Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!

Chương 3: Tìm việc



Phải,ngày hôm nay và về sau..sẽ không giống như ngày hôm trước và về trước.Hôm nay tôi còn phải đi kiếm việc để mà trả cho cục vàng của ba mẹ hắn đây _^_.Tôi vừa mới bước đến cầu thang,cậu ta với một đứa con trai,bạn thân thì phải,đến gặp tôi. “Có tiền chưa?”

“Tôi đã bảo là phải chờ mà…hôm nay tôi mới bắt đầu tìm việc”

“Tìm việc?Xin mẹ là được rồi”

“Xin lỗi,tôi đây không có cuộc sống như anh,muốn gì được đấy.”

Hắn lại nhếch cái miệng của hắn lên.Trời,hắn khinh tôi sao?Nhưng tôi cũng phải cố mà chịu,lại mất kiểm soát nữa thì…

“T..tôi với Tú sẽ làm cùng nhau để có tiền trả cậu sớm thôi,đợi đi!!”

Nguyên vừa nói chuyện với hắn kìa,giọng điệu lại rất kiên quyết nữa,mới hôm qua còn sợ hắn lắm.Chẳng lẽ Nguyên đã nghĩ chưa từng có chuyện gì xảy ra với Nguyên và cậu ta?

“Ồ không,làm sao để bàn tay trắng bóc và mịn màng kia đi làm việc được?”

Thảo Nguyên lại núp sau lưng tôi.Vẫn là khuôn mặt ngại ngùng mà tức giận đó.Nhưng tôi không cảm thấy lòng mình nâng nâng như hôm qua,cảm thấy khó chịu.Như có gì đó vừa lấy đi thứ mà tôi thích…Phải chăng là hắn sắp lấy đi Nguyên của tôi?Giác quan thứ 6 của tôi…đang hoạt động nữa sao?

“Dù sao thì anh cứ đợi,mỗi tháng là tôi đưa anh 7,8 trăm gì đấy.Đủ cho cục vàng của ba mẹ anh mỗi tháng chứ?”

“Hửm..1 tháng tôi tiêu khoảng 10 triệu.”

Quắt?Quắt?1 tháng?Tôi shock đứng hình chả nói được gì luôn.Sao cậu ta được chiều vậy cơ chứ.Hắn vẫn kiêu căng khoe khoang tiếp,bộ không biết khiêm tốn chút hả.Y y y y y hệt như Suneo!!

“1 tháng dùng có mấy trăm chán phèo”

“Thì cậu dùng tiền đấy với 10 triệu của cậu là được chứ gì!!”

Hắn nghĩ một lúc,rồi tên bạn hắn nói nhỏ với hắn.Tôi đứng đấy cau có nhìn một lúc.Bỗng dưng hắn quát to lên

“Gì?Tao không thích loại maid như này!!”

“Thì chả phải mày được nhiều hơn hay sao?”

Maid?Là cái gì?Một ngôn ngữ đặc biệt của con nhà giàu hả?Vậy tôi biết chắc cũng chả để làm gì đâu.Cái mặt hắn lại tỏ ra đăm chiêu một lúc.Tôi nhìn hắn,tôi thích con người của hắn lúc này.Trầm tĩnh,ngầu,không phải là hắn của mấy phút trước.Tôi quay sang nhìn Nguyên,Nguyên cũng đang nhìn hắn,nhìn một cách chằm chằm.Nguyên chưa bao giờ nhìn đứa con trai nào lâu đến vậy,hay là tôi không hiểu Nguyên?Nguyên đang nghĩ gì về hắn?Tôi có nên hỏi Nguyên không?Một đống câu hỏi chất thành một đống trong đầu của tôi.Trời,sắp nổ tung ra mất.Bỗng hắn ngẩng lên nhìn tôi,tôi giật mình.Tôi không thích cái ánh mắt của hắn.

“Cậu ra về đợi tôi ở cổng trường,tôi giới thiệu việc cho.Lương cao lắm đấy.Đừng lo,không đưa đi xa đâu”.

Hắn cười,trông nguy hiểm dã man,nên tin hắn không.Nguyên giật giật áo tôi.Tôi quay lại.Nguyên gật nhẹ đầu.Tôi nhìn vào sâu trong mắt của Nguyên,như có một dòng chữ hiện ra “Tin tưởng Thiện Ân một lần thử đi!”.Nguyên đã nói vậy thì..

“Ơ…ờ.”

Hắn đi rồi vẫy tay chào.Hắn không chào tôi đâu,mắt hắn hướng về Nguyên đấy.Tôi quay lại nhìn Nguyên lần nữa…Nguyên đang vẫy tay chào lại.Tôi lại quay sang hắn,thấy hắn cười cười ngại ngại.Lại quay sang Nguyên,mặt Nguyên hớn hở.Hai người này…chắc chắn có tình ý hết với nhau rồi,có lẽ một tuần nữa là thành cặp nổi tiếng nhất trường cho coi.Biết sao giờ,chắc không giữ Nguyên lại nổi quá.

“Nguyên..thích hắn rồi hả?”

“K..không bao giờ”

“Nhìn là biết nói dối rồi.Bộ Nguyên không biết Tú hiểu Nguyên quá sao?”

“T..Tú đừng nói cho ai biết nhé.”

“Hả!!!!Vậy là thật hả?”

Tôi hét vang cả ngôi trường lên,Nguyên thích hắn thật rồi ;;^;;….Tôi thấy mừng cho hắn luôn nhưng tôi thì không có mừng miếc cho tôi gì hết á (_^_) .Công chúa Nguyên là của Tú Hoàng Tử,không thể là của Ân hotboy được…Không!!!

“Shhhhh…Tú đừng có nói to như vậy?”

“À…xin lỗi.Mà chút nữa Thảo Nguyên có đi cùng không?Đi cùng!Đi cùng!!”

“Không đi được,Nguyên có việc rồi!”

“Có việc hay không muốn đi cùng?”

“Nguyên…không biết.”

Mặt nguyên ỉu xìu đi,có lẽ Nguyên chưa biết được cảm xúc thật của mình dành cho hắn.Nguyên chắc cảm thấy hỗn độn lắm.Liệu tôi có nên tư vấn cho Nguyên một chút không.Nhìn Nguyên như vậy tôi thấy buồn lây,thương ghia..Tôi cũng yêu Nguyên,tôi muốn Nguyên hạnh phúc.Hmm…Đành vậy thôi,Nguyên hạnh phúc là được rồi,không phải nghĩ nữa.Tôi sẽ truyền hết những thứ mà tôi biết cho Nguyên.- Tình yêu là cái thứ phức tạp nhất trên thế giới này,phiền phức.Nhưng rốt cuộc,nó vẫn là thứ không thể thiếu trong cuộc sống của bất cứ ai - .

“Nguyên!Không cần phải sợ hắn.Hắn ta cũng thích Nguyên mà!Tiến lên!Tiến lên!”

“Cảm ơn Tú nhiều!Thôi chúng ta lên đi,sắp vào lớp rồi!”

“Vậy Nguyên có đi cùng không?”

“Không,hì!”

“Hơ!”

Không,đó không phải là những điều tôi muốn nói với Nguyên.Không phải là tôi không muốn cổ vũ nhỏ,nhưng mà…tôi cảm thấy mình thật mâu thuẫn.Cứ tiếp diễn tình trạng này,tôi sẽ trở thành kẻ hai mặt mất thôi.Cảm thấy khó chịu..hiuhiu