Ba người đàn ông là Lục Diệp Bằng, Hoắc Thiếu Tiên và Tưởng Hạo Nhiên đang ở chung một chỗ hướng mắt nhìn lên sàn diễn,nơi đó đang có một cô gái với thân hình gợi cảm đang không ngừng uốn éo trước mặt nhiều người.Mặc dù cô đã được trang bị một chiếc mặt nạ, nhưng Tưởng Hạo Nhiên chính là người đã nhận ra cô.
"Anh không tin thì cứ lên đó tháo chiếc mặt nạ của cô gái đó ra.Tôi từng có thời gian xem cô ấy nhảy, nên tôi khá am hiểu những động tác của cô ấy".
Hoắc Thiếu Tiên nhíu chặt mày nhìn anh ta, có chút không đáng tin
"Vậy anh có từng nhảy chung với cô ấy không?"
Tưởng Hạo Nhiên gật đầu.
"Cũng có, nhưng ở khoảng cách nào thôi,vì cô ấy không thích nhảy chung với ai hết.Khoảng năm năm trước, tôi từng thường xuyên đến Giang Tô làm việc và thường giao tiếp khách hàng ở hộp đêm,cô ấy chính là một trong những vũ công nhảy giỏi nhất lúc bấy giờ.Nhưng hai người đừng hiểu lầm, cô ấy làm việc trong đó chỉ đơn giản là một vũ công, không hề làm những việc mà các anh đang suy nghĩ"
Anh muốn giải thích vì không muốn họ hiểu lầm và nghĩ xấu về nhân cách của cô.
"Bởi vì khi đó tôi cũng đã từng để ý cô ấy và đề nghị cô ấy ở bên cạnh
tôi.Nhưng khi đó tôi không hiểu lý do vì sao cô ấy đã từ chối một người đẹp trai như tôi, thậm chí còn nói cô ấy đã có người yêu rồi.Mỗi khi cô ấy diễn, chỉ vỏn vẹn tầm một tiếng, cô ấy đến và đi như cơn gió.Tôi nói chuyện với cô ấy
cũng là thông qua chị Mai,khi đó là quản lý ở hộp đêm đó".
Tưởng Hạo Nhiên thật thà nói hết tất cả những chuyện xảy ra giữa anh và cô.Anh cũng chẳng muốn dính dáng vào, nhưng cô gái này là người phụ nữ của Tịch Duy An, biết đâu sau này anh và họ sẽ trở thành người một nhà của nhau thì sao.
Nghe anh ta nói xong,Hoắc Thiếu Tiên chợt nhớ đến lần đầu tiên anh gặp Chung Linh cũng cảm thấy cô gái này dường như biểu hiện cũng đang rất cần tiền, nhưng cũng không phải vì tiền mà hạ thấp bản thân mình.
Nhưng có điều, Tịch Duy An có biết chuyện này không? Mà tại sao hôm nay cô ấy lại đến đây?
Nếu nói vì tiền thì không đúng.Bây giờ chẳng phải Chung Linh đã là vợ Tịch Duy An rồi sao,gia tài của anh ta,cô ấy tiêu xài đến suốt đời cũng không hết.Không lí nào cô ấy lại đến đây.
"Vậy là Tưởng thiếu gia đây cũng hiểu rõ vợ tôi lắm chứ?"
Một giọng nói quen thuộc mang theo phần nặng nề vang lên,ngay sau đó vai của Lục Diệp Bằng và Tưởng Hạo Nhiên liền được người đó choàng qua.
Tưởng Hạo Nhiên giật mình, miệng lắp bắp.
"Anh .....Anh tới rồi hả?" Anh nói xong liền muốn đánh mình một cái, chính anh là người gọi Tịch Duy An đến, tại sao anh lại hỏi anh ta một cách ngớ ngẩn thế.
Tịch Duy Anh không trả lời, bởi vì sự chú ý của anh đã dành cho người con gái trên sàn diễn.
Ánh mắt sâu thẳm của anh gần như bao trùm sự giá lạnh.Ám khí nặng nề đến nỗi cô gái trên đó dường như cũng đã nhìn thấy anh, cô bỗng dưng ngừng nhảy.
Cô nhìn anh với sự sợ hãi, một giây sau liền quay người chạy thẳng vào trong.
Sự reo hò cổ vũ của những người đang xem cô nhảy đột ngột im lặng, nhưng cũng có một số người hò hét kêu cô nhảy tiếp tục.
Cô gái chạy vào bên trong liền tháo chiếc mặt nạ ra, gương mặt xinh đẹp có phần hốt hoảng liền hiện ra
Tưởng Hạo Nhiên đoán hoàn toàn chính xác.
Cô chính là Dịch Chung Linh, người đã lén chồng ra đây để giúp cho người chị thân thiết của mình
Một người phụ nữ lập tức chạy đến, nhìn cô khẩn cấp hỏi.
"Tiểu Linh! Em sao vậy?"
Giọng Chung Linh run rẩy gần như sắp khóc.
"Chị Mai ơi! Chồng em...Chồng em..anh ấy đang có mặt ở đây"
"Sao.... Tịch Duy An phong lưu vừa giàu có đó sao?" Chị Mai phấn khích, đưa mắt nhìn ra ngoài tìm kiếm. "Là người nào vậy? Có phải là bốn người đàn ông đẹp trai đang nhìn vào đây không?"
Chung Linh kéo Chị Mai lại,không dám nhìn thẳng ra.
"Phải đó chị, người đang mặc bộ vest màu đỏ.Bộ độ em và anh ấy vừa mới khiêu vũ hồi tối này.Đến giờ anh ấy vẫn chưa thay ra nữa, chắc chắn anh ấy đã đi tìm kiếm em từ nãy đến giờ".
Cô cứ nghĩ anh sẽ bị chuốc say rồi ngủ cho đến sáng.Nhưng không ngờ anh lại xuất hiện ở đây.
Trời ơi! Anh đã nhìn thấy cô nhảy rồi, cô phải ăn nói với anh về chuyện này như thế nào? Anh có vì vậy mà giận cô không? Hay là sẽ khinh thường rồi ly hôn với cô ngay lập tức không?
Đang mãi suy nghĩ,Chung Linh đã nghe một tiếng "wow" được phát ra từ miệng Chị Mai.
"Tiểu Linh! Bốn người đó, người nào cũng đẹp trai, nhắm mắt lượm một anh, chị cũng cam lòng.Trong đó có ai chưa có bạn gái không em?"
Chung Linh thật tức ch/ết với người chị kết nghĩa này của mình.Trong lòng cô thì đang lo lắng biết bao nhiêu, còn chị cô chỉ biết ngắm trai.Nếu không vì tình nghĩa,cô cũng không muốn đến đây để giúp chị ấy làm gì.
Không biết Tịch Duy An có nhìn thấy cô không, nhưng bằng mọi cách cô phải thoát ra khỏi đây về khách sạn trước anh.
Bên ngoài, cơn tức giận của Tịch Duy An càng lúc càng trở nên thể hiện ra bên ngoài.Anh không còn là một người lúc này có thể suy nghĩ lí trí,trong lòng chỉ muốn trả thù cô.
Cuối cùng, Tịch Duy An liền lập kế hoạch với ba người anh em của mình.
Ban đầu Hoắc Thiếu Tiên có vẻ không đồng ý, nhưng khi thấy Tịch Duy An đang muốn loại trừ anh ra, không cần anh trong việc này.Thì Hoắc Thiếu Tiên lại lo lắng sợ rằng Tịch Duy An mất bình tĩnh rồi sẽ tổn thương Chung Linh,cho nên anh cũng chấp nhận kế hoạch của anh, mục đích là anh cũng có thể giúp đỡ cho cô vào thời điểm tên này đang lên cơn điên.
Khi Chung Linh đang đi ra cửa sau, định ra về.Thì đúng lúc này cô đã bị một người nào đó bóp lấy miệng cô rồi lôi cô đi một cách cường bạo.
Một lúc sau,Chung Linh bị đưa vào một căn phòng.Người đã dẫn cô đi dùng một lực rất mạnh, đẩy mạnh cô ngã nhào xuống ghế sofa.Nơi đó đang có một người đàn ông đang ngồi đó.
Cô bị té vào bên cạnh người đàn ông.Tay chạm vào đùi của anh ta.
Khi cô ngẩng đầu lên thì gương mặt cùng với dáng vẻ giận dữ của anh đã làm cho cô phải khiếp sợ.
"Anh..."
Không ai khác chính là Tịch Duy An.
Anh thu lại nét mặt giận dữ, nhìn cô với ánh mắt chiều mến.Cất giọng trầm ổn hỏi.
"Đây là vũ công khi nãy mới vừa biểu diễn múa cột sao?"
Anh khẽ đưa tay nâng mặt cô lên.
"Trông cô nhảy cũng đẹp lắm!"
Chung Linh sững người.Cô không hiểu thái độ của anh bây giờ là sao? Nhưng trong lòng dự cảm chẳng lành càng lúc càng dâng lên.
Lúc này một giọng nói có phần nũng nịu vang lên bên cạnh anh.
"Cô ta nhảy không đẹp bằng em đâu, một lát nữa em sẽ nhảy cho anh xem".
Là một cô gái làm tiếp viên ở đây, nói rồi cô ấy còn nhảy lên đùi anh ngồi.Không xem Chung Linh ra gì, còn dùng ánh mắt lẳng lơ nhìn cô.
"Em sẽ phục vụ anh đêm nay, vậy bây giờ chúng ta đến khách sạn anh nhé!"
Tịch Duy An cười khẩy,bàn tay không ngại ôm lấy eo cô ta,nhưng ánh mắt nhìn Chung Linh mang nhiều su khiêu khích.
"Làm gì mà vội vàng thế, ở đây cũng được mà!"
Cô tiếp viên đó ngại ngùng ôm chặt cổ anh, nhẹ nhàng hỏi.
"Làm ở đây sao? Nhưng mà ở đây vẫn còn rất nhiều người"
Lúc này Chung Linh bất chợt quay đầu lại.Trong phòng còn có sự xuất hiện của Hoắc Thiếu Tiên,Lục Diệp Bằng, Tưởng Hạo Nhiên và có cả Chị Mai nhìn về cô tỏ ra khó xử.
"Tiểu Linh! Chị xin lỗi, tại vì Tưởng Hạo Nhiên đã uy hiếp chị,anh ta là khách Vip mà chị quen từ rất lâu.Chị không thể nào không nghe lời anh ta.Tưởng Hạo Nhiên cũng là người từng tán tỉnh em, muốn em ở bên cạnh anh ta vào năm năm trước".
Tay Tịch Duy An đột ngột siết chặt, anh nhìn Tưởng Hạo Nhiên bằng đôi mắt gi/ết người.
Thì ra Tưởng Hạo Nhiên đã thật sự có ý đồ với cô từ lâu.
Chị Mai nhìn Tịch Duy An, giọng điệu run sợ.
"Anh Tịch! Chuyện của Tiểu Linh, tôi có thể giải thích.... Không phải như những gì anh nghĩ...
"Tôi không muốn nghe gì nữa" Tịch Duy An đột ngột giơ tay ra, không muốn nghe lời giải thích từ người phụ nữ đó.Bởi vì lúc này anh chỉ muốn nghe xem cô sẽ nói sao với anh.
Tịch Duy An cúi đầu nhìn cô, cất giọng ra lệnh.
"Mau ngồi dậy"
Chung Linh nhìn anh, rồi nhìn qua người phụ nữ đang ngồi trên người anh.Một sự khó chịu khiến cô lập tức đứng lên, mạnh tay kéo cô gái đó ra.
"Cô mau bước xuống cho tôi".
Cô gái cũng là đàn chị trong ngành này,đương nhiên không phục liền lớn giọng với cô.
"Này! Cô chỉ là người mới đến,dám tranh giành khách với tôi sao?"
Cô ta nghĩ cô cũng chỉ là người mới đến và đang được mọi người yêu thích.
Chị Mai thấy vậy, liền lên tiếng.
"A Đào! Đừng gây rối,em đi ra ngoài đi."
"Không được! Anh ấy đã chọn em rồi, làm sao có thể nhường được."
Nghe cô gái tên A Đào nói thế.Tịch Duy An cho dù vẫn lo lắng cô ta sẽ bám dính lấy anh, nhưng trong lòng sự trả thù không ngừng dấy lên, khiến anh bắt buộc phải đưa tay ra nắm lấy tay cô ta kéo mạnh về phía anh,A Đào được ngã vào lòng anh, một người đầy mùi tiền, tất nhiên liền bám chặt
Tịch Duy An vui vẻ, cười nói.
"A Đào nói đúng.Tôi đã chọn cô ấy, thì hôm nay nhất định cô gái này sẽ thuộc về tôi".
Chung Linh trừng mắt nhìn anh.
"Anh là đang nói thật".
"Đương nhiên.Tịch Duy An này vừa mới bị người phụ nữ của mình bỏ rơi cho nên tôi phải đi tìm người phụ nữ khác thôi!"
"Duy An! Đừng đùa giỡn quá chớn" Hoắc Thiếu Tiên nhìn vậy liền nhắc nhở.Anh hiểu tính tình của Tịch Duy An, nhưng tính cách của Chung Linh cũng chẳng vừa.Chỉ e rằng cặp vợ chồng này vừa cưới nhau không bao lâu đã muốn ly hôn.
Lục Diệp Bằng nhếch môi cười khẩy.Nhân cơ hội chăm dầu vào lửa.
"Tại sao lại đùa, tôi nghĩ Tịch Duy An đang hối hận về cuộc hôn nhân này.Chúng ta là bạn của anh ấy, chỉ nên ủng hộ không được xen vào.Dịch Chung Linh là đang sống thật với con người mình".
Tưởng Hạo Nhiên cũng tiếp lời,nhưng anh lại bênh vực cho Chung Linh.
"Duy An! Mọi chuyện diễn ra,anh cũng phải nghe cô ấy giải thích, không nên mất bình tĩnh rồi làm ra những chuyện sai lầm"
"Ở đây có chỗ cho cậu lên tiếng không?" Tịch Duy An trừng mắt nhìn Tưởng Hạo Nhiên quát lớn.
Ngay sau đó anh nhìn Chung Linh,anh hất mạnh A Đào ra, liền đứng dậy bóp lấy hai vai của Chung Linh, giận dữ hỏi.
"Tại sao từ nãy đến giờ em vẫn im lặng.Em không muốn giải thích với anh sao? Thái độ của em khiến anh chán ghét lắm em biết không? Tại sao lại đến đây làm vũ công".
Chung Linh giờ đây đã không còn sợ anh nữa,mà anh lại đang khiến cô cảm giác là anh đang kinh tởm cô.
Sắc mặt cô nhợt nhạt, cô đưa mắt nhìn chai rượu ở dưới bàn, đẩy anh ra, cô liền rót rượu ra đầy ly đưa, rồi đưa đến trước mặt anh.
"Em xin lỗi,em là một người phụ nữ không xứng với anh.Nếu như ngay bây giờ anh muốn ly hôn, cũng chưa muộn".
Nói xong, cô liền ngửa cổ ra uống hết ly rượu.
Tịch Duy An không nói gì, thậm chí không hề ngăn cản hành động của cô.
Chung Linh lại tiếp tục rót rượu và uống.Mọi người thì cứ quan sát cô,cho đến khi cô uống đến ly thứ năm.Chị Mai không nhịn được liền bước đến ngăn cản.
"Em uống nhiều lắm rồi! Có biết rượu này là gì không?"
"Mặc kệ cô ấy, cứ để cho cô ấy uống khi nào không uống được nữa thì thôi!" Tịch Duy An lên tiếng, rồi anh ôm A Đào ngồi xuống trực tiếp thân mật cô ta trước mặt cô.
Nhưng Tịch Duy An không biết rằng,Chung Linh là người thích ăn miếng trả miếng.Lúc này cô đã ngà ngà say.
Cô đưa mắt nhìn ba người đàn ông, nhắm thẳng Hoắc Thiếu Tiên liền nhào tới.
"Anh Thiếu Tiên! Anh đi cùng với em nhé!" Rồi cô kéo Hoắc Thiếu Tiên ra ngoài.
Tịch Duy An sững người.
Anh còn đang định đuổi theo, nhưng A Đào đã ôm chặt lấy anh, cất giọng mang đầy sự câu dẫn.
"Mọi người đi hết rồi, chúng ta vào việc thôi anh".
Nghe xong, sống lưng Tịch Duy An chợt ớn lạnh,anh đẩy mạnh cô ta ra,sau đó rút trong ví một sấp tiền đập mạnh lên bàn.
"Cô tự chơi một mình đi, tôi không rảnh".
Anh chỉ muốn dùng cô ta chọc tức vợ yêu của anh thôi,chứ đêm nay dù có chuyện gì xảy ra anh cũng muốn trải qua với người mình yêu.
Dứt lời,anh chạy thật nhanh ra ngoài.
Đảo mắt khắp nơi tìm kiếm người vợ của mình.Khi thấy mọi người đang reo hò, lại còn tụ tập một chỗ.Tịch Duy An không chừng chờ liền lập tức đi đến.
Hình ảnh trước mắt khiến anh hốt hoảng.Khi vợ của anh đang nhảy những điệu nhảy khá là nóng bỏng ở trước mặt Hoắc Thiếu Tiên.
Có người còn sung sướng reo hò những câu nói như muốn châm ngòi sự tức giận trong người anh.
"Cô gái này nhảy rất đẹp, cả hai rất đẹp đôi.Điệu nhảy của cô gái này quá quyến rũ, nếu tôi là người đàn ông đó chắc chắn sẽ không thể kiềm chế mà hôn cô ấy ngay tại đây.Cô gái này thật sự nóng bỏng quá đi mất".
Thế mà thứ làm cho anh tức điên lên đó chính là Hoắc Thiếu Tiên, dường như anh ta cũng đã bị cô cuốn hút.
Hoắc Thiếu Tiên bắt đầu ôm lấy cô,khi cánh tay của anh ta đặt lên eo cô.Tịch Duy An đã không thể bình tĩnh,anh bước lên như một con sói hung dữ, đẩy mạnh Hoắc Thiếu Tiên ra, rồi anh ôm lấy cô.
Tức giận quát lớn.
"Bây giờ có chịu về chưa? Hay là...."
"Tịch Duy An! Đồ đáng ghét....
Những lời còn chưa nói hết, môi của anh đã bị cô hôn lấy.Cô chủ động cắn mút đôi môi anh trước mặt bao nhiêu con người.
Tịch Duy An ban đầu còn rất ngạc nhiên trước hành động của cô, nhưng sau đó lại đắm chìm vào nụ hôn của cô.
Với chiều cao của anh,cô không thể trụ được lâu.Từ sự bị động, Tịch Duy An chuyển sang chủ động bế thẳng cô lên.Hai chân Chung Linh quắn chặt eo của anh,trông chốc lát cả hai dường như không quan tâm có bao nhiêu người đang trầm trồ nhìn, bây giờ cả hai đã lạc vào thế giới ngập tràn tình yêu.