Hãy Bỏ Qua Vẻ Đẹp Trai Của Tôi

Chương 49



Có lẽ do bình luận sắc bén lần trước của Trương Dung nhận được sự tán đồng của mọi người, rõ ràng lần này Vương Tuyền và Từ Chấn đã nhận xét nhiều hơn trước.

Bất quá, họ không nói nói trắng ra mà chỉ ra vấn đề của hai diễn viên, đưa ra những ý kiến đóng góp để cải thiện.

Tạ Giai Kì đặc biệt đánh giá cao Lư Vũ Tiêu, khả năng kiểm soát cảm xúc tốt, nhưng lời thoại lại không tốt, cô thuận miệng nói thành một đoạn vè khiến bầu không khí trở nên rất vui vẻ.

Cuối cùng là lời nhận xét của Trương Dung.

Khán giả bỗng trở nên phấn khích.

Trương Dung sẽ nhận xét như nào?

Liệu hai diễn viên có bị chê như hai người trước đây không?

Trương Dung nhìn về phía sân khấu, nói thẳng "Tôi không hài lòng với phần trình diễn của hai diễn viên."

Ngay khi những lời này được nói ra, đạo diễn Lý Minh dưới khán đài lộ ra một nụ cười. Đây là những gì ông muốn! Thu tỉ số chính là chi tiết này!

Trương Dung liếc nhìn ba vị cố vấn ở phía tay trái "Về cơ bản tôi đồng tính với ý kiến của ba vị cố vấn, đặc biệt là Giai Kì, cô ấy nói rất chính xác, lời thoại là vấn đề lớn nhất đối với Lư Vũ Tiêu."

Lư Vũ Tiêu ở trên sân khấu thấp thỏm nhìn anh, cơ thể cô khẽ run, siết chặt bàn tay lại.

Từ Quang Diệu đứng cạnh chú ý tới, có chút đau lòng, nhưng vì đang đứng trên sân khấu nên chỉ có thể nén lòng lại.

Trương Dung không quan tâm đến những chi tiết này, tiếp tục nhận xét "Tôi thấy diễn xuất của Lư Vũ Tiêu cũng rất đáng khen. Cô ấy nhập vai rất nhanh, thể hiện cảm xúc đau đớn, tuyệt vọng của nữ chính ra bên ngoài."

Nghe thấy mấy lời nhận xét của Trương Dung, Lư Vũ Tiêu sững sờ một lúc, không nghĩ rằng sẽ nghe được nhận xét tích cực phát ra từ miệng Trương Dung, nhưng cô rất nhanh khôi phục lại được tinh thần.

"Diễn xuất không chỉ là cảm xúc, mà còn là trạng thái thể chất."

Trương Dung liếc nhìn Tạ Giai Kì, trước khi chương trình bắt đầu, Tạ Giai Kì tán gẫu cùng anh về mấy vấn đề, khi cô ấy xem bộ phim chuyển thể từ cuốn sách "Máu đỏ", cô khá băn khoăn diễn vai nữ chính như thế nào. Điểm chung của nữ chính đó và ở bộ phim này có nét tương đồng là hai người đều mắc bệnh nan y.

Vì vậy lời nhận xét của anh như cũng đang nói cho cô nghe "Cá nhân tôi cho rằng, nghề diễn viên rất giống với bác sĩ tâm lí, cả hai đều đòi hỏi sự đồng cảm. Đồng cảm là gì? Đó là đặt mình vào vị trí của người khác để suy nghĩ vấn đề đó.

Bạn cần phải biết tại thời điểm đó, nhân vật nghĩ gì thì mới có thể diễn tốt vai diễn đó. Ví dụ như Lư Vũ Tiêu đóng vai bệnh nhân mắc bệnh xơ cứng teo cơ, bạn cần nắm chắc triệu chứng của căn bệnh này như là yếu cơ sớm, cơ giật nhẹ, mệt mỏi.. bạn phải thực hiện động tác y như vậy.

Còn như lúc này bạn diễn, thỉnh thoảng bạn dùng tiếng thở nặng nhọc, chóng mặt, điều này không phù hợp với vai diễn.

Khán giả có thể nghĩ rằng bạn chỉ bị say nắng, không hề nghĩ đến bệnh nan y.

Thêm nữa, bạn phải biết rằng, nhân vật không muốn cho nam chính biết mình đang bị bệnh, vì vậy bạn phải duy trì hình ảnh một người bình thường trước mặt cậu ấy, tự khắc khán giả sẽ nhận ra."

Nghe anh nhận xét, nhiều khán giả chợt nhận ra.

Ừ đúng rồi!

Thảo nào khi xem, thấy có gì đó không ổn, đây chính là vấn đề.

Nữ diễn viên đóng vai nữ chính đã biểu hiện quá rõ ràng, như hận không thể nói cho nam chính biết mình bị bệnh, song nam diễn viên lại nhìn chằm chằm cô ấy, hỏi "Vì sao lại bỏ tôi? Vì sao? Tôi cần biết lí do? Vì sao?"

Đây không phải là do ngươi ngu sao?

Người dẫn chương trình mỉm cười đề nghị "Các bạn có muốn cố vấn Trương Dung lên sân khấu diễn không nhỉ? Các bạn có muốn không ạ?"

"Muốn.." Khán giả lại càng hưng phấn hơn.

Nhưng Trương Dung lắc đầu "Thôi nhé! Tôi chỉ nói một chút làm thế nào để diễn phân cảnh này. Đây cũng là cơ hội để các diễn viên tiến bộ."

Người dẫn chương trình Đại Hữu chen vào đề nghị "Nếu không, cố vấn Trương Dung có thể làm mẫu hai câu thoại không?"

Trương Dung nhìn xuống dưới khán đài, đạo diễn Lý Minh gật đầu với anh. Anh có chút bất đắc dĩ, lại phải mang danh ức hiếp diễn viên khiêu chiến à?

Thấy không thể trốn tránh, Trương Dung đành đồng ý "Được rồi! Để tôi làm mẫu, thực ra giọng nói chính là mấu chốt."

Nói xong, anh dừng lại, cúi đầu xuống rồi lại người lên, liền sau đó nhập vào nhân vật.

Lý Minh chỉ đạo người quay phim, đưa ống kính quay rõ gương mặt anh.

Cảnh quay cận cảnh được chiếu lên màn hình phía sau, khán giả bắt gặp ánh mắt của anh không khỏi kêu lên một tiếng.

Một đôi mắt chứa đựng đầy tình cảm, như thế qua đôi mắt ấy có thể thổ lộ hết biểu cảm, có thể nhìn thấy sự miễn cưỡng, vướng mắc, đau đớn, tuyệt vọng trong lòng của nữ chính.

Trương Dung trống rỗng nhìn về phía bên trái máy quay, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.

Anh khẽ hé môi, hơi run rẩy, yếu ớt nói "Em.. em đã yêu người khác rồi, thực sự xin lỗi."

Bên tay trái, Tạ Giai Kì nháy mắt một cái, thấp giọng nói "Anh không tin! Em đang nói dối anh"

Khán giả vô cùng hào hứng khi cô vào vai nam nhân, thật không ngờ Tạ Giai Kì và Trương Dung lại phối hợp với nhau ăn ý như vậy.

"Người khác đó là ai? Là ai?" Tạ Giai Kì nhìn Trương Dung, giúp anh liên kết cuộc đối thoại.

Trương Dung, ngân ngấn nước mắt nhưng cố nén cho mình không được khóc.

Anh định mở miệng nói gì đó, cuối cùng lại nhắm mắt lại, giọt nước mắt từ từ lăn trên má trái rơi xuống "Buông em ra.. Em cầu xin anh."

Tạ Giai Kì nắm chặt bàn tay hét lớn "Muốn anh tha cho em? Vậy em trả lại 7 năm cho anh! 7 năm!"

"Được rồi được rồi, kết thúc ở đây!"

Trương Dung mở mắt, trở lại trạng thái bình thường.