Hàn Tổng, Xin Anh Buông Tha Cho Tôi!

Chương 20: Cô bị bắt cóc



Cô thích thú mà cứ đi xung quanh nơi đây, ngắm nhìn mọi cảnh vật thơ mộng nơi đây. Rồi cô cứ đi hết bên này đến bên kia , còn anh thì đi theo sau cô để cô không đi lạc khỏi tầm mắt của anh . Anh nhìn ngắm bộ dáng của cô mà cười trong vô thức mà không biết .

" Đi thôi , muộn rồi. Cô định ngắm đến khi trời tối hả " Anh lạnh nhạt mà nhắc nhở cô , nhưng trong thâm tâm là sự quan tâm cô mà anh không hề hay biết

Cô nghe anh nói vậy thì thấy mình ngắm mọi thứ cũng lâu rồi, nên cô tiến tới phía anh mà hỏi . Khuôn mặt hiện rõ sự nghi hoặc , thắc mắc mà nhìn anh ta .

" Không có xe , vậy về khách sạn kiểu gì "

Anh dương lên vẻ mặt bình thản tự nhiên lên mà nói với cô .

" Đi theo tôi , xe đợi sẵn bên ngoài rồi "

Rồi cô cũng đi theo sau anh ta , nhưng mắt vẫn không quên nhìn ngắm xung quanh. Anh thấy cô đi chậm chạp quá thì tiến tới nắm chặt tay cô mà kéo nhanh chân cô giúp đi nhanh hơn .

Sau khoảng 10 , anh cũng nhìn thấy xe của bọn họ ngay phía trước. Nên anh kéo cô đi nhanh hơn về phía trước, và đẩy cô vào trong xe .

Xong xuôi , xe khởi động bánh lái đưa họ về khách sạn đã được sắp xếp sẵn trước đó . Cô ở trong xe vẫn luôn hướng ánh mắt ra bên ngoài , cảnh vật và quang cảnh nơi đây khác biệt hoàn toàn với đất nước của cô . Nó trong lành , mát mẻ, không có lạnh như ở đất nước cô . Giao thông nơi đây cũng rất trật tự, không ồn ào , cây xanh rất nhiều, loài hoa cũng độc lạ ....

Do đi đường dài nên giờ mắt cô cứ nhíu lại nặng chịu , nên cô ngả người ra sau ghế mà ngủ đi lúc nào không hay biết. Hàn Chính Phong quay qua thấy cô đã ngủ thì ngồi gần người cô , để đầu cô dựa vào vai mình ngủ . Tay anh không quên giữ chặt lấy đầu cô , giúp cô không bị va đập vào kính xe hay bị đập vào đâu mà bị thương . Hành động ấy đủ chứng minh rằng anh đã vô thức quan tâm và chiều chuộng cô dù chỉ hành động nhỏ nhặt nhất .

Phải mất khoảng 2 tiếng đồng hồ hồ thì xe hai người mới đến trước khách sạn . Lúc này anh mới lạnh lùng mà kêu cô dậy.

" Dậy đi , đến nơi rồi "

Cô trong cơn mê ngủ , đầu tiên là ánh mắt cô quay qua nhìn vào anh rồi lại nhìn cảnh vật bên ngoài .

" Đến nơi rồi à , tôi ngủ bao lâu rồi vậy ". Cô mơ màng chưa tỉnh ngủ mà hỏi anh ta

" Cô ngủ 2 tiếng rồi, vừa mới đến nơi "

Rồi cả hai bước ra ngoài, rồi vòng ra sau lấy hành lý của mình . Họ nhanh chóng sải bước mà tiến vào cửa khách sạn, đi đến chỗ lễ tân để lấy thẻ phòng. Nhân viên ở đây rất niềm nở , chu đáo nhiệt tình mà tiếp đón khách hàng của mình .



" Đây là thẻ phòng của quý khách , chúc 2 vị có một ngày tôi ạ " Rồi lễ tân cúi đầu chào 2 người

Anh nhận lấy thẻ phòng rồi đi về phía thang máy . Phòng của 2 người nằm ở tầng 10 phòng 1107 . Cứ thế họ vào thang máy , ấn tầng 10 để lên trên .

Hai người lên tới phòng cũng là 10 giờ trưa rồi , lúc này bụng cô réo lên vì đói .

Ục ~ Ục ~ Ục ~ Cô xoa lấy cái bụng đói của mình , rồi hướng ánh mắt về phía anh ta

Anh cũng đã nghe thấy tiếng kêu của cô , khụ khụ 2 cái rồi lên tiếng .

" Đi thôi , đi xuống tầng ăn trưa "

Rồi cả 2 đi ra ngoài , xuống tầng 2 để ăn trưa . Cô im lặng mà theo sau anh , không hề nói một lời nào chỉ im lặng vậy đến khi đến nơi ăn cơm .

Đến nơi , trong này có rất nhiều người đang gắp đồ ăn vào khay thức ăn của mình và họ trò chuyện to nhỏ với nhau . Cô lần đầu thấy cảnh tượng sa hoa và hoành tráng thì há hốc nhìn nơi đây .

" Còn nhìn gì nữa , không đói "

" Đói chứ , sao không đói cho được "

Rồi cô đi theo sau anh đi đến chỗ lấy khay , rồi theo anh mà chọn lựa đồ ăn . Đồ ăn nơi này rất phong phú và rất nhiều món cho mình lựa chọn .

Sau khi chọn xong món , cô lại cùng anh đi đến bàn trống . Họ im lặng mà ăn hết phần thức ăn của mình , ăn xong thì lại lên phòng.

" Chiều cô muốn đi đâu " Anh quay mặt qua mà hỏi cô

Cô suy nghĩ trong chục giây rồi quay qua nói với anh . " Ở đây có biển không, tôi muốn tắm biển á "

" Có , vậy chiều đi biển " Anh thản nhiên mà đáp lời cô

Đến phòng cô ngồi trên giường khoảng một lúc thì nằm xuống nghỉ ngơi. Sau khoảng 10 phút thì cô đã hoàn toàn ngủ say . Anh nhìn cô mà thở dài bất lực, đúng là mèo lười mà . Cô ngủ nhiều thiệt đó , rồi tay cô khẽ chạm nhẹ vào trán cô sau đó nhìn ngắm cô không rời . Khoảng một lúc thì anh cũng nằm xuống mà nhắm mắt lại .

Trước lúc ngủ anh đã cài báo thức 3 giờ dậy.



Tiếng chuông vang lên , anh ngồi dậy tắt đi chuông báo thức . Rồi cúi thấp người xuống đánh thức cô dậy.

" Dậy đi , mèo ham ngủ "

Cô nghe có tiếng ai gọi mình thì vả một cái vào má người kia . Rồi miệng cô nói lên một câu

" Cho tôi ngủ thêm đi "

Anh bị ai kia vả cho vào mặt thì vẻ mặt ngỡ ngàng không dám tin là mình bị ăn vả bởi người kia . Anh đứng dậy bước về phía cô , rồi kéo cái chăn của cô ra .

" Dậy đi , cô muốn đi tắm biển không " Anh quát to , giọng đầy giận dữ mà đánh thức cô dậy

Cô lúc này mới thức dậy, mắt cô va phải vết đỏ trên má anh ta , mắt ngơ ngác mà hiện rõ chữ trên mặt... Ai gan to vậy mà có thể đánh anh ta vậy.

" Anh bị ai đánh vậy, người đó thật lớn gan nha " Cô vừa nói vừa cười anh ta

Anh bị cô trêu chọc thì tức lắm , tức không nói lên lời luôn.

Anh và cô cùng ra biển , cô bảo anh đi ra biển trước còn mình thì đi thay đồ . Cô đi vào tới phòng thay đồ thì có một đám người lớn gan nhìn vào cơ thể của cô , trong đầu họ lớn gan có ý định muốn bắt cô đi . Thế là bọn họ chờ cô ra mà hành động, họ đã chuẩn bị sẵn khăn tẩm thuốc .

* Bọn này đúng là lớn gan mà , anh nhà mà biết được bọn mi chết chắc rồi

Khi cô thay đồ xong , bọn họ ở phía sau cô lấy khăn tẩm thuốc mê mà bắt cóc cô đi .

Ưm ~~ Ưm

Rồi cô ngất đi vì ngấm thuốc mê , trước khi mất đi ý thức .

" Hàn Chính Phong cứu tôi với " Trước khi ngất đi người cô nghĩ tới là người chồng của mình .

Cô bị chúng lôi tới một căn nhà hoang cách biển 100km .