Hoàng Hôn Ở Oviedo

Chương 67: Âm Mưu ( 3 )



Ngồi ở phòng chờ đến phân cảnh của mình, Bối Vy được Cố Thiếu Tranh cho người gửi đến một cái bánh ngọt cùng vài món ăn vặt, cô ngồi ăn vô cùng ngon miệng màu son đỏ cũng bị phai đi hết vẫn không muốn ngừng ăn, vì hôm nay Cố Thiếu Tranh có một cuộc họp quan trọng nên không thể đến trường quay cùng cô nhưng cũng không vì đó mà lơ là quan tâm.

Bối Vy miệng thì ăn mắt thì lo đọc đi đọc lại kịch bản, Lệ Lệ cũng đứng ngay bên cạnh làm những việc lặt vặt như là chuẩn bị trước cho cô một đôi giày cao gót cùng đạo cụ cần thiết cho vai diễn, hôm nay Bối Vy đã quay từ sang đến tận tối bên ngoài trời đã bao trùm bóng tối, gió đêm cũng dần thổi mạnh hơn vậy mà lát nữa côc còn diễn một cảnh phải dùng với mưa nhân tạo, Bối Vy vẫn luôn không thể vượt qua được mùa đông ở Oviedo cứ hễ gió mạnh một lúc hay bất chợt dầm mưa một chốc là sẽ đổ bệnh vậy nên không lúc nào là trong túi của Lệ Lệ không thủ sẵn thuốc cho cô.

Xung quang cũng có vài nữ diễn viên phụ đang ngồi chỉnh trang, bọn họ cũng có người của trong công ty cũng có người của công ty khác, đều là những diễn viên mới vào nghề, ai nấy đối với Bối Vy cũng hết sức tôn trọng thậm chí còn có người là fan hâm mộ của cô.

“ Cô Bối, đến cảnh quay của cô rồi “

Một giọng nam thanh thót vọng đến, Bối Vy không quá vội vã đẩy đống đồ ăn sang một bên đánh lại một lớp son mới, sau khi đã chỉnh lại lớp trang điểm mang vội đôi giày cao gót sẵn trên bàn để lại Lệ Lệ dọn dẹp.

 Vừa bước ra phim trường đã nhìn thấy Jackson mặc trên mình bộ vest vô cùng lịch lãm, tuấn tú vô cùng, vai diễn anh đảm nhận là vai nam chính nên mọi thứ ngoại hình vô cùng chỉnh chu, Jackson còn là một nam diễn viên hollywood nên thần thái cùng khí chất này không một nam diễn viên nào ở đây có thể sánh bằng, thấy Bối Vy ra đến người đàn ông nở một nụ cười hào hứng lạ thường.

Bối Vy không quá tỏ rõ biểu hiện chỉ nhẹ nhàng cúi đầu thay lời chào, hai người chăm chú nghe đạo diễn chi tiết hướng dẫn tâm trạng cũng như nét diễn cho cảnh quay của mình.

“ Được rồi, hai người nắm rõ rồi chứ, chuẩn bị vào vị trí “

Đạo diễn ngồi về lại vị trí của mình, Bối Vy sẽ là người quay trước cô điều chỉnh tâm trạng để phù hợp với nhân vật, không quá năm giây đã có thể hoàn toàn nhập vai, mọi thứ đã đâu vào đấy, đạo diễn lúc này cũng lên tiếng.

“ Phân đoạn 54, cảnh 8, bắt đầu,...diễn “



...

Đến hơn mười giờ tối mới quay xong, ai nấy cũng mệt mỏi, Bối Vy cũng bắt đầu có cảm giác khó chịu trong người, cô quay xong cảnh dưới mưa nhân tạo là cứ run rẩy ngồi một góc còn hắc hơi không ngừng, từ xa Jackson vẫn luôn hướng mắt dõi theo cuối cùng cũng chủ động đi đến.

“ Cô Bối, cô vẫn ổn chứ? “

“ Hắc xì,...à, tôi không sao “

Bối Vy một tay xoa mạnh đầu mũi mình tay kia vừa nói vừa xua xua tay, trên người cô đắp kín cái khăn bông lớn Lệ Lệ cũng ba chân bốn cẳng chạy đến hớt ha hớt hải như ma đuổi.

“ Chị Vy Vy, chị uống thuốc đi rồi mình về, ông chủ mới gọi chị nhưng tôi không kịp bắt máy ông chủ đã tắt máy rồi “

Bối Vy nghe thấu Cố Thiếu Tranh điễn đến là hai mắt sáng tỏ như bóng đèn cô giật lấy cái điện thoại trên tay Cố Thiếu Tranh còn tính gọi lại cho anh thì bên kia Cố Thiếu Tranh đã gọi đến.

[ Vy Vy, em đã quay xong chưa, anh đến đón em ]

“ Em quay xong rồi không cần đón em đâu, em chuẩn bị về đây, anh ở nhà đợi em về là được rồi “

[ Được, vậy em mau về nhà đi ]



Bối Vy cười tươi nói thêm vài câu với anh rồi ngắt máy, vội vội vàng vang cùng Lệ Lệ thu dọn mọi thứ ra đến đường lớn xe đã mở sẵn cửa đợi cô, ngồi lên xe rồi Bối Vy mới thấy ấm hơn một chút, lúc này cô đã không còn sức lực đâu mà ngồi thẳng nữa, dựa đầu vào ghế cô nghỉ không biết lát nữa về nhà Cố Thiếu Tranh thấy mình bị cảm anh sẽ lại hờn giận mà mắng nhiết thế nào đây, lúc nãy cô không dám nói bản thân đang khó chịu cũng là vì sợ anh lo lắng quá mức mà tìm đến đây, trời đã về khuya rồi Cố Thiếu Tranh cũng đã bận rộn không ít việc cô không muốn anh phải vất vả đường xa đến đây đón mình nữa.

Chiếc xe chạy trên con đường vắng chỉ có vài ba chiếc khác chạy lên rồi lại chạy xuống, vì phim trường được dựng ở ngoại ô nên để đi lại cũng hơn nửa tiếng nếu là đi vào giờ hành chính thì cũng phải hơn một tiếng mới đến nơi.

Bỗng chiếc xe có sự lạng lách lạ thường, hơn nữa dù có là đang quẹo cũng không hề giảm tốc độ, Bối Vy cảm nhận được điểm sai sai cô ngẩng đầu cất giọng khe khẽ hỏi lên phía tài xế.

“ Xe có vấn đề gì sao? “

Người tài xế không trả lời ngay mà cứ ậm à ậm ừ như đang sợ hãi điều gì đó, gương mặt anh ta cũng li ti những giọt mồ hôi lạnh, vài giâ sau mới đáp lại cô.

“ Thắng xe có vấn đề rồi, không thể phanh lại được cũng không thể giảm tốc độ “

“ Sao lại như vậy? “

Bối Vy cùng Lệ Lệ sửng người ra kinh hãi, bọn họ nhìn ra bên ngoài một màn đen thâm hun hút không thấy rõ được thứ gì, chiếc xe của bọn họ lại đang chạy trê đường đèo tuy không qáu dốc nhưng cũng rất nguy hiểm, Bối Vy thấp thỏm cứ nói với tới hỏi tình hình tài xế nhưng chiếc xe dường như đang dần mất kiểm soát ngay trước mắt là một cái dốc chống với chiếc xe vì không thể giảm tốc độ mà đang điên cuồng lao xuống, tài xế hai tay run rẩy càng khiến mọi chuyện trở nên mất bình tĩnh hơn, cô bấu chặt vào thành ghế thở mạnh kinh sợ.

“ Chị Vy Vy, làm sao đây nếu cứ như vậy sẽ xảy ra tai nạn mất,...chúng ta gọi cho ông chủ đi “

Bối Vy tỉnh ra, phải...cô còn có Cố Thiếu Tranh, cô phải gọi cho anh, Bối Vy khana trương đến mức bối rối đến cả việc bấm điện thoại cũng trở nên khó khăn, cô muốn nhấn bên phải lại loạn tay nhấn bên trái đến khi gọi được Cố Thếu Tranh còn chưa bắt máy đã nghe thấy tiếng hét của tài xế chiếc xe lao như ngực điên đâm mạnh vào vác núi bên đường, Bối Vy đập mạnh đầu vào ghế trước bất tỉnh, Lệ Lệ cũng không thoát khỏi, người nặng hơn chính là tài xế, chiếc xe móp méo bốc khói nghi ngút.