Người tới hốt hoảng hỏi:" Sophia, con bé sao rồi?" Nicko ngước lên, ngạc nhiên:" Ba? Mẹ? Sao hai người lại ở đây? Còn Jenny nữa?" Không để ý Nicko, bà Lan ( mẹ nó) sốt ruột hỏi:" Sophia đâu? Con bé sao rồi? Con trông em kiểu gì vậy hả?" Nicko cúi gằm mặt:" Con xin lỗi!" Cửa phòng cấp cứu bật mở, một y tá lo lắng chạy ra:" Ai là người nhà bệnh nhân?" Nicko vội vã giữ tay cô y tá, gặng hỏi:" Y tá, em gái tôi sao rồi?" Cô y tá vừa thở vừa nói:" Cô bé mất máu quá nhiều, cần được tiếp máu, nhưng bệnh viện đang thiếu máu phù hợp." Nicko vội nói:" Lấy của tôi này!" Ba mẹ nó cũng nói:" Lấy của tôi nữa!" Cô y tá gật đầu:" Vậy được, mọi người đi theo tôi !" Nicko quay qua nói với Dania:" Em gọi điện kêu Kyo đến đây đi!" Dania gật đầu, Nicko cùng mọi người đến phòng lấy máu. Minh Thư cũng đi đến, run run hỏi:" Sophia... cô ta... sao rồi?" Nastia mệt mỏi gục mặt vào cánh tay, nói:" Bác sĩ vẫn đang cấp cứu, tình trạng thế nào cũng chưa biết!" Một bên tay của cô vẫn được bọc trong bàn tay ấm áp của Kin, nhưng lúc này ai cũng đều không có tâm trạng mà đi xét xem ý nghĩa của hành động này là gì. Trên hành lang lại truyền đến tiếng bước chân, Kyo lo lắng hỏi:" Chị hai? Chị hai của em đâu?" Dania vỗ vai thằng nhóc:" Sophia vẫn đang cấp cứu, nhóc đến phòng truyền máu tiếp máu đi!" Kyo lại vội chạy đi. Hắn ngẩng lên hỏi:" Sophia là nhóm máu nào vậy?" Dania chớp mắt, nói:" AB, Rh âm tính!" Hắn ngẩn ra:" AB, Rh âm tính? Đó không phải nhóm máu rất hiếm sao?" Dania cười khổ:" Đúng vậy, mang trong người máu hiếm nên nó bị thiếu máu, hồi nhỏ, cứ một hai năm nó lại phải tiếp máu một lần, mà nguồn máu là từ ba mẹ và hai anh em Nicko. Dạo gần đây, bệnh của nó có chiều hướng chuyển xấu, mau truyền vào bao nhiêu, cũng không đủ,..." Giọng cô nhỏ dần, Minh Thư bàng hoàng dùng tay che miệng, ngăn bật ra tiếng thốt, hốc mắt cũng cảm thấy cay cay. Hắn lại như trước, trầm mặc nhìn cánh cửa phòng cấp cứu, một tiếng cũng không có thốt ra.