Ở trên chiến đài, Hàn Nhược Vân được sự tung hô của tất cả mọi người thì cuộn giấy phong ấn kia bị phá vỡ bản sao Phong Lãnh Nguyệt thoát ra khiến Hàn Nhược Vân phải sợ hãi vì chiêu thức phong ấn vừa rồi là đòn mạnh nhất của cô ta.
Huyền Vũ ở dưới khán đài cười hào hứng nói:"tôi đã bảo là cô ấy sẽ không dễ bị phong ấn đâu mà, cố lên nương tử ơi"
Hoàng Tiểu Long không nói gì nhìn sang Phong Lãnh Nguyệt đang ngồi bên cạnh lên tiếng hỏi:"cô thấy trận đấu này thế nào?"
Phong Lãnh Nguyệt vô cảm nói:"quá nhạt nhẽo"
Ở dưới chiến đài, Hàn Nhược Vân sợ hãi lùi lại còn Phong Lãnh Nguyệt thì lạnh lùng tiến từng bước về phía cô ta.
Hàn Nhược Vân tức giận nói:"dưới một chiêu thức phong ấn toàn lực của mình mà có thể thoát ra"
Phong Lãnh Nguyệt chĩa kiếm vào cổ Hàn Nhược Vân.
Hàn Nhược Vân nhắm mắt lại nói:"tôi thua tâm phục khẩu phục rồi, muốn chém muốn giết thì tùy"
Phong Lãnh Nguyệt tan thành những cánh hoa bay phấp phới.
Hàn Nhược Vân ngã ngồi trên mặt đất nói:"cuối cùng cũng thoát rồi, có lẽ vì cô ta dùng quá nhiều sức mạnh nên mới bị tan biến"
Hoàng Tiểu Long cảm nhận thấy sự bất an trước nay chưa hề có nên im lặng nhắm mắt lại.
Huyền Vũ thở dài hỏi:"vì lý do gì mà bản sao của nàng lại biến mất vậy, không phải sắp thắng rồi à?"
Phong Lãnh Nguyệt đáp:"chắc vì phá vỡ phong ấn kia mà đã dùng hết sức mạnh rồi nên bản sao kia đã bị tan biến"
Hoàng Tiểu Long mở mắt ra hét lên:"mọi người mau chạy đi, tà giáo sắp tấn công rồi đó"
Cậu vừa nói xong thì bầu trời bỗng hoá thành màu đen, hàng vạn tiếng của quỷ dữ vang lên khiến mọi người sợ hãi chạy tán loạn.
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:"tôi đi tiêu diệt tà giáo, các cậu sơ tán mọi người đến nơi an toàn đi"
Phong Lãnh Nguyệt nói xong thì rời đi.
Hoàng Tiểu Long và Huyền Vũ chạy đi sơ tán mọi người.
Ở Ma Giới, Hạ Diệp Ân đang nói chuyện với Kiều Ngân Hy.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng đưa cho Kiều Ngân Hy một tờ giấy nói:"cô hãy đi điều tra tình hình hiện tại của ông lão này đi"
Kiều Ngân Hy nhìn tờ giấy thì thấy bên trong là bức hoạ chân dung của một ông lão với đôi mắt hiền từ.
Hàng Lão nói:"hình như Huyết Tử Giáo đang tấn công Huyền Giới đó"
Kiều Ngân Hy rời đi làm nhiệm vụ.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"tiền bối hãy ở lại bảo vệ Ma Giới, ta đi đến Huyền Giới đây"
Hạ Diệp Ân nói xong thì cũng rời đi.
Hạ Diệp Ân thật ra không phải không biết phụ mẫu mình là ai mà chỉ là cô không thể chấp nhận có một gia đình từng nhẫn tâm vứt bỏ cô thôi.
Hạ Diệp Ân nhớ lại vào khoảng thời gian còn là nữ đế của Tuyệt Thần Giới, lúc đó cô đi đến Huyền Giới tuần tra như mọi khi thì thấy bóng dáng một ông lão nông dân rất giản dị đang gặp nạn, Hạ Diệp Ân ra tay cứu giúp ông lão thì được ông ấy mời vào nhà để cảm tạ, khi cô đi vào căn nhà đó thì thấy trên bàn thờ có một cái tên rất quen thuộc đó chính là tên của cô bên cạnh có hai bài vị tên của một nam là Hạ Thành Bắc và một nữ là Diệp Ái Mẫn rất xa lạ, cô che giấu sự xúc động trong lòng mà nhanh chóng rời khỏi đây. Sau đó, Hạ Diệp Ân đã cho người điều tra về ông lão kia thì mới phát hiện ra đó là ông ngoại của mình.
Hạ Diệp Ân lúc đầu không chấp nhận điều này vì cả cuộc đời của cô cũng chưa bao giờ được nếm trải tình cảm của gia đình, chỉ có hiện tại khi đã bước vào ma đạo gia nhập Ma Giới thì mới cảm nhận được một chút sự ấm áp của gia đình.
Có lẽ bây giờ đối với Hạ Diệp Ân thì Ma Giới mới là gia đình chân chính.
Ở Huyền Giới, trong lao ngục của triều đình.
Hắc Phật An Trí đang ngồi thiền tĩnh tâm tu luyện.
Kiến Văn đi vào cười nói:"ta có thể thả ngươi ra nhưng ngươi hãy gia nhập Huyết Tử Giáo bọn ta"
Hắc Phật An Trí lạnh lùng nói:"thí chủ làm phiền sự thiền tu của bần tăng, có phải là quá xem thường bần tăng không hả?"
Nói xong An Trí lườm hắn một luồng sức mạnh khủng bố khiến Kiến Văn sợ hãi mà lùi lại.
Kiến Văn cười nói:"bọn ta có thể giúp hồi sinh người con gái đó cho người"
An Trí chắp tay lại nói:"nam mô a di đà phật, lời thí chủ nói là thật?"
Kiến Văn gật đầu đáp:"đúng vậy"
Hắc Phật An Trí cười nói:"được rồi, ta sẽ gia nhập Huyết Tử Giáo chỉ hi vọng ngươi biết giữ lời hứa đó"
Kiến Văn gào lên nói:"ai muốn thoát khỏi lao ngục này hãy gia nhập giáo phái bọn ta đi"
Những kẻ ở đây đều là những kẻ tàn ác vô pháp vô thiên xem mạng người như cỏ rác và bọn họ phải ở trong cái lồng giam này quá lâu rồi nên khi có một cơ hội để thoát ra thì bọn họ đều sẽ đáp ứng vô điều kiện.