Hành Trình Bắt Đầu

Chương 20: Gia tộc Diễm gia



"Ta sẽ giúp nàng, cùng nhau luyện hóa nó nhé"

Nhã Thi trừng to mắt đẹp, bản thân là một Nguyên Anh Kỳ như nàng cũng mang theo tâm lý mạo hiểm dữ nhiều lành ít để luyện hóa Dị Hỏa, thế mà một Kim Đan như Tạ Minh nói sẽ cùng nàng luyện hóa, nàng sao có thể không bất ngờ.

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của nàng, Tạ Minh cười cười, tay nhéo nhéo vào má nàng khẳng định nói:

"Mặc dù có hơi gian nan một chút, nhưng cam đoan sẽ thành công"

Nhìn vẻ mặt đắc ý của Tạ Minh, Nhã Thi không hiểu tại sao lại tin tưởng một cách kỳ lạ, gật mạnh đầu, Dị Hỏa đối với nàng công dụng thật sự là quá lớn, không những gia tăng chiến lực trên diện rộng mà tu vi cũng có sự tăng trưởng.

Linh lực tràn ra bao bộc lấy bàn tay, nàng đưa tay muốn nắm lấy Phần Tâm Tử Không Viêm đang lơ lửng.

"A, Nóng"

Một hơi nóng cực kỳ khủng khiếp khi chỉ vừa tiếp cận ngọn lửa màu tím, Nhã Thi không thể không rút bàn tay về, dù vậy vài lớp da non trên bàn tay đã bị bông tróc vì sức nóng bá đạo.

"Nàng thật ngốc" Tạ Minh đau lòng mắng yêu nàng, vuốt ve bàn tay trơn nhãn đang bị thương của nàng đưa lên miệng thổi nhẹ nhàng.

Nhìn bộ dáng ân cần của hắn, Nhã Thi cười tươi, cảm thấy tỷ muội nàng giao cho người nam nhân này cũng là quyết định không tệ, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Siren và Phoenix thì nàng đã biết nam nhân này rất đáng tin cậy.

Chợt Tạ Minh bế nàng dậy, tìm ngay cửa hẹp mê người đang ửng đỏ giữa hai chân nàng, dương vật cứng cáp đầy mạnh mẽ ót một cái, đã hoàn toàn đầy ấp bên trong.

"Ưm! Lưu manh thối! chàng làm gì vậy?" Nhã Thi run lên bần bật, bị tập kích bất ngờ khiến nàng vừa sướng vừa thốn thốn.

"Ta cùng nàng kết hợp một chỗ, cùng nhau luyện hóa nó" Nhã Thi giải thích một câu, cúi đầu xuống hôn chặt đôi môi đỏ mọng.

Chùn chụt

Vừa liếm lưỡi nàng để đánh lạc hướng, Tạ Minh vận chuyển cùng lúc hai loại linh căn, Thổ hệ và thủy hệ cấp tốc bao phủ cánh tay hắn, không một chút đắn do dứt khoát chộp lấy Phần Tâm Tử Không Viêm đang lơ lửng.

Nóng!!!

Vô cùng nóng!

Khi vừa chạm đến Dị Hỏa, cánh tay Tạ Minh lập tức cháy bừng bừng, cả hai lớp linh lực bảo vệ như một tờ giấy mỏng bị xuyên thấu, da thịt rất nhanh bị thiêu rọi, lộ ra xương cốt trắng ngà bên trong cánh tay, cảnh tượng vô cùng rợn người.

Hừ

Cắn chặt răng cưỡng ép đau đớn mang lại, Tạ Minh bất ngờ rời môi Nhã Thi, miệng há to nuốt lấy toàn bộ Phần Tâm Tử Không Viêm vào bụng.

AAA

Nhã Thi vừa kịp lấy lại tinh thần thì Tạ Minh đã nhanh chóng làm xong tất cả, chứng kiến hắn nuốt Dị Hỏa bá đạo vào bụng, nàng kêu lên thất thanh, nước mắt chảy xuống:

"Tiểu Minh, chàng làm gì? Chàng bị điên rồi sao? hức"

Tạ Minh lúc này không thể trả lời nàng, thân thể Tạ Minh cấp tốc bành trướng, da thịt đỏ bừng như sắp nổ tung, hỏa diễm như tàn phá toàn bộ thân thể hắn, rất nhanh đã có vô số ngọn lửa theo lỗ chân lông trào ra ngoài, hắn lúc này không khác gì một ngọn lửa hình người.

Nhã Thi nàng đương nhiên biết hắn là thế vì nàng, hắn không muốn nàng đau đớn khi luyện hóa Dị Hỏa, muốn luyện hóa Dị Hỏa phải chịu một cảm giác như địa ngục trần gian, nếu thành công luyện hóa thì một bước lên mây, còn nếu không là thành chất dinh dưỡng của nó, vì lẽ đó nên Tạ Minh giành trước một bước nuốt lấy Dị Hỏa.

Bên dưới nơi tư mật vẫn đang kết hợp chặt chẽ cùng Tạ Minh, Nhã Thi trái tim cảm động vô cùng, nàng cũng bắt đầu bị Dị Hỏa ảnh hưởng, ôm chặt lấy thân thể trần truồng đang bành trước của Tạ Minh, muốn cùng hắn san sẻ bớt cơn đau do dị hỏa mang lại.

Bất quá cơ thể của nàng chỉ cảm thấy nóng ran mà thôi, vì dị hỏa lúc này vẫn bận bịu chống lại hai loại tồn tại trong cơ thể Tạ Minh.

Trong đan điền, Linh Thổ và Tố Thủy hai tôn đỉnh điên cuồng chuyển động, linh lực vô số tỏa ra muốn trấn áp đóa dị hỏa vừa xuất hiện.

Phần Tâm Tử Không Viêm dường như bị chọc giận, nó lập tức cấp tốc bành trướng, vô số linh lực hỏa diễm màu tím được sinh ra, nhiệt độ khiến cho không gian xung quanh run rẩy kịch liệt.

Tạ Minh lúc này thân thể đã bị thiêu cháy, hỏa diễm vẫn cuồn cuộn nhưng ý thức hắn vẫn bình tĩnh lạ thường, nhìn Nhã Thi gắt gao ôm chằm lấy mình, hỏa diễm khủng bố thiêu đốt sang cơ thể trần truồng của nàng, làn da trắng mịn dần dần sưng lên, da thịt bị thiêu đốt, hắn gian nan mở miệng, thở dốc kịch liệt nói:

"Vận chuyển công pháp của nàng, chúng ta luyện hóa nó"

Nhã Thi gật đầu trong vô thức, nàng đã đau đớn đến mức chết đi sống lại, nhiệt độ khủng khiếp như thiêu rụi toàn bộ thân thể nàng, Nhã Thi nhận ra ý tưởng luyện hóa Dị hỏa là ngây thơ như thế nào, nếu không có Tạ Minh chỉ sợ vừa tiếp xúc dị hỏa đưa vào người đã bị đốt chết rồi.

Hai thân thể trần truồng chặt chẽ quấn lấy nhau, toàn thân bọn họ đã đầm đìa máu tươi, hai đầu tóc bị đốt thành tro bụi, lộ ra hai cái đầu trọc trông vô cùng buồn cười nhưng lại rất thê thảm. Giờ phút này, gương mặt hai người kề sát nhau, mắt nhìn đối phương tràn ngập tình cảm như muốn hòa hợp cùng nhau.

Khuôn mặt Tạ Minh thỏa mãn cười có chút dỡ tợn, cái miệng rộng tìm đến môi nàng, cả hai rất nhanh quấn quít lấy nhau, bên dưới dương vật cứng cáp lần nữa cấp tốc ra vào.

Vừa bị hỏa diễm thiêu đốt, vừa thân mật, đây có lẽ là trải nghiệm đáng nhớ của cả cuộc đời Diễm Nhã Thi và Tạ Minh.

"Hừ hừ hừ" Mỹ nhân rên rỉ đau đớn trong thống khổ và sung sướng, ngọn lửa bừng bừng không dừng lại, bất quá chỉ cần hắn ôm chặt thân thể nàng, nàng sẽ không sợ hãi.

Da thịt cả hai bắt đầu biến mất, chỉ để lộ ra xương cốt dễ sợ, nhưng nơi tư mật đó vẫn bị một thế lực thần bí nào đó bảo vệ, kịch liệt ma sát lấy nhau.

"Vô Tự Tạo Hóa Kinh - Tạo Đỉnh cho ta!!!" Tạ Minh gầm thét trong lòng.

Mà Nhã Thi theo bản năng cũng vận chuyển công pháp của riêng nàng.

Ầm Ầm

Vô số bí tự cổ xưa ầm ầm vang vọng bên trong thân thể, đối diện uy thế Hỗn Độn công pháp, Phần Tâm Tử Không Viêm dường như kiêng kị đến cực điểm, nó run rẩy lại vừa điên cuồng gia tăng cường độ của hỏa diễm, như loại rào chắn bảo vệ mình, nhiệt độ ngày càng gia tăng khủng bố.

Bên ngoài, Diễm Liên Thơ, Siren và Phoenix đã không biết khi nào đã tỉnh lại, nhìn nam nhân và tỷ tỷ kia của mình kịch liệt chống chọi bên trong hỏa diễm, thân thể cả hai đã bị thiêu đốt chỉ còn một nửa, nhiệt độ khủng bố tỏa ra, khiến cả ba thân thể đỏ bừng, mồ hôi tuôn ra như suối.

"Không được phải mau giúp chủ nhân, Khúc Ca Hải Yêu" Siren lo lắng nói, nàng bắt đầu ngân vang khúc ca trong miệng. Nàng muốn làm giảm sức mạnh của dị hỏa.

Âm thanh vang vọng bí cảnh, vô số Thủy hệ thuộc tính cấp tốc bao quanh lấy thân thể của hai người, nhiệt độ trong phòng cũng giảm nhẹ được một chút nhưng cũng không khác trước là bao.

Thơ Nhi cắn chặt môi, máu tươi từ miệng nàng chảy ra, mỗi lần nhìn thấy hai người bên trong ngọn hỏa diễm rên rỉ là trái tim nàng như bị ai đó đâm vào, loại đau đớn này khiến nàng hít thở không thông. Man mắn bên cạnh nàng còn có Phoenix đang dỡ nàng nếu không nàng đã ngất xỉu rồi.

Phoenix trái tim cũng như bị xé nát, nàng cũng không phải không giúp mà là không thể giúp được, bản thân là Phượng Hoàng nên mẫn cảm với hỏa diễm, nàng chỉ có tăng nhiệt độ chứ không thể giảm bớt, nàng chỉ đành cầu mong Siren có thể giảm bớt cơn đau cho hai người.

"Luyện cho ta!!!"

Từ bên trong hỏa diễm, Thơ Nhi nghe được âm thanh gào thét của hai người, nước mắt lăn dài trên má vì đau lòng, ngọn lửa ngày càng lớn dần, sắp thoát khỏi khống chế của Siren lan tỏa đến vị trí của nàng và Phoenix.

"Muội không cần lo lắng, phải tin tưởng vào nam nhân của mình chứ" Phoenix nhìn giọt nước mắt của Thơ Nhi mà nhẹ nhàng an ủi.

"Ưm, muội tin tưởng hắn" Thơ Nhi biết mình không thể giúp gì được cho hai người, nàng không có Hỏa hệ Linh căn, không thể luyện hóa hỏa diễm, nén đau thương trong lòng ngực, nói nhẹ. Điều nàng có thể làm duy nhất có thể làm là tránh không để hỏa diễm ảnh hưởng.

...

Thời gian dần trôi qua, Khúc Ca Hải Yêu vẫn không thể kiềm được hỏa diễm của Dị Hỏa, vẫn bừng bừng như hỏa long đang gào thét, lâu lâu lại thấy cột lửa bắn thẳng trên cao, khiến căn phòng có trận pháp cũng có dấu hiệu nứt vỡ.

Một hỏa cầu màu tím hừng hực theo đốt, cỗ lực lượng hủy diệt bên trong truyền ra khiến không gian vặn vẹo, biến dạng.

Bên trong hỏa cầu mơ hồ có thể nhìn thấy hai bóng người quấn chặt lấy nhau. Hai cổ khí tức đang tăng trưởng từng chút, từng chút một.

...

Sau thời gian dài chống chọi với hỏa diễm, Tạ Minh và Nhã Thi kết hợp với sự giúp đỡ của kỹ năng của Siren [Khúc Ca Hải Yêu] liên tục giảm bớt sức thiêu đốt của dị hỏa, cả hai đã bắt đầu thích nghi được với đau đớn do Phần Tâm Tử Không Viêm mang lại, chỉ thấy thân thể của hai người bọn hắn bị thiêu đốt cuồn cuộn, lại nhanh chóng lành lại dưới linh lực hỗ trợ, mỗi lần da thịt mới được sinh ra thì cường độ thân thể lại gia tăng thêm một chút, sau đó lại nhanh chóng thiêu rụi, lại từ từ được sinh ra. Vòng tuần hoàn cứ thế lặp đi lặp lại, mà thân thể dưới cường độ rèn luyện khắc nghiệt của ngọn lửa từ từ tăng lên.

Hai người cùng lúc trở thành một Thể Tu.

Bên trong đan điền Tạ Minh, một dị vật mới lạ nhưng cũng vô cùng quen thuộc đang dần dần ngưng tụ trước hỏa diễm vô tận do Dị Hỏa mang lại.

Mà Viêm Hỏa của Nhã Thi cũng dần dần biến đổi, vốn dĩ có màu đỏ rực linh lực của nàng đang dần chuyển sang màu tím.

Thân thể và linh lực của cả hai không ngừng gia tăng bên trong ngọn lửa mang lại.

Thơ Nhi cùng Phoenix cũng không hề rãnh rỗi, trước nơi nóng khủng bố của dị hỏa mang lại, mặc dù đã ở mép ngoài nhưng Thơ Nhi khéo vận dụng linh lực tiến hành đối kháng với nó, cường độ linh lực của Thơ Nhi nhờ thế mà tinh thuần không ít, đang dần dần tăng trưởng, bên trong đan điền linh lực cấp tốc vận chuyển trong quá trình hình thành lên một viên đan nhỏ màu hoàng kim, nàng bắt đầu đột phá Kim Đan Kỳ, Phoenix điều khiển ngọn lửa của mình áp chế những ngọn hỏa diễm lây lan xung quanh, nàng tiến hành bảo vệ cho Thơ Nhi giúp nàng hộ pháp đột phá Kim Đan Kỳ.

Không thể không nói Thơ Nhi thông minh lanh lợi vô cùng, sức nóng khủng bố của Dị Hỏa trong căn phòng được nàng tận dụng thành nơi rèn luyện tuyệt vời.

Thời gian cứ thế trôi qua, năm người người như tiến vào trạng thái ngủ đông, không hề có động tĩnh, chỉ có duy nhất tiếng ngân vang của Siren liên tục hỗ trợ cho Tạ Minh và Nhã Thi, ba luồng khí tức ngày một dào dạt, biểu hiện trạng thái không ngừng được cải thiện một cách hoàn hảo.

...

Ngoài động phủ

Giấy không gói được lửa, tin tức động phủ cũng đã truyền ra ngoài vì lý do nào đó, khiến tu sĩ có tham vọng tìm đến mong muốn được chia một chén canh.

Chỉ là tình huống lúc này hết sức kỳ quái, một tên toàn thân hắc y mặt mũi nhăn nheo lão quái, đang an tọa ngồi trước động phủ. Vô số tu sĩ tìm đến đều bị lão bà chặn trước cửa, một mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm lão bà, không dám xen vào.

Lão bà toàn thân bình thường không có chút ba động nào, cứ như phàm nhân đang ngồi đó, lại khiến cho quần hùng mồ hôi toát ra không ngừng.

"Vị tiền bối này, động phủ vô chủ này là của người hữu duyên, ngươi cũng không thể một mình độc chiếm, khác nào không xem chúng ta vào mắt?"

Rốt cuộc, một nam tử tring niên áo trắng cẩn trọng lên tiếng, toàn thân bọc phát tu vi Kim Đan Hậu Kỳ, hắn vô cùng thông minh, kéo toàn bộ người nơi này vào lời nói của mình, cho dù lão bà này bất phàm cũng không dám đắc tộc hết toàn bộ người ở đây, phải biết ở đây ngư long hỗn tạp, xuất thân từ rất nhiều thế lực, gộp lại cũng rất ghê gớm.

"Đúng vậy, làm người không thể bá đạo như vậy"

"Đại ca này nói đúng nè, lão bà mau ly khai, hậu bối chúng ta không muốn làm khó dễ ngươi"

"Tiền bối xin mau rời đi, bí cảnh này là người hữu nhiên chúng ta"

Lập tức có vô số âm thanh ủng hộ nam tử áo trắng vang lên, hiển nhiên muốn bức lui lão bà bà.

"Lão thân ta không thích sát sinh người vô tội, bí cảnh đã có tiểu thư nhà ta tiến vào, các ngươi nên rời đi thôi" Lão thái bà quét mài toàn bộ người xung quanh, không nhanh không chậm mở miệng nói.

"Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, chúng ta nể ngươi là tiền bối mới khách sáo với ngươi" Nam tử áo trắng thấy lão bà không xem lời nói của hắn ra gì, tức giận nói, một tay linh lực cấp tốc ngưng tụ, Kim hệ thuộc tính hình thành một chưởng ấn màu vàng, đánh về phía lão ẩu.

"Kim Linh Chưởng"

Một cái Huyền cấp hạ phẩm vũ kỹ, do Kim Đan hậu kỳ phát động, uy lực không thể xem thường, vô số tu sĩ xung quanh nhanh chóng lùi về một bước.

Trước chưởng ấn mạnh mẽ công kích, lão thái bà vẫn bình tĩnh như nước, đôi mắt trắng đục như có hỏa diễm đang lóe lên nhìn về phía chưởng ấn.

XÈO XEO

Chưởng ấn cấp tốc tiêu tán, âm thanh xèo xèo truyền ra vô số tu sĩ nín thở, Kim Linh Chưởng chưa kịp chạm đến người lão thái bà đã tiêu tán trong không khí.

Tĩnh

Yên tĩnh hoàn toàn

Vô số tu sĩ hít một hơi, có thể chỉ với một ánh mắt hóa giải công kích của Kim Đan hậu kỳ, khiến bọn họ hãi hùng khiếp vía không dám mở miệng.

Một số tu sĩ có đầu óc một chút không nói không rằng, xoay người rời đi.

Lão thái bà luôn miệng nói tiểu thư của lão đã vào bí cảnh, đó là nhân vật nào? Lại khiến cho cường giả như lão bá đi theo bảo vệ? bọn họ chọc giận người như vậy chịu nổi sao.

"Là ta nhất thời ngu muội, đã đắc tội tiền bối, xin phép được cáo lui" Nam tử áo trắng mồ hôi đầm dìa, sắc mặt trắng bệch, kính cẩn chắp tay nói.

Lão bà bà nhìn liếc hắn, không nhanh không chậm mở miệng:" Nếu tu vi ta không bằng ngươi, sợ ta lúc này đã trở thành cỗ thi thể, ngươi giết người cũng phải có ý thức bị người giết lại"

Nói xong, nàng từ từ nâng cánh tay khô gầy, một luồng hỏa diễm cấp tốc hình thành.

Nam tử áo trắng sắc mặt đại biến, hai chân bộc phát kim quang, vận dụng thân pháp chạy trốn như chó nhà có tang.

"Viêm Hỏa Chưởng"

Âm thanh lạnh nhạt từ miệng lão bà truyền ra

Hỏa diễm bá đạo điên cuồng khóa chặt thân ảnh nam tử áo trắng, mặc kệ hắn trốn như thế nào vẫn một mực đuổi theo.

Bùm

Rốt cuộc thân thể nam tử áo trắng bị chưởng ấn hỏa diễm tiếp cận, bùm một tiếng, mùi thịt nướng tỏa ra sao đó lại nổ tung không còn chút cặn.

"Ực"

Tiếng nuốt nước bọt của vô số tu sĩ vang lên, bọn hắn một mặt cừng ngắt, miệng mở lớn như trứng vịt nhìn Kim Đan hậu kỳ đơn giản bị nổ tung.

"Trời ạ, đó là Viêm Hỏa" Một tu sĩ kiến thức bất phàm lên tiếng nói, ánh mắt nhìn về lão bà bà tràn ngập hoảng sợ.

"Cái gì? Là Viêm Hỏa sao?"

"Viêm Hỏa? Đây không phải là loại hỏa diễm của gia tộc đó hay sao?"

Đám người nghị luận ầm ĩ, thân thể không tự chủ đã lùi xuống vô số bước, một số người nhát gan bắt đầu chạy trốn.

Lúc này, một thanh niên 18 19 tuổi, diện mạo anh tuấn, thân mặc lam y, mái tóc màu xanh phất lên trong gió, hắn không hoảng sợ như những người khác, ngược lại hắn vẻ mặt kính cẩn bước lên, từ tốn mở miệng:

"Không biết là vị nào tiền bối Diễm gia, tiểu tử Hàn Thanh xin ra mắt tiền bối"

"Hàn? Ngươi họ Hàn? Là người của Hàn gia sao? Hừm không sai, 18 tuổi Kim Đan hậu kỳ" Lão bà gật đầu, Hàn gia là một thất cấp gia tộc, lãnh thổ gần với Diễm gia nên xem như có chút quen biết.

"Không biết lần này là vị thiên tài nào của Diễm gia ra ngoài lịch luyện?" Hàn Thanh liên tiếng giả vờ hỏi, trong lòng cũng đã sớm biết, có thể để một cường giả Hóa Thần như lão hộ tống thì chỉ có thể là một trong hai vị tiểu thư mà thôi.

"Có liên quan đến ngươi? Còn không mau rời đi" Lão bà bình thản nói, dù là người Thất cấp thế lực vẫn không khiến nàng khách khí.

"Vâng vâng, tiểu tử cáo lui" Hàn Thanh chắp tay nói, đồng thời thong dong rời đi, thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về phía cửa bí cảnh ánh mắt man theo vẻ ái mộ một cách điên cuồng.

Hai vị tiểu thư Diễm gia, dù là bất cứ ai cũng có thể là tình nhân trong mộng của vô số người, đương nhiên bản thân hắn cũng không ngoại lệ.

"Nếu như có thể lọt vào mắt hai nàng thì..."Hàn Thanh phút chốc nghĩ đến đây, toàn thân kích động hưng phấn kịch liệt.

"Ôi trời!!! Ngay cả Hàn gia cũng bị đuổi?" Một tên tu sĩ ngơ ngác la thất thanh.

"Ngu ngốc, vị tiền bối kia sử dụng Viêm Hỏa, là ngọn hỏa diễm đặc trưng của Diễm gia, Bát cấp thế lực tu chân, chúng ta mau cút đi, không thì cái mạng nhỏ này không còn đâu" Đồng bạn bên cạnh vừa chửi hắn, nắm lấy lỗ tay kéo đi.

"Mau rời, nhanh lên mau rời đi"

Chỉ trong thoáng chốc, trước cửa động phủ hoàn toàn yên tĩnh.

Nhìn cánh cửa bí cảnh trống rỗng, hai mắt trắng đục ngầu của lão bà hắc y hiện lên một tia lo lắng, trong miệng lẩm bẩm chỉ mình bản thân nàng nghe được:

"Thiên phú của hai vị tiểu thư cao như vậy, sao có thể lâu như vậy được?"