Hành Trình Bắt Đầu

Chương 33: Quá Khứ Của Ngọc Tuyết



Mặc kệ nam tử trung niên đó mất hết tứ chi nằm bẹp trên đất và ánh mắt cực độ hoảng sợ của đám người xung quanh, Tạ Minh thong thả tiến vào khách sạn, tạm thời bỏ đi ý nghĩ kiểm kê tài sản, hắn bước đến đình viện như đóa sen ở hồ.

Quả nhiên vẫn nhìn thấy bóng lưng mê người nhàn nhã ngồi đó, mùi trà thơm ngát tỏa ra khiến trong người Tạ Minh như ấm lại

"Ảnh Liên, đa tạ nàng ra tay tương trợ" Tạ Minh bước lại gần ôn hòa chấp tay nói.

"Ngồi đi" Tần Ảnh Liên xoay người ra hiệu, đôi môi dày trên gương mặt xấu xí ung dung bình thản nói:

"Là có kẻ dám cản đường của đại môn khách sạn ta đang kinh doanh mà thôi, không liên quan đến tiểu Minh ngươi"

"Dù sao ta vẫn đa tạ nàng" Tạ Minh cười khổ, rõ ràng lần trước nói mở khách sạn không phải kiếm tiền, lần này lại bảo cản trở việc nàng kinh doanh, đúng là lòng dạ đàn bà sáng nắng chiều mưa buổi trưa thì ẩm ướt.

"Không nói chuyện này nữa" Tần Ảnh Liên đổi chủ đề, nàng cười ẩn ý nói:

"Tiểu Minh ngươi có thể nói lần này ngươi danh chấn toàn thành, Linh Thể song tu, vũ kỹ mạnh mẽ, vượt cấp chiến đấu đơn giản như đi dạo, trở thành tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ mới lớn nha"

Nghe nàng trêu chọc, hắn lắc đầu cười khổ: "May mắn có chút bản lĩnh mà thôi, so với nàng ta còn múa rìu qua mắt thợ"

"Tiểu Minh ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?" Tần Ảnh Liên tò mò.

Nhìn nàng mang theo vẻ mong đợi, hắn cũng không che giấu nói:" Sắp tuổi 17"

"Ta thì gần 200" Tần Ảnh Liên thản nhiên đáp khiến hắn xém nhảy dựng

Nhìn bộ dạng của Tạ Minh, nàng sẳn giọng hừ nói: "Ngươi có gì, chê ta già sao?"

"Không, không hề, đối với tu sĩ chúng ta tuổi thọ chỉ là con số, sao ta có thể chê nàng chứ" Tạ Minh lập tức giải thích, bất quá nghe giọng nói của nàng sao lại có cảm giác mang theo một tia hờn dỗi như đối với tình nhân vậy.

"Hừ" Tần Ảnh Liên cũng nhận ra bản thân hơi lố, gương mặt lấm tấm tàn nhan phơn phớt đỏ, chuyển đề tài nói: "Tuổi ngươi trẻ như vậy, có tiến vào Thiên Linh Học Phủ hay không?"

"Đương nhiên rồi, nơi đó tập hợp nhiều thiếu niên anh tài trên đại lục, ta cũng rất chờ mong" Tạ Minh lên tiếng khẳng định.

Tần Ảnh Liên nghe hắn có ý định tiến vào Thiên Linh Học Phủ, hài lòng gật đầu, trong mắt lóe qua một tia vui mừng hẹn rõ.

Chỉ nghe nàng nói tiếp: "Thiên Linh Học Phủ quả thật là nơi ngọa hổ tàng long, bất quá cũng chưa chắc là toàn bộ thiên tài trên đại lục sẽ tập hợp tại đó"

"Ồ, thật sao?" Tạ Minh bất ngờ, một nơi ngay cả Bát cấp gia tộc như Diễm gia cũng muốn gia nhập, vậy mà còn có tu sĩ không muốn vào hay sao?

Nhận ra nghi hoặc trong lòng thiếu niên, Tần Ảnh Liên từ tốn giải thích: " Á Châu Đại Lục phạm vi rất lớn, cũng có một số thế lực tìm ẩn cường đại khác, bọn hắn có truyền thừa đặc biệt, Thiên Linh Học Phủ cũng chưa chắc đã đáp ứng được nhu cầu"

"Ví dụ như?" Tạ Minh ngày càng hứng thú hỏi.

"Tỉ như Thiên Cơ Điện, đệ tử Thiên Cơ Điện có rất ít, tuy nhiên mỗi người đều tinh thông thuật bói toán, dò xét quá khứ, do thám tương lai, Thiên Linh Học Phủ mặc dù cường đại nhưng không có truyền thừa bọn họ cần"

"Cũng như Thiên Cơ Điện, một tổ chức tên Thất Sát Giáo, tổ chức sát thủ nổi tiếng trên đại lục, thiên tài họ bồi dưỡng chỉ để ẩn mình trong bóng tối giết người, thủ đoạn tàn nhẫn vô cùng, Thiên Linh Học Phủ đường hoàng trịnh trọng, ngay cả lý lịch đệ tử cũng điều tra hết sức rõ ràng, đương nhiên không hoan nghênh Thất Sát Giáo tham dự"

"Còn có Chiến Thú Tông, bọn hắn chiến đấu chủ yếu bằng cách huấn luyện yêu thú, cũng hoàn toàn không hợp Thiên Linh Học Phủ"

Tần Ảnh Liên liên tiếp nêu ra các ví dụ khiến Tạ Minh hưng phấn lạ thường, hắn không nghĩ đến Á Châu Đại Lục lại đa dạng, cường giả cũng nhiều như vậy, quả thật ai ai cũng có tiếng nói của mình.

"Ba thế lực vừa nêu trên có tầm ảnh hưởng rất lớn, trên khắp Long Tiên Tinh cầu này, đều có dấu vết của bọn họ, ngoài số ít cường giả đỉnh cao ra không ai biết chính xác tổng bộ môn phái của bọn họ ở đâu" Tần Ảnh Liên liên tục cung cấp kiến thức cho hắn.

Tạ Minh gật đầu liên tục, Á Châu Đại Lục chỉ là một trong 4 phần của Long Tiên Tinh cầu mà thôi, các thế lực kia có thể trãi dài khắp tinh cầu, Thiên Linh Học Phủ chưa chắc đã được bọn hắn xem trọng.

"Nghe Ảnh Liên nàng như đi một ngày đàng học một sàng khôn, ta cảm kích vô cùng" Tạ Minh trịnh trọng chân thành nói.

Tần Ảnh Liên lắc đầu: "Chỉ là một chút kiến thức mà thôi, nếu đã xem ta là bằng hữu cũng đừng khách khí, nhưng câu nói của ngươi rất hay nha"

Tạ Minh cười cười, nhấc trà lên uống, không tiếp tục khách sáo cùng nàng, trà vừa vào miệng đã thấm vào ruột gan, linh lực có dấu diệu tăng trưởng một chút.

"Trà rất ngon" Hơi cảm thán độ xa xỉ của nàng, Tạ Minh trong lòng câu thông A Ly hỏi:

"A Ly, Ảnh Liên nàng ấy sở hữu linh căn gì?"

"Là Lôi, Hỏa cùng Ám linh căn" A Ly quan sát một chút, lên tiếng đáp trả làm Tạ Minh xem chút sặc nước trà đang uống, thất thần nhìn Tần Ảnh Liên.

Không ngờ đây là người đầu tiên, Tạ Minh chứng kiến một người sở hữu ba loại linh căn, mặc dù đã từng đoán thân phận của rất ghê gớm, nhưng không ngờ lại khủng bố như vậy, dù là Tạ Vân Liệt cũng không có thiên phú này, Tạ Khương thì do cướp đoạt linh căn của hắn nên không tính vào.

"Ám linh căn lợi hại không?" Tạ Minh đè nén kinh ngạc tiếp tục hỏi.

"Đây là một trong các loại linh căn biến dị, còn lợi hại hay không còn tùy vào bản thân người tu luyện" A Ly cũng tán thưởng Ảnh Liên nói:

"Nữ nhân này thiên phú kinh người, 181 tuổi đã có tu vi Luyện Hư sơ kỳ, mảnh đại lục này chỉ sợ rằng ngàn năm mới sinh ra một người như vậy"

"Hơn nữa bình cảnh của nàng đã bắt đầu có dấu hiệu lỏng lẻo, chỉ cần một chút cơ duyên xảo hợp sẽ đột phá Luyện Hư trung kỳ" A Ly than thở nói.

Nghe A Ly giải thích, trong lòng Tạ Minh đã ra quyết định, hắn hỏi thăm linh căn của Ảnh Liên là muốn tìm cách báo ơn nàng một chút, dù sao thì được cường giả như nàng giúp đỡ cũng không ít, sở hữu hệ thống như hắn có không ít Kim cương điểm, tin tưởng có đủ khả năng báo đáp nàng phần nào đó.

Bất quá nghe được Ảnh Liên sở hữu hai loại Hỏa và Lôi linh căn, Tạ Minh không chần chờ lấy ra công pháp Lôi Hỏa Song Công.

Nhìn Tạ Minh trầm tư thoáng chốc, lại đột ngột lấy ra một quyển sách cũ kỹ, Tần Ảnh Liên bất ngờ trừng to mắt.

"Đây là công pháp ta tình thu được từ một bí cảnh, tin tưởng sẽ có trợ giúp nhất định với nàng" Tạ Minh đưa ra công pháp, ôn hòa cười nói.

Tần Ảnh Liên cũng không khách sáo tiếp nhận, chợt một hàng chữ to đập vào mắt: "Lôi Hỏa Song Công - Địa cấp Cực phẩm công pháp"

"Công pháp của Hỏa Lôi Nữ Hoàng - Phạm Ngọc Tuyết" Tần Ảnh Liên che miệng thốt lên, một Luyện Hư sơ kỳ như nàng ít khi thất thố như vậy.

"Nàng biết Ngọc Tuyết? Còn Hỏa Lôi Nữ Hoàng là cái gì?" Tạ Minh cũng nhảy dựng, mặc dù nàng ta hơi kỳ lạ nhưng dù sao nàng vẫn còn trong pháp bảo của hắn, cũng có công hợp tác cho hắn và bốn vị thê tử, Tạ Minh cũng luôn muốn hỏi thăm thân phận của nàng, bất quá nàng còn đang trị thương nên không tiện hỏi.

"Ngươi từ đâu có được nó?" Tần Ảnh Liên phất tay, màn sáng linh lực bao phủ đình viện, ngăn chặn mọi dò xét từ bên ngoài

"Từ một bí cảnh ở trong Mộc Sơn Sâm Lâm" Tạ Minh gật đầu trả lời

"Không ngờ lại là ở nơi đó" Tần Ảnh Liên cười khổ, khoảng giữa Vũ Linh Thành cách Mộc Sơn sâm lâm gần vô cùng.

"Thứ này có tác dụng với nàng không?" Tạ Minh quan tâm hỏi

Nhìn thiếu niên này hết lòng với mình, Tần Ảnh Liên như cà phê được hòa tan, nàng ôn như giải đáp:

"Hỏa Lôi Nữ Hoàng là một nhân vật xuất thân phía Nam Á Châu Đại Lục vào hai ngàn năm trước, sở hữu hai loại linh căn Hỏa cùng Lôi, lại tinh thông trận pháp và luyện đan, tiếng tăm lừng lẫy chưa kể nàng vô cùng xinh đẹp là tình nhân trong mộng của vô số người lúc bấy giờ"

"Nàng mặc dù có chút tà đạo hay chế các loại xuân dược, nhưng chưa bao giờ làm chuyện thương thiên hại lý, đương nhiên cũng chưa có chuyện gì nàng không dám làm, tính cách của nàng khác với đa số nữ nhân khác thích dạo chơi thiên hạ không bị ràng buộc"

"Mà Lôi Hỏa Song Công là công pháp thành danh của nàng, có khả năng dung hợp hai loại thuộc tính Hỏa và Lôi lại thành một, từ đó uy lực gia tăng gấp vài lần, Lôi Hỏa Nữ Hoàng cũng là biệt danh mà người khác đặt cho nàng, tất nhiên rất thích hợp với ta"

Tần Ảnh Liên ôn nhu nhìn Tạ Minh, mặc dù nàng đã tu luyện công pháp Thiên Cấp, bất quá Lôi Hỏa Song Công đặc biệt ở khả năng dung hợp Lôi cùng Hỏa, điều này góp phần gia tăng chiến lực của nàng trên diện rộng, đồng thời có cơ hội đột phá.

Nghe Tần Ảnh Liên nói Lôi Hỏa Song Công có ích với nàng, Tạ Minh cũng vui mừng, bất quá vẫn hỏi tiếp: "Thế nguyên nhân Ngọc Tuyết vẫn lạc là gì?"

Tần Ảnh Liên thở dài, hai mắt nàng như lâm vào hồi ức nói nhỏ:

"Khoảng 1500 năm trước, Hoàng đế của Cửu cấp thế lực Hỏa Châu Đế Quốc sinh ra một hoàng tử, người này vừa ra đời sở hữu hai loại linh căn cực mạnh là Hỏa cùng Lôi, mặc dù vậy nhưng trong hoàng tộc đa số chủ yếu chủ tu Băng hệ, rất ít có thành viên chủ tu Hỏa hệ vì Hỏa hệ rất khó thức tỉnh linh căn"

"Vì vậy tên thì là Hỏa Châu đế quốc như chỉ sở hữu cho mình cao cấp công pháp Băng hệ là chính, muốn tìm công pháp thích hợp cho vị hoàng tử kia là điều không có khả năng"

"Cùng thời điểm đó Phạm Ngọc Tuyết cũng vừa vang danh thiên hạ, Lôi Hỏa Song Công không người không biết, gây nên Hỏa Châu đế quốc chú ý đến"

"Vậy bọn chúng giết Ngọc Tuyết cướp công pháp?" Tạ Minh thoáng hiện lên sát khí hỏi.

Tần Ảnh Liên gật đầu thủ thỉ:

"Cũng không khá hơn đâu, Hoàng đế của Hỏa Châu đế quốc tìm đến nàng muốn mua lại công pháp, nhưng khi tìm đến nàng, thấy nàng dung mạo xinh đẹp, cuối cùng đưa ra quyết định bắt nàng về làm nữ nhân của hắn, vừa có công pháp vừa có vợ đẹp, một công đôi chuyện, nhưng nàng tuyệt không đồng ý cuối cùng cả hai động thủ"

"Hoàng đế khi đó có tu vi Luyện Hư Viên Mãn, mà nàng chỉ kém hơn hai bậc tu vi Luyện Hư trung kỳ, tuy nhiên vì Lôi Hỏa Song Công dung hợp quá mức bá đạo, nên dư sức đánh ngang tay với Hoàng đế, không ai làm gì được ai"

"Điều đó khiến Hoàng đế vừa xấu hổ vừa kiêng kỵ trong lòng, sát niệm đối với Ngọc Tuyết nàng càng nồng đậm muốn giết Hỏa Lôi Nữ Hoàng"

"Haha đáng tiếc Ngọc Tuyết nàng chỉ có một mình, mà sau lưng Hoàng đế là cả một thế lực Cửu cấp, vô số đồng mình, bọn chúng thành bầy vây giết nàng"

"Kết quả cuối cùng nàng tự bạo, kéo theo vô số cường giả chôn cùng, mà Hoàng đế của Hỏa Châu đế quốc cũng phải trọng thương bế quan dài hạn"

"Lôi Hỏa Song Công của nàng cũng từ đó mất tích, vô số cường giả bỏ công đi tìm không gặp, cứ tưởng đã tiêu tán cùng nàng, không ngờ bị nàng lưu lại tìm kiếm truyền nhân"

Tần Ảnh Liên liên tục kể lại chuyện cũ, cảm giác Tạ Minh ngày càng tức giận, nàng thoát phất tay, linh lực dịu nhẹ hoà vào thân thể hắn.

Tạ Minh tinh thần thoáng tỉnh táo lại, hắn hít sâu một hơi đè nén phẫn nộ trong lòng với Hỏa Châu đế Quốc, gật đầu nói: "Lôi Hỏa Song Công nếu hữu dụng, vậy ta tặng cho nàng, đừng từ chối nếu xem ta là bằng hữu"

"Hừ, ai sẽ từ chối?" Tần Ảnh Liên yêu kiều hừ nói, hai mắt tràn ngập ý cười, thứ này quả thật có tác dụng với nàng rất lớn, kẻ ngốc mới từ chối.

Tạ Minh thầm nghĩ xem ra cần phải tìm cơ hội nói chuyện với Phạm Ngọc Tuyết một chút, bản thân hắn nghe câu chuyện cũng đã tức giận như vậy, nếu là nàng vừa bị cướp vừa bị vây giết thì cảm giác sẽ như thế nào hắn cũng không dám tưởng tượng.

"Bất quá ta cũng có tặng một bản cho Diễm gia, hy vọng các nàng đừng xung đột" Tạ Minh nhớ đến chuyện này không che giấu nói, hắn không muốn tương lai có hiểu lầm không đáng có.

"Diễm gia? Diễm Uyên Thư nữ nhân gia tộc kia?" Tần Ảnh Liên nhíu mày hỏi.

"Diễm Uyên Thư?" Đến lượt Tạ Minh khó hiểu

"Là ả đàn bà gia chủ Diễm gia kia chứ sao, Tiểu Minh ngươi tặng công pháp mà không biết?"

"Ta tặng cho con gái nàng mà" Tạ Minh cười khổ, xem ra Diễm Uyên Thư là tên nhạc mẫu tương lai của hắn rồi.

"Đào hoa quá nhỉ, hừ" Tần Ảnh Liên liếc xéo hắn.

"Haha" Tạ Minh gãi đầu, cũng không phản bác lời nàng, đào hoa thì đào hoa thôi, nam nhân mà có gì phải ngại chuyện này, nhưng có một chuyện mà nàng cũng không biết, đó là hắn vẫn còn có các Anh Linh đang ở trong Diễm gia, hắn cũng không dại gì nói ra, nữ nhân buổi trưa rất ẩm ướt rất khó đoán nàng đang nghĩ gì.

Tạ Minh không tức giận rời đi, cười cười đứng dậy rời đi

"Khoang đã" Tần Ảnh Liên đột nhiên gọi lại.

"Sao thế?" Tạ Minh xoay người lại, một vật thể nâu nhạt đã bay vào nhực hắn, Linh Thổ Đỉnh trong đan điền chấn động dữ dộim như muốn ăn tươi nuốt sống thứ này.

Tạ Minh áp chế Linh Thổ Đỉnh, quan sát thứ trong tay, chỉ thấy một khối đất to bằng bắp tay, thổ hệ thuộc tính vận chuyển xung quanh nó nồng đậm một cách kì diệu.

"Nó là một khối Chân Thổ, có thể gia tăng đẳng cấp Thổ linh lực của ngươi, mau đi đi" Tần Ảnh Liên đưa bóng lưng về phía Tạ Minh, lên tiếng đuổi khách.

Tạ Minh trong lòng ấm áp bao phủ, dằn xuống xúc động muốn chạy đến ôm nàng vào lòng ngựcm khóe miệng mĩm cười rời đi

Thân ảnh nữ tử trong đình viện tĩnh lặng ngồi đó chỉ có điều thần thức của nàng vẫn dõi theo bóng lưng thiếu niên đến khi biến mất...

Đình viện lại trở về không gian tĩnh lặng như trước....