Nó ngồi sụp xuống, vô thức nhìn nền đất, lần này nó lại làm tổn thương hắn, tim nó đau nhói, vài phút trước nó còn định nói tha thứ cho hắn cơ mà, nhưng mà nó lại không suy nghĩ nói ra những điều đó, nó cảm thấy hối hận, nhìn vẻ mặt lạnh của hắn không giống như lúc trước hắn đã nhìn nó,
Em thấy hối hận phải không Zan Tey quỳ xuống cạnh nó
Nó lắc đầu không dám ngước mặt lên vì nó sợ Tey sẽ biết là nó nói dối anh, nó cũng không muốn làm anh tổn thương vì nó từ nhỏ anh chưa lần nào làm nó tổn thương hay phật ý, ngược lại nó rất vui và cảm thấy thoải mái khi bên cạnh anh , nhưng với nó , nó chỉ coi anh như 1 người anh trai không hơn không kém chưa bao giờ nó có cảm giác gọi là Tình Yêu với anh, nó vừa nhận lời cầu hôn của Tey rồi, Jen đã quay mặt bước đi lạnh lùng nhìn nó, chắc hắn thất vọng lắm, nó không muốn mọi chuyện rắc rối thêm nên mới làm vậy thôi mà
Làn gió thổi bay mái tóc nâu của nó che lấp đi khuôn mặt của nó bây giờ nhìn thật tệ hại đôi mắt như vô hồn vậy, Tey đỡ nó dậy, đưa nó xuống dưới nó vô cảm bước theo , vì với nó giờ đã là kết thúc rồi
Hắn lạnh lùng bước xuống dưới, mọi người nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc, ánh mắt đó rất đáng sợ khuôn mặt đó lạnh như nước, bọn con gái thì càng thêm bấn loạn vì vẻ mặt lạnh lùng đó của hắn, vừa đi đến cửa lớp Yun mở cửa ra nhìn thấy hắn
Jen à cậu thấy Zan đâu không suốt cả buổi trưa tôi không nhìn thấy nó Vừa nói Yun vừa nhìn xung quanh, chuyện gì vậy mọi người đều dồn con mắt về hắn
Chuyện của cô ta tôi không quan tâm tránh ra Hắn lạnh lùng nhìn Yun, Yun vô cùng giật mình khi nhìn thấy ánh mắt đó chuyện gì đã xảy ra với hắn vậy, bây giờ trong hắn rất đáng sợ
Sao mày lại lớn tiếng với Yun Kan đứng dậy đi ra chỗ hắn, ôm Yun lại
Tránh ra đừng gây chuyện với tao Hắn lạnh lùng bước vào lớp, Kan sợ hãi nhìn hắn ánh mắt đó làm Kan cảm thấy lạnh sống lưng, lúc trước vẫn ánh mắt đó 1 mình hắn đánh chết gần 20 tên mà không ghê tay, Jin, Gin, anh nhìn nó đều cảm thấy hắn là 1 lãnh khốc tàn bạo rồi chứ không phải là hắn nữa , điều gì đã khiến hắn trở lên như vậy ????
Hắn ngồi vào chỗ đôi mắt lạnh tanh nhìn ra ngoài, Kin, min không hiểu chuyện gì đã xảy ra
Tey đưa nó xuống dưới sân trường
Zan à em không sao chứ Tey lo lắng nhìn nó
Nó không trả lời vô thức nhìn ra chỗ khác, bây giờ nó còn nói được gì nữa, hắn hận nó rồi khinh nó rồi, nó tự cười nhạt cuối cùng vẫn không làm được gì cả, nó mệt mỏi đứng dậy
Tey à em về trước hôm nay em thấy hơi mệt Nó đứng dậy
Anh biết rồi em về nghỉ đi tan học anh sẽ đến thăm em Tey híp mắt cười
Nó cười nhẹ rồi xoay người bước đi, bước ra khỏi cổng trường nó tản bộ trên con đường nó vẫn thường hay đi, bầu trời xanh hòa quyện cùng làn gió mùa thu, mọi người ai cũng bận rộn tấp nập cười nói, còn nó không thể cười được nổi, đôi mắt vô hồn tìm đường đi về, về đến biệt thự, ngôi biệt thự yên tĩnh lặng lẽ đến lạ thường, chỉ có tiếng cây cối xào xạc xung quanh vườn, nó mở cửa bước lên lầu, tâm trạng suy nghĩ lung tung, nó mất hắn thật rồi, hắn đã lạnh lùng bước đi, hắn đã tổn thương lắm,nọ tự dặn mình quên đi, dù gì bây giờ hắn cũng sẽ về với Carterlin,vui vẻ cùng cô ta thôi chắc sẽ quên nó nhanh thôi, vùi đầu vào chăn nó nhắm mắt lại, nó sẽ quên hắn , sẽ nhanh thôi ...... !!!!