Việt Nam, sân bay Tân Sơn Nhất...
Bọn nó vừa xuất hiện ở cửa ra liền thu hút vô số ánh nhìn ngưỡng mộ và ngỡ ngàng. Năm người lững thững kéo va li ra khỏi sân bay, có một chiếc xe hơi đã đỗ sẵn ở đó chờ họ. Năm người cùng lên xe, tiến về biệt thự nằm ở trung tâm thành phố.
Trước cổng một ngôi biệt thự sang trọng màu trắng, hơn hai mươi người hầu đứng thành hai hàng đợi sẵn. Bọn nó vừa xuống xe, họ liền đồng loạt cúi chào:" Chào mừng các tiểu thư và thiếu gia đã về !" Ánh mắt bọn nó đi lướt qua họ, đều tập trung nhìn một người... " Dì Lan ơi, tụi con về rồi nè !" Bọn nó reo lên, cùng lao đến ôm chặt dì Lan, quản gia của biệt thự. Bà rất hiền nên được cả bọn yêu quý. Và thế là...
" Nastia, Mia, Dania, từ từ, đừng chen lấn !" Sophia hốt hoảng kêu lên. nó sắp bị ép đến nghẹt thở rồi !
" Ôi dì ơi, con nhớ dì quá !" Nastia cười tít mắt, hét lên.
" Dì ơi, ba năm rồi con mới được gặp lại dì, nhớ quá !" Mia ôm cứng dì Lan.
" Xê ra ba con heo kia, dì Lan là của tao !" Dania không chút thương tình đẩy ba con bạn ra, xông tới ôm chặt dì Lan. Trước sự đeo bám của bốn đứa, dì Lan chỉ cười hiền:" Rồi rồi, dì thương cả, nào mau vào nhà đi !" Bọn nó theo dì Lan vào nhà. Thiên Nam không biết đã vào nhà từ lúc nào, hiện đang ngồi đánh chén gần hết bàn đồ ăn dì chuẩn bị cho tụi nó. Nhìn đống đồ ăn, bọn nó hậm hực kéo nhau lên phòng.