Hàn Tổng, Xin Anh Buông Tha Cho Tôi!

Chương 11: Dày vò " mọi thứ chỉ mỗi bắt đầu thôi



Sáng hôm sau , cả người cô rất đau nhức , khó chịu vô cùng . Đứng dậy cảm nhận sự đau đớn từ eo và nơi đó truyền đến khiến cô vô cùng khó chịu . Cô lê chân từng bước nhẹ nhàng , bước vào phòng tắm , ngâm mình trong bồn tắm cô cảm thấy dễ chịu hơn ít nhiều .

Thay đồ xong , trên người cô mặc 1 chiếc váy đơn giản màu xanh lam . Rồi cô suy nghĩ lại chuyện tối hôm qua làm cô cảm thấy vô cùng sợ hãi , ngày hôm qua cơ thể cô như muốn chết đi vậy ,thật sự rất đau. Cô thoát khỏi suy nghĩ đó , rồi bước xuống nhà .

Xuống nhà cô rất ngạc nhiên khi anh ta vẫn chưa đi làm ,mà vẫn thản nhiên mà ngồi đó uống cà phê. Nhìn lên đồng hồ, thấy đã 10 giờ 10 phút , cô tiến lại ngồi xuống bàn ăn đồ ăn trưa và ăn sáng luôn.

Sau mười mấy phút ,cô ăn xong bữa ăn thì quay qua hỏi anh ta :

" Anh không phải đi làm hả "

Anh ta nhìn cô vẻ mặt chán ghét , đáp một câu .

" Tôi đi hay không không phải việc của cô , cô lo làm cho tốt thân phận thiếu phu nhân của cô đi "

Cô im lặng không nói một lời nào nữa. Rồi cô nhìn thấy tay anh ta đưa một viên thuốc gì đó về phía cô . " Anh ta lại đưa gì cho mình đây " Mắt cô ngạc nhiên nhìn viên thuốc ấy , rồi nhìn sang anh ta

" Uống đi , tôi không muốn cô phải mang thai "

" Đúng ý tôi, tôi cũng chẳng thèm mang đứa con của anh " Giọng chế nhạo anh ta

" Dì Lưu, dì lấy giúp con ly nước với ạ "

Nước được mang ra và cô uống viên thuốc đó .

...----------------...

Những ngày sau đó , cứ mỗi đêm cô đều bị anh ta hành hạ cho tới khi cô ngất đi thì anh ta mới tha cho cô .



Và sáng nào người cô cũng ê ẩm khắp người, và cũng như thường lệ là cô đều phải uống viên thuốc mà anh ta đưa cho cô .

Bao nhiêu ngày ở nhà chán quá, nên cô làm liều hỏi anh ta .

" Nè , tôi có thể ra ngoài chơi được không, ở nhà mãi chán quá à "

Cô nhỏ nhẹ cầu xin anh ta , không biết anh ta có đồng ý không nữa .

" Cô đi cũng được nhưng phải mang vệ sĩ theo , tôi không muốn cô làm mất mặt tôi cũng như dòng họ tôi " Anh ta chỉ nhàn nhạt đáp, mắt vẫn chăm chú vào công việc.

" Được " Rồi cô lên phòng thay đồ , chuẩn bị ra ngoài . Trên người cô mặc chiếc áo croptop bó sát , một áo khoác mỏng và chiếc quần ống suông rông màu trắng .

Xong xuôi cô cùng 1 đám vệ sĩ đi ra ngoài . Trước khi đi anh ta đưa cho cô 1 tấm thẻ phụ cho cô tiêu sài .

Cô cầm lấy rồi bước ra ngoài , không thèm nhìn mặt anh ta cứ thế mà ngồi vào chiếc xe rồi ra ngoài .

Cô đi đến một nơi yên tĩnh để thư giãn, ngắm nhìn cảnh vật thơ mộng nơi đây . Cô kêu một trong đám người kia chụp cho cô vài kiểu ảnh , lúc lấy lại máy xem những tấm ảnh đã chụp , cô cảm thán không ngờ anh ta chụp cũng đẹp đó chứ . Cô đứng dậy đi dạo đến một quán ăn nào đó , cô dùng tiền của mình để thanh toán tiền ăn . " Ai thèm lấy tiền của anh chứ , đồ khốn ... " Ngoài việc anh ta dày vò cô hằng đêm thì anh ta hình như cũng không có làm gì khác với cô , vậy mà anh ta bảo mọi thứ chỉ mới bắt đầu... Hừ . Tưởng tôi sợ anh chắc , nằm mơ đi .

Cô cứ đi dạo hết chỗ này đến chỗ khác và ăn uống lo say , đến gần tối cô mới về nhà .

Đến nhà , cô nhìn khắp xung quanh nhà không thấy bóng dáng anh ta , chắc là chưa về đi .

Rồi cô lên phòng tắm rửa, rồi chui lên giường ngủ luôn. Cô ngủ say đến nỗi không biết trời chăng gì cả . Bên ngoài, mưa bắt đầu rơi xuống, những hạt mưa nặng hạt kèm theo tiếng sét chớp ĐOÀNG ĐOÀNG nhưng vẫn không thể nào làm cô tỉnh dậy được. Cô vẫn ngủ say , ngủ rất ngon lành là đằng khác.

Lúc cô tỉnh dậy, nhìn đồng hồ là 10 giờ tối , trời bên ngoài vẫn còn mưa rất to . Bụng cô reo lên tiếng ọt ọt , cô đứng dậy đi xuống lầu tiến vào phòng khách xem có gì ăn được không. Giờ này tất cả mọi người đã ngủ , cô đi đến đâu là đèn cảm ứng sáng đến đó lên rất dễ cho việc cô tìm đến được phòng bếp . Cô mở tủ lạnh ra , có rất nhiều đồ ăn được trữ đầy tủ , cô lấy ra ít nấm , trứng để làm ít súp ăn lót dạ . Chứ vào giờ này rồi ăn cái gì đó nặng quá sẽ béo mất , và cô cũng lấy một ít dâu tây để ăn . Cô vừa nấu súp vừa cầm trái dâu tây lên ăn ngon lành .



Vừa lúc cô nấu xong món súp thì anh ta cũng vừa về , " Sao anh ta về đúng dịp vậy ,vừa lúc mình nấu xong ... ha " . Cô múc súp ra hai bát , rồi cất tiếng hỏi anh ta .

" Anh ăn không "

Anh ta nhìn lướt qua một cái , vẻ mặt chán ghét mà nhìn cô .

" Tôi ăn rồi, cô ăn đi " Anh ta gằn giọng lên với cô , giọng lạnh nhạt, rồi bước lên lầu .

" Ồ , vậy càng tốt , chỗ này tôi ăn hết " Cô chỉ dám nói nho nhỏ sợ anh ta mà nghe được không biết cô có bị anh ta đánh không nữa.

May mà cô chỉ nấu một ít súp thôi , không có nhiều . Cô ngồi xuống ăn vài quả dâu nữa rồi mới uống canh súp kia .

Xong xuôi , cô đứng dậy đi ra ngoài vườn đi dạo cho tiêu cơm , cô mặc kệ bên ngoài vẫn còn mưa cứ thế mà dạo bộ dưới trời mưa , tắm mưa như này rất thích đó chứ .

Anh ta trên phòng nhìn xuống dưới thấy có trời sáng , thấy lạ anh nhìn xung quanh đó thấy cô ta đang ở dưới đó mà đày mưa. Anh bực tức, đi xuống cầm lấy ô mà tiến tới chỗ cô ta .

" Cô rảnh quá không có việc gì làm mà ở đây đày mưa à " Anh ta quát lớn vào mặt cô

Cô mặc kệ anh ta quát tháo vẫn đi dạo quanh khu vườn. Rồi lên tiếng nói với anh ta , giọng chế nhạo anh ta

" Tôi đày mưa hay không là việc của tôi , anh khỏi cần quan tâm tôi và Tôiiii cũng chẳng cần anh quan tâm . Về mà ngủ đi "

Anh ta tức tối , quay người đi để mặc cô ở đó mà về phòng mình .

Cô nhìn theo bóng dáng anh ta tức tối thì hả hê lắm , thấy bụng cũng nhẹ hơn cô quay về phòng tắm rửa bằng nước ấm , thay bộ đồ ngủ thoải mái rồi lên giường ngủ .

Cô liếc nhìn anh ta vài giây, hôm nay anh ta tốt tính ghê ,không có hành hạ gì cô , mà vậy cũng tốt cô càng khỏe .. Ha " Rồi cô nhắm mắt chìm vào giấc ngủ .