Gió Tây Vẫn Không Thổi Đi

Chương 5



[5]
Người phụ nữ xấu
Bánh bao hấp vừa mới lấy ra khỏi lồng tỏa ra mùi thơm quyến rũ, hai cậu nhóc đang làm bài tập cũng dừng lại, rất nhanh, một đôi giày vải bụi bặm xuất hiện trước mặt Tư Vân, cô cụp mắt xuống, một khuôn mặt thèm chảy nước miếng xuất hiện ở trước mặt của cô.

Chỉ đối diện với cái bàn, nhìn thẳng vào nó một cách ngu ngốc, nhưng không dám chạm vào nó.

Chu Việt Hàn năm nay bảy tám tuổi, mới vào lớp một, nhưng ngoại hình không khác gì một đứa trẻ bốn, năm tuổi, bởi vì quá gầy nên hai mắt quá to, hai bên má còn có vết lốm đốm và nứt nẻ, bay tay nhỏ dơ bẩn hề hề quơ quơ trước bàn, trên ngón tay tràn đầy gai ngược, nhìn thấy ghê người, tuyệt đối không giống một người ở trong ngôi nhà tốt nên có.

Một nụ cười hiện lên trong đôi mắt hạnh của Tư Vân, cô nhặt một cái bánh bao lớn và thổi nó trước mặt cậu nhóc, nhìn đôi mắt của đứa trẻ di chuyển theo chuyển động của cô, đưa tới trước mặt của Chu Việt Hàn.

“Ăn đi.”

“Đừng sợ, cùng nhau ăn.”

Tư Vân cố gắng hết sức để làm cho giọng nói của mình dịu dàng, dù sao thì hai đứa trẻ này rất ghê tởm phụ nữ.

Tư Vân vừa dứt lời, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Chu Việt Hàn không giấu được vui vẻ, nhận lấy đang định nhét vào miệng.

Nhưng mà giây tiếp theo: “Ba —” Cái bánh bao trong tay cậu nhóc lập tức bị rớt xuống đất.

Chu Việt Đông vẻ mặt cảnh giác kéo em trai bảo vệ ở phía sau, căng thẳng sợ hãi nhìn chằm chằm Tư Vân.

Vừa rồi khi thím Lưu mới đi, nói rằng người phụ nữ này đến để cướp cha nuôi.

Người phụ nữ chính là bỏ thuốc độc vào trong cơm, thiếu chút nữa hại chết em trai.

Người phụ nữ này nhất định không có ý tốt!

Tư Vân ngạc nhiên một chút, Chu Việt Hàn đã bị dọa choáng váng.

Nhìn cái bánh bao to hơn lòng bàn tay của mình rơi xuống đất cậu ta đau lòng thiếu chút nữa khóc lên.
“Anh.” Âm thanh của cậu nhóc như sắp khóc.

“Không được ăn.” Chu Việt Đông cắn chặt môi nói.
Chu Việt Hàn run lên một chút, không dám lên tiếng.

Oánh Oánh đã bị làm cho sợ hãi khóc lên.

Tư Vân vừa sợ vừa đau lòng bánh bao.

Nhưng nghĩ đến miêu tả Chu Việt Đông trong truyện: Trời sinh tính đa nghi, không bao giờ dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai, hơn nữa tâm tư rất nhạy cảm.

Lúc trước liên tiếp bị mấy người phụ nữ ngược đãi, đã hiểu chuyện cậu ta tất nhiên sẽ không nghĩ rằng mình sẽ đối xử tốt với bọn họ.

Lần đầu tiên bản thân gặp bọn họ, đối xử tốt với bọn họ, cậu ta chắc chắn nghi ngờ, cảm thấy bản thân không không tốt.

Cũng được.

Tính khí này trong khoản thời gian ngắn không thể thay đổi.

Ngay tại Chu Việt Đông cho rằng người phụ nữ này sẽ nổi giận đanh bọn họ, thì nhìn thấy cô đi vòng qua bọn họ, đưa tay nhặt cái bánh bao từ dưới đất lên, phủi bụi bặm, cắn một miếng.