Gửi Anh - Ký Ức Đen Tối

Chương 16: Kẻ phản bội



‘’ CAFEEEE cố lên, đừng chảy máu mà làm ơn ngừng lại đi làm ơn ‘’ cô khóc lớn ôm chặt nhỏ, con dao đâm lén đã làm cậu ấy bị thương, nhưng làm sao lại như vậy, khốn nạn. Tất cả đều là bọn khống nạn, đều đáng chết. Đôi mắt của cả bọn đỏ đầy lệ, cả người run mạnh cố kiềm chế cơn điên xông lên. Bọn này biết vậy là xong cả rồi, một khi đã tham gia thì sống chết của bọn nhỏ họ đều mặc kệ.

‘’ HAHA đúng là ngu mà, không tin được tính trước tính sau mà lại không tính được việc này do mày làm đó “, ‘’ Con chó mày đúng là một con chó nghe lời nha, chó nào chủ náy mà ‘’ Cafe đã phẫn nộ thật rồi, ‘’ Xin lỗi, thật sự tao không muốn đâm mày đâu mà do mày khiến tao phải làm như vậy ’’.

‘’ Tao chọn để mày đâm tao sao, má nó mày kể chuyện cười cho tao nghe hay não chó mày có vấn đề vậy ‘’. ‘’ Tao làm gì chứ trong khi ban đầu người bao đồng là mày, người muốn chơi chung là mày, người quấy rối cuộc sống tao cũng là mày, sao nào khi tao bắt đầu coi mày là bạn thì mày đâm tao một nhát, hahah đúng là bạn tốt của tao mà ‘’, ‘’ Đúng không Culi? ‘’

‘’ Mày nói mày không làm gì? ‘’, ‘’ Vậy ai đã tung tin đồn nói xấu Lucyly là người hai mặt, đây chẵn phải cách mày đã từng làm sao’’, ‘’ Đừng khinh bỉ tao, chính tao cũng coi mày là bạn nhưng rồi sao, mày lại đi làm hại người cứu mạng tao ‘’, ‘’ Khốn nạn như nhau thôi ‘’

‘’ Cái gì mày nghi ngờ tao?, tao không có làm thì tao không nhận, tao với nhỏ đó thì liên quan gì nhau mà phải đi hại nó ‘’, ‘’ Mày đừng có chối, Lucy cũng nói là mày tung tin không lẽ bạn đó nói dối, bạn đó là người hiền lành như vậy sao làm được mấy chuyện dơ bẩn như tụi bây ‘’.

‘’ Dơ? oke tụi tao dơ, nhát này tao chịu và cũng đéo thể làm bạn với mày nữa, nên đến đây thôi ‘’, ‘’ Chúng ta đi ‘’, ‘’ Ê, đi đâu vậy mấy con chuột nhắt ‘’ bọn A0 cản trước mặt.

‘’ Tránh ra ‘’, ‘’ Sắp chết rồi mà vẫn cứng nha ‘’, ‘’ Chết? ‘’ cô nhếch mép. ‘’ Ai chết trước chưa biết nha ‘’ ‘’ Nào 1 2 3 ‘’ cô chậm rãi đi lại con nhỏ Lucyly.

‘’ AAAAA đau đau cứu với, đau bụng quá ‘’ tiếng thét như heo bị chọc tiết vang liên tục. ‘’ Chó đẻ tụi bây làm gì tao? ‘’. ‘’ Cũng hơi ngu rồi đó, tất nhiên hạ độc rồi, thôi để tao giải thích cho tụi bây tại sao bị độc, chứ với cái não heo đó thì không trông chờ gì được rồi ’’.



Cô xòe bàn tay lên cho bọn chúng nhìn kĩ, giữa các ngón tay được quấn chặt bằng một sợi dây cước mỏng khó thấy, khi chiếu sáng lại có lấp lánh ‘’ Biết gì không chuột cống, thứ này có bôi thuốc độc đó, lúc đánh nhau tao có lỡ chạm vô da chúng mày rồi ‘’

‘’ À Culi tao cũng có bôi cho mày nha, lúc mày đâm Cafe bị tao đẩy ra đó, haha sao sợ hả ‘’,’’ Đừng đụng bọn tao nếu không tử thần sẽ kiếm tụi bây nhanh thôi ’’. Cô đi đến nắm cầm Culi kéo gần mặt nói thầm ‘’ Trách bọn tao sao?, mày trách bọn tao không cứu mày lúc hành hình hả, hay nghĩ bọn tao chơi bẩn nhỏ đó ‘’ cô chỉ thẳng chỗ nhỏ Lucyly té xĩu do quá đau.

‘’ Không nên trách bọn tao, là do mày tự ý muốn tham gia, cũng mày tự nhiều chuyện gánh tội, nhưng rồi sao đúng là tao không cứu mày lúc đó tao sai, nhưng bọn tao không thể mày cũng biết ‘’. ‘’ Không thể? bớt biện minh đi. Nếu lúc đó không phải Lucyly tình cờ kiếm ông hiệu trưởng gặp cảnh này còn năng nỉ tha cho tao thì sao tao còn sống ở đây ‘’.

‘’ Cô ấy tốt như vậy sao tụi bây ác đến nổi tung tin bậy về cô ấy chứ ’’, ‘’ Tao không có làm, mà cũng chả sao vì mày cũng đã đâm Cafe coi như cắt đứt tình bạn chúng ta ở đây sau này sống chết không liên quan nhau, còn nữa chúc mày tin tưởng nhỏ đó hết cuộc đời này ‘’

‘’ Đứng lại, thuốc giải đâu, đưa đây, nếu không Lucyly sẽ chết, không lẽ tụi bây ác như vậy ‘’, ‘’ Tao đã nói là không liên quan nhau nữa mà nên sống chết thì sao chứ, bye đi đây mạnh giỏi nha ‘’.

WIN trận đấu này bọn cô thắng áp đảo, giờ đây phải vội trở về cứu Cafe, máu đã chảy quá nhiều nếu chờ lâu nữa sẽ chết. Vì lần này bọn cô thắng nên là thành viên của lớp đặc biệt, bọn cô sẽ học chung với nhũng người mạnh. Nói cách khác là những người cực mạnh đã vào đây trước họ và còn tồn tại đến giờ này, đặc biệt là có một thành viên mà chúng cô quen đó là Lucyly - người mà bọn cô tưởng đã chết rồi, lần gặp lại cô ta đã thành một bộ dạng khác.

Không còn ỏng ẹo nữa mà là lạnh lung trưởng thành và đậm mùi sát khí. Bất ngờ thì dành cho cuối cùng đó là người trực tiếp dạy lớp này tên Lucifer hay nói đúng hơn là thầy hiệu trưởng.

Chúng tôi không biết đây sẽ là ác mộng hay may mắn khi gặp ông ta nữa. Cứ nhìn thấy mặt ông ta, những kí ức như được gợi lại hết, người chị gái bị hành hạ, còn dám làm tổn thương người mẹ của bọn cô, giờ còn luôn nhắc đến sự phản bội của người bạn kia nữa. Chúng cô chỉ muốn trả thù, rất muốn dùng dao mổ bụng móc tim để xem ông ta có còn là con người hay không. Sự độc ác đó đã chạm hết điểm mấu chốt của bọn cô, không cách nào nguôi ngoai được nữa, chỉ có phẫn nộ tức giận và ám ảnh còn lưu lại ở độ tuổi thứ năm này.