Sau khi mở hộp đao ra, thứ xuất hiện chính là vỏ đao bị miếng vải đen quấn quanh.
Đậu Vọng Ly thật cẩn thận dỡ miếng vải đen xuống, lộ ra vỏ đao màu đen tuyền.Vỏ đao có phong cách cổ xưa đơn giản, Băng Phách đao nằm trong vỏ, kín kẽ như liền thành một khối.Đậu Vọng Ly nâng Băng Phách đao bằng cả hai tay, Đậu Trường Sinh cũng giơ hai tay trịnh trọng nhận lấy Băng Phách đao rồi trầm giọng mở miệng nói: "Xin thất thúc yên tâm, ta sẽ không phụ kỳ vọng của toàn tộc."Chỉ trong nháy mắt, hắn đã trở thành hy vọng của toàn thôn.Đậu Vọng Ly nghe vậy cũng vui mừng, liên tục cảm thán: "Có Tiểu Thập Thất ngươi, Đậu thị chúng ta không còn lo lắng nữa."Lời hay giống như không cần tiền cứ liên tiếp tuôn ra từ trong miệng Đậu Vọng Ly, Đậu Trường Sinh cũng phối hợp đáp lại.
Tuy giờ phút này trong lòng hắn đã ngứa khó nhịn, nhưng vẫn cố kìm nén ý tưởng muốn lập tức quan sát Băng Phách đao.Không thể thấy bảo quên thân, có Băng Phách đao là ném bay thất thúc.Đậu Trường Sinh vẫn một mực khách sáo hồi lâu, còn tự mình ăn một bữa điểm tâm phong phú cùng Đậu Vọng Ly.
Mãi cho đến khi hắn thu xếp ổn thỏa cho Đậu Vọng Ly, lúc này hắn mới có thời gian rảnh rỗi, trực tiếp rút Băng Phách đao vẫn một mực nắm trong tay rời vỏ.Băng Phách đao vừa rút ra được nửa thanh đã lộ ra sự trong suốt sáng long lanh, thân đao như làm từ ngọc thạch.Một cỗ hàn khí tràn ngập tuôn ra, dù Đậu Trường Sinh là thất phẩm Ngưng Cương cảnh cũng không nhịn được phải rùng mình một cái.Nhìn qua thanh Băng Phách đao này không giống một thứ vũ khí sắc bén, ngược lại thật tương tự một loại bảo vật bằng ngọc thạch nào đó.Cả thân đao đều tinh thuần thông suốt, không ngừng tản ra hàn khí.Dài chừng ba mét, thân hẹp, chuôi ngắn.Đột nhiên nhiệt độ không khí giảm xuống.
Một tầng băng sương tuyết trắng lấy Đậu Trường Sinh làm trung tâm, chậm rãi không ngừng khuếch tán ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt đã phủ lên cái bàn gần đó một lớp quần áo màu bạc.Đậu Trường Sinh thấy một màn này, đành phải thu Băng Phách đao về vỏ.Nhiệt độ không khí lại trở nên ấm áp, sương lạnh đã từ từ bị hòa tan, biến thành từng giọt nước nhỏ.Bán thần binh, Băng Phách đao vào tay.Đây mới là thứ m Cực tông thưởng cho.Làm một gã nằm vùng, hiệu quả của thân phận chân truyền đệ tử không lớn, dù sao hắn cũng không dám quang minh chính đại hành tẩu giang hồ, hưởng thụ danh dự và địa vị do m Cực tông mang đến.Nhưng gửi tới một kiện bán thần binh này, coi như m Cực tông ra tay hào phóng.Tuy thần binh chân chính đều là cấp bậc Thần Ma, nhưng bán thần binh cũng đạt tới cấp bậc Tông Sư.Chẳng qua muốn đạt tới cấp bậc đó phải chờ thần binh thức tỉnh.Kiện trong tay Đậu Trường Sinh vẫn chưa thành công thức tỉnh, cần độ phù hợp giữa Đậu Trường Sinh và Băng Phách đao khiến cho Băng Phách đao hoàn thành nhận chủ.Thần binh nhận chủ, đây là điều khó khăn nhất.Từ trước đến nay thần binh vẫn một mực trung thành, trung với chủ nhân đầu tiên của nó.Đối với thần binh, không chỉ mình chủ nhân, hoặc là người rèn đúc, hoặc là người bồi dưỡng, đều phải cùng nó trải qua mưa gió.Cho nên sau khi nó nhận chủ nhân đầu tiên, muốn nhận chủ lần thứ hai cực kỳ khó khăn.
Phần lớn thần binh đều gian ngoan không thay đổi, trừ khi chủ nhân đầu tiên của nó yêu cầu.Băng Phách đao xuất từ Cửu U Minh giáo chỉ là một kiện bán thần binh, bởi vậy không thể so sánh với thần binh chân chính đã thai nghén ra khí linh.Đã vậy, nó còn tương đối bài xích người ngoài, sau khi Cửu U Minh giáo bị hủy diệt, nó vẫn chưa từng thức tỉnh.
Hiện giờ nó là một thanh bảo đao sắc bén, chỉ có thể phát huy ra một bộ phận đặc tính của thần binh mà thôi.Phẩm cấp bên trên bảo vật là linh khí, pháp khí, thần binh.Có thể nói hiện giờ Băng Phách đao chỉ tương đương với thượng phẩm pháp khí.Kể cả như thế, Đậu Trường Sinh vẫn cho rằng m Cực tông hào phóng.Bởi vì chỉ có một mình Đậu Trường Sinh là người ôm nhiều hy vọng có thể thức tỉnh Băng Phách đao nhất trong m Cực tông.Trong tương lai khi Đậu Trường Sinh đặt chân vào võ đạo tứ phẩm lại hoàn thành bán thần binh thức tỉnh, hắn tự tin mình sẽ có chiến lực cấp Tông Sư.Đậu Trường Sinh hưng phấn vô cùng, bởi vậy buổi sáng hắn không đi làm.
Chờ tới buổi chiều chút hưng phấn ấy đã biến mất, hắn mới đi tới Bộ Khoái phòng, không ngờ trực tiếp bị đánh đòn cảnh cáo.Hắn lại thăng chức tăng lương.Tại Bộ Khoái phòng thuộc Chu Tước phường.Đậu Trường Sinh không dám tin nhìn một vị bộ khoái tương đối xa lạ trước mặt.Sau khi hắn im lặng chừng ba đến năm cái hô hấp, Đậu Trường Sinh mới miễn cưỡng khôi phục được bình tĩnh và mở miệng xác nhận: "Lặp lại lần nữa đi?"Trên mặt bộ khoái xa lạ tràn đầy nụ cười, đối phương há miệng ngợi khen: "Chúc mừng Đậu đại nhân, chúc mừng Đậu đại nhân.
Đậu đại nhân, ngài không nghe lầm đâu.
Hiện giờ ngài lại tiếp tục thăng chức đã trở thành phó tổng bộ đầu của Chu Tước phường rồi.
Ôi cái miệng của ta..."Bộ khoái xa lạ vỗ nhè nhẹ miệng của mình một cái, sau đó trực tiếp sửa lời nói: "Thuộc hạ chúc mừng Đậu tổng bộ thăng chức.
Buổi tối hôm nay, do thuộc hạ chủ trì mời cả Tôn bộ đầu và Phạm bộ đầu, mấy người chúng ta cùng ăn mừng Đậu tổng bộ thăng chức."Vẻ mặt Đậu Trường Sinh hiện ra chút kinh ngạc, có thể thấy hắn tương đối kháng cự với loại thăng chức tăng lương này.
Bởi vì mỗi một lần thăng chức, đều đại diện cho độ khó khi hắn muốn giả chết bắt đầu gia tăng.Hắn không khỏi mở miệng hỏi: "Chu Tước phường là một trong bốn phường xếp phía trên ba mươi sáu phường trong Thần Đô.
Muốn đảm nhiệm chức phó tổng bộ đầu, cần phải đạt tới phẩm cấp huyền ngọc bộ khoái.
Ta vừa từ ngân chương bộ khoái tấn chức trở thành kim chương bộ khoái.
Trong khoảng thời gian ngắn không thể tấn chức thành huyền ngọc bộ khoái được, làm sao có thể trở thành phó tổng bộ đầu của Chu Tước phường?"Bộ khoái kia cười càng thêm rạng rỡ, khuôn mặt đầy thịt béo xếp chồng cùng một chỗ, khiến lúc đối phương cười lên nhìn thấy giống một đóa hoa.
Người này liên tục mở miệng khen ngợi: "Đậu tổng bộ quá khiêm tốn.""Hiện giờ ai trong Thần Đô mà không biết, Đậu tổng bộ vừa phá được đại án.
Không chỉ giúp Thiên Cơ lâu bắt được Thiên Cơ các che giấu đã nhiều năm, còn nắm được chứng cứ phạm tội chứng minh Vạn Tam là người được Thiên Cơ các đẩy ra nhằm phá vỡ tính công bằng trong Nhân bảng của Thiên Cơ lâu.".