Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!

Chương 22: Hè - chán



Hè mà chán quá,nóng chẳng muốn đi đâu.Hắn lại nằm ì ra đấy,ghét ghê.Nhưng chính hắn lại cũng than rằng chán.

“Ê!!!Có gì chơi không chán vãi…”

“Tôi bận lắm,mà sao không chơi mấy cái trò chơi điện tử của cậu đi..”

“Chán….Cậu là bạn tôi phải chơi cùng tôi chứ!!”

“Tôi đang làm việc,thưa-cậu-chủ!!”

Đang dọn phòng hắn mệt chết hắn lại còn bắt chơi cùng hắn.Tôi không dọn tử tế thì bà quản lý nói này nói nọ nghe điếc tai lắm.Tôi nhấc cái bình hoa lên và lau lau nó thì một tiếng “Ah” của hắn vang lên khiến tôi giật mình,mém rơi.

“Cái gì thế!!”

“Tôi nghĩ ra trò này vui lắm!!”

“Trò gì?”

“Xì-mi-cô tẹt tay!!Ahehe…”

“Tẹt tay á?”

“Là thế này này!!”

Hắn cầm tay tôi để ngửa lên và để ngón trỏ,ngón giữa của hắn sát lại với nhau rồi đập thẳng vào tay tôi.Một cơn đau nhói lên.Tay tôi dần đỏ lên và in hai nốt ngón tay của hắn.Loại võ thuật này ghê thật.Tôi cũng muốn thử làm,với lại còn để trả thù.

“Hm..được đấy đưa tay tôi thử lại coi!!”

“Không!Ngu gì!!”

Tôi cố với lấy tay hắn nhưng chỉ cần hắn đưa tay lên cao là tôi không với được tay hắn.Chiều cao có hạn ;;^;;…

“Đưa tay đây >^

“Chơi với tôi tôi mới đưa!!”

“Được rồi!!”

Tôi với hắn nhảy tóp lên giường ngồi.Trận chiến giữa hai chúng tôi ngày càng trở nên căng thẳng.Hai chúng tôi lườm nhau,căn phòng dày đặc mùi sát khí.

“Xì-mi-cô”

Hắn ra đấm tôi ra kim.Thế là bị hắn tẹt cho một cái.Tôi bị thua liên tiếp 5,6 lần liền và bị hắn tẹt đau lắm rồi ấy.Tức quá dốc toàn lực,hắn ra lá tôi ra kim.Oh yeah!!Tôi cầm tay hắn và tẹt một cái.

“._...”

“Yếu xìu..”

Bây giờ mới nhận ra rằng mình không biết tét,tưởng chỉ cần đánh cho một cái là xong chứ.Tức thật.Chơi một lúc lâu rồi mà tay hắn chỉ hồng hồng còn tay tôi thì bắt đầu chuyển sang tím rồi.

“Không chơi nữa ;;^;;”

“Đau à?”

“Không đau thì sao?? ;;^;;”

“Con nhà võ mà thế đấy!!”

Tôi tức tối đứng dậy và ôm tay bước ra ngoài.

“Nghe nói có bí kíp tét tay ở thư viện nhà mình thì phải!!”

Hắn nhìn thấy tôi đi thì liền khiêu khích tôi.Hắn nói vậy để tôi tin sao,để tôi bị dụ vào cạm bẫy của hắn cho hắn cười.Còn lâu ta mới tin…Nói vậy chứ chân tôi đang trên đường đến thư viện.Không thể kiềm chế nổi cái tính hiếu thắng của bản thân.Biết đây là cái bẫy rồi mà.Ghét mày quá Tinh Tú!!Đứng trước cánh cửa của thư viện,trái tim tôi lại bắt đầu rộn ràng hắn lên.Anh Minh hay ở đây mà…Chẳng lẽ không phải tính hiếu thắng tôi đến đây mà là vì nhớ anh ấy sao…Không thể không thể.Kiềm chế,kiềm chế.Bây giờ ta cần mày nổi dậy đấy tính hiếu thắng kia.Phải đánh được hắn cho tím tay thì thôi,phải đánh được hắn cho tím tay thì thôi!!Tôi từ từ mở cửa ra,rón rén đi vào giá sách gần cánh cửa nhất để soát.

“Tay em bị sao thế?”

Tiếng nói đó làm tôi giật mình rơi quyển sách xuống đất.Quay ra thì anh Minh đang đứng ở đó cầm quyển sách dày cộp.Tôi để tay ra đằng sau và che đi.

“Không sao!Không sao!!”

Anh ấy cầm lấy tay tôi và giơ lên xem xem.Ah..ngại quá đi.Nhưng mà lại thấy rất hạnh phúc.Bàn tay của anh ấy thật ấm áp.Chắc lại lên cơn sốt nữa thôi.

“Em chơi tét tay à?”

“Sa..sao anh biết..”

“Nhìn là biết rồi.Chơi với ai mà thâm độc thế này!!”

“Thiện Ân…”

“Ân thật là…”

Anh ấy bỏ tay tôi ra.Tôi ngại ngại quay ra chỗ giá sách tìm tiếp.Anh ấy cứ đứng nhìn tôi vậy làm tôi không tập trung được…

“Em tìm sách gì thế..”

“Bí kíp tét tay…Thiện Ân bảo trong này có!!”

“Em không biết tét à?Tét thử tôi xem nào!!”

Anh Minh đưa tay cho tôi.Tôi rụt rè cầm tay anh ấy và cố tét thật mạnh.

“._.”

“Anh đừng có phản ứng như vậy XO”

“Ah..xin lỗi xin lỗi..”

Anh ấy cười một chút rồi lại đứng yên nhìn tôi.Song,lại cười.Cười theo cái kiểu mà đập tay đập chân lung tung cả ._.///Ngại chết.Nhưng thật sự,lâu rồi tôi mới thấy anh ấy cười như vậy.Trong lòng tôi cảm thấy có chỗ bình yên.Sau một hồi cười ngặt nghẽo,anh ấy đứng dậy “e hèm” một cái.

“Tôi chính là bí kíp mà Ân đã nói.Tôi sẽ chỉ cho em..”

Tôi giật mình bất ngờ.Chẳng lẽ anh Minh chính là người đã dạy hắn tét tay sao.Ghê thật.Anh ấy chỉ cho tôi từng li từng tí một và tôi đã quay trở về phòng hắn với vẻ mặt đầy tự hào.Tôi thách đấu với hắn.Anh Minh còn chỉ cho tôi điểm yếu của hắn nên tôi thắng là bình thường.Cuối cùng hắn lãnh một phát tẹt tay từ tôi.Đầu tiên hắn kêu không đau,nhưng về sau ôm tay khóc.

“Đàn bà con gái gì mà tẹt đau thế!!”

“Ahihi…”

Trả thù được thì ai mà chả thích.Thật dễ chịu.Nhưng cũng phải cảm ơn hắn,chính hắn đã làm khoảng cách giữa tôi và anh Minh gần nhau hơn.Như kiểu hắn là ông mối cho tôi vậy.Vui lắm.Vui vậy thôi chứ tối về bị mẹ mắng túm lum vì tưởng tôi đi đánh nhau... ;;^;;