Đừng mất tập trung."
Bàn tay dày và ấm áp của Rudger đang nắm lấy tay Flora và lời khiển trách bay đến tai cô.
Flora lấy lại tinh thần và tập trung vào việc sử dụng ma pháp.
"Nếu trò dừng lại ở đây, ma pháp của trò sẽ biến mất mà chẳng đạt được bất cứ cái gì. Trò muốn điều đó chứ?"
Flora nghiến răng khi nghe những lời đó.
Phép thuật đi chệch hướng dần dần lấy lại sự ổn định, nhưng nếu dừng lại ở đây, mọi cố gắng của cô trước đó sẽ trở nên công cốc.
Rudger nói.
"Vì trò đã đi được đến mức này, hãy làm cho tới cùng."
'Được rồi. Thay vì để nó như một thất bại...!'
Cô không thể để ma pháp mà mình mất công tạo nên biến mất như thế này.
Flora đáp lại bằng cách vắt kiệt tất cả sức mạnh ma thuật còn lại của mình.
Để không phụ lòng mong đợi của Rudger, cô phải hoàn thiện ma pháp này.
Oooooooong.
Ba nguyên tố dần dần giảm kích thước, cuối cùng bắt đầu có hình dạng của một thứ gì đó mờ nhạt.
Flora mở to mắt trước mùi hương ngọt ngào phả vào mũi.
Màu sắc.
Màu sắc rải rác và hoang dã trở lại vị trí ban đầu của chúng.
KHÔNG.
Bỗng, chúng bắt đầu hòa hợp một cách tuyệt vời.
'Ah.'
Với đôi môi run rẩy, cô nhìn chằm chằm vào ma pháp đang hiện ra trước mặt mình.
Nó bắt đầu do sự bướng bỉnh và lòng tham đột ngột của cô.
Bộ ba nguyên tố thất bại trước đó...
Lý do Flora cố gắng làm điều đó là một hành động trẻ con để nhận được sự công nhận của Rudger, người đã coi thường cô ấy.
Đối với Flora, người được sinh ra với tài năng ma pháp, thì ngay cả những ma pháp cấp cao khó khăn cũng là thứ mà cô ấy có thể đạt được.
Đó là lý do tại sao ma pháp rất dễ dàng và tự nhiên đối với Flora.
Cô không bao giờ hài lòng với thành công của mình. Cô cũng không bao giờ dừng lại nếu gặp thất bại.
Trong suy nghĩ của Flora, bất kỳ kỳ tích phép thuật nào cũng là thứ có thể đạt được vào một ngày nào đó. Flora luôn kiên định với ý nghĩ như vậy.
"Trò đã thành công."
Trước những lời của Rudger, Flora không nói nên lời.
Cảm giác như có gì đó đập thình thịch trong lồng ngực.
Ánh mắt của cô dán chặt vào chi tiết ma pháp đã hoàn thành như thể muốn đóng đinh nó.
Cơn gió trắng xoay dữ dội theo quỹ đạo nguyên tố xung quanh ngọn lửa đóng băng giống như một cái dùi sắc nhọn. Lửa, băng và gió được kết hợp xếp chồng lên nhau một cách hoàn mỹ.
Flora có ảo giác rằng không chỉ ánh mắt mà cả tâm hồn cô đang bị cuốn theo vẻ đẹp rực rỡ của ma pháp trước mặt.
"Đẹp quá." Cheryl bên cạnh cảm thán..
Phép thuật mà Flora tạo ra đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.
Đặc biệt, phản ứng của Flora nồng nhiệt hơn nhiều so với các học sinh khác. Điều kích thích cô ấy không chỉ đơn thuần là niềm vui về thị giác và khứu giác. Đó là cảm giác linh ứng trào dâng như bọt nước sâu thẳm trong lòng cô.
Cảm giác sau khi vượt qua được bức tường mà bản thân chưa từng làm được trước đây khiến Flora cảm thấy vô cùng sung sướng.
Dù không hẳn do chính bản thân tự lực vượt qua nhưng Flora vẫn không kìm được niềm vui sướng.
Ssssss.
Phép thuật phát huy hết sức mạnh của nó cuối cùng hoá thành bột ánh sáng đầy màu sắc và biến mất.
Trong khi Flora vẫn đang ngẩn người nhìn ma pháp như thể bị ma ám, Rudger mở miệng.
"Flora Lumos."
"Vâng, ... giáo sư..." Flora bình tĩnh đáp.
Nhưng biểu hiện này chỉ là vẻ ngoài.
Nếu giáo sư có thể cho cô một lời khen, cô chắc chắn có thể bật khóc vì sung sướng.
Lúc này Flora rất phấn khích.
"Trò có biết mình vừa làm một chuyện rất ngu xuẩn không?"
"Dạ?"
Trước những lời lạnh lùng phát ra từ miệng Rudger, Flora muộn màng nhận ra mình đã làm gì.
Ah.
Cô gần như gây nguy hiểm cho tất cả học sinh trong lớp.
Lúc này, Flora đã quên mất niềm vui khi thực hiện ma pháp thành công, thay vào đó cô chỉ biết cúi đầu ủ rũ.
"Bất cứ ai khi thử một ma pháp mới đều có thể thất bại. Nhưng khiến những học sinh khác gặp nguy hiểm thì đó lại là chuyện khác."
"... ...Em xin lỗi."
Giáo sư nói đúng.
Cô gần như đã gây nguy hiểm cho các bạn học cùng lớp.
Dù cho cô đã tạo một rào cản ma thuật xung quanh khi ma pháp sắp nổ, nhưng nó thực sự có thể ngăn chặn hoàn toàn thiệt hại không?
Nếu giáo sư Rudger không giúp đỡ. Có lẽ đã có học sinh phải bỏ mạng.
"Nhưng trên hết, điều ta quở trách là sự thiếu kinh nghiệm của trò về ma pháp."
"?" Ý giáo sư là gì?
"Khi trò lần đầu tiên sử dụng Ma pháp chồng chéo, trò đã trộn lẫn nguyên tố lửa và băng, phải không?"
"Vâng, nhưng em đã thành công."
"Lửa và băng xung đột. Vì vậy, rất khó để trộn chúng lại với nhau. Ngoài việc phải đảm bảo rằng ma pháp của các nguyên tố không v·a c·hạm, trò còn phải đảm bảo các nguyên tố phải hài hòa với nhau để tạo ra hiệu ứng mạnh hơn."
"Vâng."
Và Flora Lumos đã làm được điều đó. Vật chất hóa của ma pháp bằng cách trộn lẫn các nguyên tố xung khắc.
Nếu giáo sư chỉ muốn khiển trách cô, tất cả những gì giáo sư có thể nói chỉ có thể là việc cô đã sử dụng ma pháp chồng chéo ba nguyên tố xảy ra sai lầm.
Tại sao giáo sư lại chỉ ra lỗi của cô là ở việc pha trộn nguyên tố lửa và băng dù thực tế nó đã thành công?
Flora nghĩ rằng Rudger có thể đang cố gắng kiếm cớ.
'Không, giáo sư không cần phải làm như vậy... ... .'
Khi cô gặp nguy hiểm, chính giáo sư đã vượt qua rào cản ma thuật cô tạo ra và kiểm soát ma pháp nguyên tố đang sắp bùng nổ.
Nếu không có hiểu biết về ma pháp và nhìn thấu cấu trúc của các công thức ma thuật, bản thân người giúp đỡ cũng có thể gặp nguy hiểm. Rudger đã giúp cô và chấp nhận rủi ro đó.
'Mình chỉ muốn được giáo sư công nhận.'
Ngay lúc này, Rudger bỗng tạo ra một quả cầu băng và lửa bằng ma pháp.
Hắn điều chỉnh để ma pháp từ các nguyên tố không v·a c·hạm với nhau rồi kết hợp chúng thành một...
Flora nhìn chăm chú vào cảnh tượng để không bỏ lỡ điều gì.
Toàn bộ quá trình rõ ràng và tương tự như những gì cô ấy đã thử trước đây.
Nhưng kết quả không giống nhau.
"Ồ?"
Các yếu tố chồng chéo của Flora chỉ đơn giản là khiến ngọn lửa trở nên đẹp như băng, còn các nguyên tố chồng chéo của Rudger thể hiện về cơ bản là khác nhau.
Flora Lumos so sánh các nguyên tố chồng chéo mà cô ấy đã tạo ra với Ludger.
Sự kết hợp giữa lửa và băng...
Chắc chắn không có sự khác biệt về thành phần nguyên tố.
Tuy nhiên, kết quả của lại hoàn toàn khác nhau.
Bề ngoài? Điều đó cũng đúng, nhưng năng lượng chứa trong nguyên tố chồng chất là khác.
Flora đặc biệt n·hạy c·ảm với ma pháp có thể cảm nhận điều đó rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.
Màu sắc và mùi khác với của cô ấy. Nó trong hơn và thơm hơn.
"Flora Lumos. Trò có có phân biệt được thứ ta đang tạo ra với thứ của trò không?"
Flora ngập ngừng một lúc rồi gật đầu.
"Trò nói xem khác biệt ở đâu?"
"...Các yếu tố chồng chéo mà giáo sư tạo ra có sự phụ thuộc khác nhau dựa vào ma pháp. Sự lan rộng của Hoả nguyên tố cùng sức mạnh của nó nhấn chìm môi trường xung quanh và sự lạnh giá của nguyên tố băng cùng song song tồn tại."
"Của trò thì sao?"
"Dạ?"
"Ta đang hỏi về ma pháp trò vừa tạo ra."
Flora chỉ khẽ mấp máy môi và không nói nên lời.
Rudger tiếp lời.
"Flora Lumos. Ma pháp mà trò tạo ra chỉ đẹp ở vẻ bề ngoài chứ không có một chút tác dụng thực tế nào."
Flora rùng mình trước lời nhận xét gay gắt này.
Cô định phản bác lại nhưng khoảnh khắc bắt gặp ánh mắt của Rudger, những lời định nói đã bị nuốt chửng vào trong.
"Ma pháp phải thực tế. Nếu không, nó không nên tồn tại. Đó là điều cơ bản của mọi ma pháp."
Rudger đã nói điều này trước khi vào lớp.
Phép thuật đó nên được sử dụng theo hướng tốt hơn.
Không phải để g·iết một cái gì đó, mà để tạo ra và đạt được một cái gì đó.
Nó dẫn dắt thế giới đi đúng hướng hơn.
"Nhưng Flora, phép thuật của trò thì thế nào?"
"... ... ."
"Chỉ là một ngọn lửa bị đông lạnh. Nó chỉ là một dạng cơ bản của ngọn lửa đang cháy, với nguyên tố băng dày đặc bao quanh.."
Rudger nói bằng giọng bình thường của mình.
"Chỉ thế thôi."
"... ... ."
Flora câm nín.
Bởi vì tất cả những gì Rudger nói đều là sự thật.
"Trò định kiếm một công việc tại rạp xiếc với ma pháp này? Hay trò có ý định đến Cung điện Pha Lê ở thủ đô và phô diễn nó?"
"... ... Em không..."
"Vậy thì mục đích tồn tại ma pháp này của trò là gì? Trang trí? Hay chỉ là sự tự đại, khoe mẽ, thể hiện rằng trò có thể sử dụng Nguyên tố chồng chéo?"
Flora cảm thấy sụp đổ hơn bao giờ hết. Cô không biết phải nói gì.
"Ta đánh giá cao việc trò định thêm thuộc tính Phong. Dù kết quả cuối cùng là thất bại."
Flora khi nghe những lời này càng cúi đầu thấp hơn.
Sheryl ngồi cạnh Flora nhìn cô với vẻ mặt lo lắng, nhưng trong tình huống này cô bé cũng không biết phải làm gì.
Rudger điều khiển quả cầu Khí lạnh thiêu đốt mà hắn tạo ra vào không trung.
Các nguyên tố xếp chồng lên sát trần cao của giảng đường và p·hát n·ổ như pháo hoa.
Rầm!
Trong một khoảnh khắc, tất cả học sinh trong lớp đều có ảo giác rằng họ nghe thấy tiếng băng 'cháy'.
Không khí lạnh như sương trắng tinh lan tỏa rộng khắp giảng đường mà không chạm tới trần nhà, bị thổi bay như những hạt mưa mềm.
Nó rơi xuống và tan chảy trước khi đến tay học sinh.
Tuy nhiên, tất cả các học sinh tập trung ở đây đều có thể cảm nhận được trong từng hạt tuyết có sự lan truyền ngọn lửa, là ma pháp trái ngược với bất kỳ thứ gì khác.
Có thể nói đây là ma pháp tối ưu nhất để d·ập l·ửa.
"Flora Lumos. Sự chồng chéo của ba nguyên tố trò thể hiện khá thú vị. Ta chưa bao giờ thấy một pháp sư nào có trình độ như vậy ở độ tuổi của trò."
Đôi mắt của Flora đang bị phân tâm bởi ma pháp của Rudger khi nghe những lời này bỗng hoàn hồn, cô quay đầu đối mặt với giáo sư.
Khoảnh khắc đối mặt với khuôn mặt của người đàn ông, cô thấy Rudger đang nhìn cô với ánh mắt lo lắng.
"Flora Lumos, ta không khiển trách trò vì khuyết điểm trong kỹ năng. Ta đang nói về một thứ cơ bản hơn thế nhiều."
"?!"
"Đừng sử dụng ma pháp chỉ để trình diễn. Flora, nó hạ thấp giá trị của trò."
"Hãy tự nghĩ lại xem có đáng không."
"Đây là lời khuyên chân thành dành cho trò. Chỉ vậy thôi."
Rudger nói rằng ma pháp mà Flora tạo ra chỉ là một màn phô trương để thể hiện kỹ năng của mình và nhận được sự khen ngợi từ người khác.
Ngược lại, những gì Rudger tạo ra thực tế hơn nhiều, mặc dù nó chồng chéo các nguyên tố giống như của cô ấy.
Sức mạnh của ngọn lửa nằm ở hỏa lực của nó, nhưng một khi được gắn vào, nó sẽ không tắt hẳn và lan rộng ngay lập tức.
Những sự kiện lớn xảy ra với lửa luôn đi cùng với một đ·ám c·háy lớn.
Rudger đưa đặc tính đó vào cái lạnh của nguyên tố băng.
Khoảnh khắc nó bùng nổ, hơi lạnh lan ra và l·ây l·an như một căn bệnh truyền nhiễm.
Mục đích của nó là dập tắt ngọn lửa đang lan rộng bằng cách nuốt ngược lại.
Ma pháp cho đến bây giờ là tạo băng đơn thuần ở dạng v·ũ k·hí và bắn nó ra, hoặc tạo một trận bão tuyết trên diện rộng.
Những gì Rudger tạo ra rất thực dụng.
'Mình đã thua.'
Flora đã nghĩ rằng mình sẽ được công nhận lần này, nhưng không phải vậy. Flora nhận ra mình thiếu kiên nhẫn và ngu ngốc đến mức nào.
Hơn hết là ánh mắt chân thành mà Rudger dành cho chính mình.
Một thái độ quan tâm thật lòng chứ không phải chế nhạo hay khinh thường.
Chưa từng có ai nhìn cô với ánh mắt như vậy.
Từ nhỏ, lúc nào cũng chỉ có hai loại ánh nhìn hướng đến Flora.
Hâm mộ và ghen tỵ.
Gia đình, các anh chị em mà cô không muốn gặp.
Ngoài các bạn cùng lớp, ngay cả những đàn anh của cô cũng ghen tị với cô.
Và các giáo sư ở Theon cũng vậy.
Flora biết điều đó, nhưng không thể hiện ra ngoài.
Tài năng của cô là do tự bản thân cô có được. Không cần phải nao núng trước ánh mắt của những kẻ ghen tị với tài năng của bản thân.
Cô cũng không hề có ý định nhường nhịn.
Thế là cô càng ra vẻ lấn át hơn và chà đạp lên lòng kiêu hãnh của họ.
Với cô, đó là lẽ tự nhiên.
Nhưng hôm nay.
Lần đầu tiên trong đời, Flora sửng sốt trước thái độ xa lạ của Rudger.
Giáo sư Rudger cứu cô ấy khỏi ma thuật gần như thất bại, giúp cô vượt qua bức tường ba nguyên tố mà cho đến nay cô vẫn chưa thể vượt qua.
Giáo sư thậm chí còn cho cô một lời khuyên chân thành.
Flora chợt nhận ra một cách muộn màng rằng cô đang chóng mặt và khó thở.
Dấu hiệu của việc cạn kiệt ma pháp.
Cô đã tiêu tốn quá nhiều ma pháp để xử lý nguyên tố ba lớp.
Mặc dù Rudger, người đã ngăn chặn lượng ma pháp bùng nổ, sẽ tiêu tốn nhiều ma pháp hơn, nhưng hơi thở của giáo sư vẫn không bị r·ối l·oạn.
Lần đầu tiên Flora cảm thấy trước mặt mình có một 'bức tường' thực sự.
Bức tường quá cao và dày đến nỗi cô không chắc liệu mình có thể vượt qua được hay không.
Tuy nhiên, cô không muốn bỏ cuộc.
Flora hài lòng, tự hứa với bản thân rằng lần sau nhất định cô sẽ vượt qua anh.
'Gì.'
aww
Rudger lén giấu trong miệng nhai viên thuốc hồi phục ma lực, rùng mình mà không nhận ra.