Hôm nay đã là valentine, ngày lễ tình nhân rồi. Thấy mấy đứa cùng tuổi loay hoay học cách làm socola để tặng cho người mình thích hoặc bạn bè gia đình ăn thử cái Chi cũng háo hức lây. Nhỏ Linh cũng mua nguyên liệu về chuẩn bị để làm thử, nó bèn rủ Chi làm cùng. Mục đích là làm cho mọi người ăn chứ Linh không nghĩ đến tặng riêng ai, nhưng Chi nghe mục đích của ngày lễ này thì nghĩ ngay đến việc tặng kẹo cho một người duy nhất
Thật ra Chi nó muốn tặng lắm, nhưng nó sợ sẽ bị bại lộ chuyện nó thích Phong hoặc Hoàng Phong sẽ suy nghĩ khác nên đầu óc nó nửa muốn và nửa không muốn tặng. Ranh giới giữa sự chọn lựa lúc nào cũng khó khăn vì bản thân nó luôn chọn những thứ chắc chắn hoặc có sẵn chứ không muốn đưa ra một vấn đề khác. Rối bù cả lên, nó không biết có nên tặng Hoàng Phong không, hay không nên tặng. Thật khó suy nghĩ
Mắc kẹt trong tâm trí của chính mình đến rã người thì Chi mới thoáng ra được. Đâu phải cả hai người đều biết nhau thì mới tặng socola được. Đúng vậy Chi sẽ vờ là một người khác rồi âm thầm để kẹo vào hộp bàn với một tờ giấy cho Phong. Vì bây giờ nó đã được ngồi ngay cạnh Phong rồi nên việc này cũng sẽ thuận lợi hơn mà không bị người khác cản trở hay nhìn thấy nữa. Bây giờ nó mới thấy mình thông minh thật
Nói xong nó tắt lời chạy ngay qua nhà của Linh. Cái Linh từ nhỏ đã thích nấu ăn luôn theo mẹ phụ chuyện bếp núc nên đảm đang, món gì cũng biết làm chứ không vụng về như Hải Chi. Nhưng nó vẫn ân cần hướng dẫn từng chút một để cho Chi học theo. Được một lúc Chi đã bị Linh đuổi hẳn ra ngoài ngồi chờ thành quả…
Hải Chi vụng về quá. Có mỗi chuyện đun socola thôi mà nó vừa đun vừa uống nước không để ý, mãi đến khi nghe mùi khét nhẹ thì Linh mới cứu được cả nồi. Linh có ý tưởng làm thêm vài cái bánh quy nhỏ nên nhờ nó đập 3 quả trứng gà vào tô trước. Thế mà nó học ai đập trứng bằng một tay làm cho cả hai quả trứng đã rơi ra ngoài chỉ cơ một quả là an toàn trong tô. Nhưng đó chưa là gì cả, điều thật sự khiến Linh tức giận là nồi socola của hai đứa bị Chi làm đổ gần hết hủ đường trên kệ.
Cái kệ đấy không có khung chắn, hủ đường lúc nãy pha trà tắt Chi lại không đóng kín nên lúc vơ tay lên định giúp Linh thì nó lại vơ ngay cái kệ làm hủ đường trên đó ngả nhào xuống nồi socola. Linh đã cố nắm lại nhưng không được, hơn nữa số đường trong hủ đã rơi vào nồi. Ôi trời! Lúc này cái Linh như muốn khóc ra ngoài, còn Chi thì liên tục xin lỗi, nó ngập ngừng từng chữ từng chữ. Nhưng Linh đã nhận thức được Hải Chi không phù hợp với làm bếp nên cho nó đi nghỉ ngơi chờ đợi
Khoảng một tiếng sau thành quả đã ra lò. Socola còn được Linh rắc những hạt cốm đủ màu sắc lên bề mặt trông rất xinh lại còn ngon mắt. Linh thì tốt tính nên đã chia cho nó một ít đem về tặng ai thì tặng không thì ăn. Chi cũng đã nếm thử. Mùi vị hoà quyện ngọt đắng nhẹ nhàng nói chung là ngon lạ kì luôn. Khiến Chi mắt sáng trưng muốn dập bỏ ý định tặng Phong mà để lại thưởng thức nhưng như vậy thì kì lắm
Nó sẽ giả dạng là một bạn khác lớp để tặng socola cho Phong mà không nói tên ra. Chi thật thông minh, nó còn lấy cả giấy bút để suy nghĩ nên viết một bức thư như nào cho thật lãng mạn đây. Vắt hết óc thì nó chỉ viết được nhiêu đây:
*“Chào bạn, tui là học sinh cùng khối, lớp 12A*. Hôm nay tui muốn tặng socola cho Phong. Nếu Phong nghi ngờ thì tui thích Thời Phong đó hihi” *
Nó còn cẩn thận sửa từng nét chữ để cho Phong khó nhận ra nhất có thể. Socola đã được Linh đóng gói thành một hộp bé bé siêu dễ thương rồi. Việc của nó bây giờ chỉ còn ngày mai cố gắng để vào hộp bàn thuận lợi mà thôi