Lâm Tử Tích nói chuyện không có ý tứ, bây giờ thấy hành động của ba hắn thì lập tức kinh sợ: "Tử Tích sai rồi, Tử Tích sai rồi! Là Tử Tích nói lung tung, daddy thương Tử Tích một lần nữa đi."
"Daddy đây sẽ tới thương em." Cố Trạch Thành thì thầm bên tai đối phương xong, hôn dọc một đường từ sau tai hắn xuống.
Giữa chừng lại nghe diễn viên Lâm la oai oái: "Đừng hôn chỗ đó, đừng hôn chỗ đó mà! Ngày mai phải vào đoàn phim ở thành phố H, đến lúc ấy cũng không thể tự mang chuyên viên trang điểm theo được."
Cố Trạch Thành tạm dừng, nhìn hắn một cái, chuyển xuống phía dưới định đi hôn bộ ngực trắng như trứng gà bóc của hắn.
Nhưng mà... "Có không ít khả năng sẽ phải quay cảnh lộ nửa người trên..." Nhìn bản mặt của ba Cố, Lâm Tử Tích che ngực mình nói, giọng càng lúc càng nhỏ.
Cố Trạch Thành nhíu mày, có chút không vui hỏi: "Quay phim giữa mùa đông mà lộ lộ cái gì?"
"Phim truyền cảm hứng về thanh xuân của nhân viên cứu hộ trẻ trên biển... Với khí hậu ở thành phố H, nếu không chọn mùa đông, mà để tới mùa hè mới quay ngoại cảnh thì có thể phân nửa đoàn phim sẽ bị cảm nắng đó." Lâm Tử Tích giải thích hộ tổ đạo diễn.
"Phim truyền cảm hứng... nghe có vẻ đáng tin hơn ba cái phim "Tổng tài bá đạo yêu tôi" của em lúc trước nhỉ." Cố Trạch Thành vừa lòng gật gật đầu.
Lâm Tử Tích nhanh chóng rèn sắt khi còn nóng, ra sức giả vờ ngoan ngoãn với ba Cố, "Được daddy dạy dỗ lâu như vậy, đương nhiên mắt chọn kịch bản của Tử Tích sẽ chuyên nghiệp lên rồi. Hơn nữa ngày nào Tử Tích cũng đối mặt với tổng tài bá đạo hàng xịn như daddy, đâu cần phải tự mình đi diễn loại nhân vật ấy nữa."
Lời thổi phồng này của hắn, Cố đại tổng tài vô cùng hưởng thụ, khen thưởng xoa xoa đầu hắn, sau đó, cười lạnh một tiếng, lật ngược hắn lại, bày hắn thành tư thế quỳ bò trên sô pha, "Vuốt mông ngựa và nói lảng sang chuyện khác cũng vô dụng thôi, đêm nay daddy sẽ cho em lết hết nổi."
"Ngày mai, ngày mai Tử Tích phải vào đoàn... Ôôôô~..." Lâm Tử Tích phí công viện cớ, mới nói được nửa câu đã bị động tác của Cố Trạch Thành ngắt ngang.
Lưỡi dao thịt hùng tráng cứng ngắc không chút lưu tình nong lỗ hậu môn, đâm vào sâu trong đoá cúc vừa mới bị sử dụng suốt cả đêm qua, cắm cho cái lỗ thịt vốn ngượng ngùng khép chặt nhỏ hẹp nay giãn thành một cái động tròn vo, lại còn tham lam muốn xâm chiếm càng sâu, càng nhiều, mãi cho đến khi cả cây đều lút vào trong cơ thể hắn.
"Daddy chậm... Á á..." Lâm Tử Tích vừa định cầu xin Cố Trạch Thành nhẹ một chút, chậm một chút thì đã bị người ta kềm eo hung ác thúc cho mấy phát. Hậu môn bị thúc càng lúc càng sâu càng nhanh, đập tan tất cả những gì hắn muốn nói, chỉ còn lại tiếng rên rỉ thở dốc vừa bùi tai vừa mê người.
Thanh niên xinh trai trắng ngần không tì vết trần truồng quỳ bò trên chiếc ghế sô pha bằng da thật màu đen, tựa như một chú dê con bị hiến tế cho ma cho thần, bất lực níu tay vịn sô pha, hứng chịu những cú dập từ người đàn ông cao to phía sau.
Nhưng kẻ hưởng dụng tế phẩm ngon lành này dường như vẫn ngại chưa đủ, bỗng nhiên giơ tay lên, tát một phát lên cái mông tròn trịa của hắn.
"Nhân viên cứu hộ trên biển không cần lộ mông nhỉ?" Cố Trạch Thành hỏi.
"Hô... Không... Ố ưmm... Phải lộ, phải lộ..." Lâm Tử Tích bị dương v*t thô dài dữ tợn trong hậu môn làm đến mất trí, đầu óc hỗn loạn mất vài giây sau mới hiểu được ý đồ của ba hắn, vội vàng sửa miệng.
Nhưng Cố Trạch Thành lập tức cúi xuống, tiếng "hừ" lạnh mang theo hơi thở nóng rực và giễu cợt, cắn nhẹ một cái lên vành tai hắn, sau đó thở dài giả tạo nói: "Bé cưng không ngoan nha, còn muốn lừa daddy, daddy buồn..."
Đi kèm với lời của Cố Trạch Thành là những cú dập mạnh bạo hơn, cùng với những cú tát "Chát! Chát Chát! Chát!" liên tục không nhẹ không nặng trên cặp mông tròn lẳng cong mẩy của Lâm Tử Tích.
Đương nhiên đó không phải trận đòn răn dạy bình thường của người cha dành cho đứa con, mà là trận đòn sặc mùi trêu ghẹo và sắc tình.
Tức thì trong căn phòng khách trang hoàng theo phong cách lãnh đạm ngập tràn tiếng hòa tấu nhịp nhàng của hai điệp khúc "va chạm thân thể" và "đánh mông".
"Ô á á ——" Lâm Tử Tích bị kích thích trên người, trong lòng cảm thấy nhục nhã, không tự chủ được thít chặt hậu môn, vì thế mà lại càng cảm nhận được rõ ràng cái thứ khủng bố ấy đã xỏ xuyên ra vào cơ thể mình như thế nào, thụt làm hang động bí mật chật hẹp của mình như thế nào, khiến hắn chịu không nổi vừa đau vừa sướng kêu lên.
Lỗ thịt mềm mại nhạy cảm của hắn bị nong ra tới cực hạn, dù có thít cúc lại kháng cự ra sao thì cũng chỉ có thể bị người ta đè ra bắt nuốt dương v*t vào nhiều hơn thôi; cặp mông tròn trắng trẻo trơn bóng bị đánh đòn thành màu đỏ ửng, mấy lần hắn chịu không nổi khụy xuống thì lại bị ôm eo bắt nhổng lên tiếp, để rồi phải hứng chịu nhiều tra tấn hơn cả trước đó.
Vì kích thích sinh lý mà khoé mắt Lâm Tử Tích ngân ngấn nước, trên mặt là khoái cảm xen lẫn xấu hổ nhục nhã, cơ mà cậu em ở bụng dưới đã thành thật ngóc đầu chỉa thẳng từ lâu, ngay cả lỗ nhỏ trên đỉnh cũng "chảy nước mắt" tự bao giờ.
Cuối cùng Cố Trạch Thành cũng buông tha hai cái đồi thịt đáng thương của Lâm Tử Tích, có điều là anh lại vòng tay ra trước, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng miết miết lỗ nhỏ trên đỉnh dương v*t hắn, cười nói: "Tuy cái mồm bên trên của em thường xuyên nói dối nhưng hai cái mồm nhỏ bên dưới này lại rất thành thật nhé."
"Ứmm a... Sắp... sắp bắn..." Lâm Tử Tích vốn đã bị ba hắn chơi cho rất hứng tình, của quý nhạy cảm nhất lại bị nắm trong lòng bàn tay đùa bỡn kích thích, kềm không nổi nữa, khẽ rên rồi bắn ra.
Chất nhầy trắng đục phọt lên sô pha màu đen, nổi bần bật kích thích lửa dục của người đàn ông đang khống chế thân thể hắn.
Cố Trạch Thành lật Lâm Tử Tích lại, bắt hắn đối mặt với mình, vừa tiếp tục nhấp miệt mài, vừa dùng ngón tay vét tinh dịch mà hắn nhỏ trên sô pha, tỉ mỉ bôi lên môi Lâm Tử Tích giống như đang thoa son cho hắn.
"Không biết nếu bé cưng em ăn nhiều đồ do cái mồm nhỏ bên dưới sản xuất ra thì cái mồm bên trên này có thể thành thật chút hay không." Cố Trạch Thành dứt lời, cúi đầu liếm cắn môi răng Lâm Tử Tích, hôn xuống.
Mùi vị mặn đắng chan chát loan ra khoang miệng Lâm Tử Tích theo nụ hôn, hắn vươn tay ôm cổ người nằm bên trên, vừa đón nhận nụ hôn dịu dàng săn sóc của đối phương, vừa hứng chịu những cú dập mưa giông bão tố của anh.
Cố Trạch Thành vừa hôn môi hắn vừa thúc gần trăm cú mới phóng thích trong thân thể Lâm Tử Tích, tưới tinh dịch nóng rực lên vách ruột nhạy cảm của hắn.
Lâm Tử Tích bị ba hắn bắn vào trong, run cả người, thật lâu thật lâu sau mới phục hồi tinh thần, nhưng sau đó hắn lại co bóp hậu môn, siết chặt cái dương v*t đã mềm xuống phân nửa mà vẫn cứ khổng lồ ở bên trong, nhìn Cố Trạch Thành mà chớp chớp mắt ngập tràn ám chỉ.
Hắn vươn đầu lưỡi đo đỏ liếm bờ môi hồng của mình một cái, dùng cái miệng vừa mới ăn tinh dịch xong, thành thật nói: "Daddy, thương Tử Tích lần nữa nhé?"
Lúc hắn nói lời này, vẻ mặt thì giống như một đứa trẻ chân thành quấn quýt ba mẹ nó, nhưng đáy mắt thì lại là sóng tình lăn tăn hoàn toàn lan rộng.
Muôn vàn ngây thơ rồi lại vạn phần mê người như vậy, đừng nói là con trai ruột của mình, cho dù đó thật sự là một con siren chỉ muốn kéo người ta xuống biển sâu để dìm chết, Cố Trạch Thành cũng chấp nhận.
Cố Trạch Thành nhấc bổng con trai của anh, tình nhân của anh, siren của anh, đặt người nằm úp sấp lên chỗ tựa lưng to rộng của sô pha, vừa chỉa cái dương v*t dựng thẳng lần thứ hai lên thân thể ngon lành kia, vừa thì thầm bên tai hắn: "Em muốn bao nhiêu lần, daddy đều cho em."
Vì thế, đêm nay, Lâm Tử Tích khóc lóc muốn vài lần, lại khóc lóc từ bỏ vài lần, mãi đến gần hừng đông mới được Cố Trạch Thành bế về giường.
"Ngày mai, hức... ngày mai là không còn được như vầy nữa." Bởi vì ban nãy khóc la quá trời, bây giờ Lâm Tử Tích vừa nói vừa nấc cục.
"Ngày mai em phải gia nhập đoàn phim, tôi biết." Cố Trạch Thành ôm chặt người vào lòng, vỗ vỗ sau lưng hắn, "Hôm nay không đút no em, tôi sợ trong khoảng thời gian hai ta cách xa, em đói."
"Không... hức... không dám đâu." Mặt mũi Lâm Tử Tích lập tức đỏ bừng, "Tử Tích cũng không phải loại người cuồng dâm như daddy."
"Cuồng dâm? A... Em ăn no rồi nhưng daddy của em còn chưa có no đâu." Cố Trạch Thành nói, ngón tay sờ lên hậu môn hơi sưng đỏ do bị sử dụng quá độ của Lâm Tử Tích một cách đầy uy hiếp.
"Tử Tích mới là cuồng dâm, Tử Tích rời xa daddy là chịu không nổi, đói lả." Lâm - cháu hiền con hiếu - Tử Tích lập tức rén.
Ai đồn đàn ông hai mươi mấy tuổi là có thể lực và tình dục mạnh nhất, sau cái tuổi này sẽ xuống dốc hả?!!
Người con nào đó bị bắt gánh danh hiệu cuồng dâm đau thương nghĩ trong lòng: Bây giờ hắn nỗ lực tập thể dục có còn kịp hay không?