Cây đũa của Slytherin vĩnh viễn im lìm sau khi nhận mệnh lệnh bằng Xà ngữ của Gormlaith. Isolt không nói được Xà ngữ, vả lại dù sao cô cũng chẳng còn tha thiết chạm vào dấu tích cuối cùng gợi nhớ đến quá khứ đau thương của mình. Cô và James đã chôn nó bên ngoài khuôn viên ngôi trường.
Chưa đầy một năm, một giống cây kỳ lạ họ xà mộc đã mọc lên ở đúng nơi chôn chiếc đũa phép, không cách nào xén tỉa hay chặt bỏ được nó. Nhưng sau nhiều năm, người ta phát hiện ra rằng lá cây ấy ẩn chứa nhiều dược tính diệu kỳ. Dường như cái cây là minh chứng cho thấy: Đũa phép của Slytherin, cũng giống như các hậu duệ của ngài, luôn mang trong mình cả vẻ cao quý lẫn mặt xấu xa. Và có lẽ sau tất cả phần tốt đẹp nhất của ngài đã nằm lại trên đất Mỹ.
———— Sự Lớn Mạnh Của Học Viện ————
Danh tiếng trường Ilvermorny ngày một vững mạnh trong những năm sau. Ngôi nhà xây bằng đá granite này giờ đã mở rộng thành một toà lâu đài. Học viện đã phải tuyển thêm nhiều giáo sư để đáp ứng nhu cầu học tập ngày một lớn. Tất cả con em phù thuỷ khắp Bắc Mỹ đều tới đây theo học và vì thế học viện đã trở thành một ngôi trường nội trú. Trước thế kỷ mười chín, Ilvermorny đã nổi danh toàn thế giới như ngày nay.
Hai vợ chồng Isolt và James đồng giữ chức Hiệu trưởng nhà trường trong một thời gian rất dài, cũng như luôn được bao thế hệ học sinh cũng như thân quyến của họ yêu mến.
Chadwick trở thành một phù thuỷ tài năng du hành đó đây, cũng là tác giả của bộ Bùa chú Chadwick từ tập I tới IV, về sau trở thành đầu sách giáo khoa cơ bản ở Ilvermorny. Ông kết hôn với một Lương y người Mexico có tên Josefina Calderon, và gia đình Calderon-Boot đến ngày nay vẫn là một trong số những gia đình phù thuỷ danh tiếng nhất nước Mỹ.
Trước khi Nghị viện Pháp thuật Hoa Kỳ (MACUSA) ra đời, Tân Thế Giới hầu như chưa có luật pháp phù thuỷ. Webster đã làm công việc giống với Thần Sáng tư nhân bấy giờ. Khi áp giải một phù thủy Hắc ám cực kỳ nghiêm trọng về London, Webster đã gặp gỡ và yêu một nữ phù thuỷ Scotland trẻ làm việc trong Bộ Pháp Thuật. Và thế là gia đình Boot này đã trở về quê hương. Con cháu của Webster về sau đi học tại Hogwarts.
Martha, cô chị trong hai người con sinh đôi của James và Isolt, là một Á phù thuỷ. Mặc dù vẫn được cha mẹ và hai người anh nuôi rất mực yêu thương, cô luôn thấy khổ sở khi phải lớn lên tại Ilvermorny mà không thể làm phép. Cuối cùng, cô kết hôn với một người không có pháp thuật, anh trai một người bạn của cô, xuất thân ở tộc Pocomtuc và từ đó sống cuộc đời của No-Maj.
Rionach, con gái nhỏ của James và Isolt, sau này đã trở thành giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ở Ilvermorny nhiều năm liền. Rionach không kết hôn. Dù không ai trong gia đình họ thừa nhận nhưng có nhiều lời đồn đoán rằng, khác với cô chị Martha, Rionach bẩm sinh biết nói Xà ngữ, và cô đã quyết định không để dòng máu Slytherin truyền cho thế hệ sau (nhánh gia đình bên Mỹ đã không hay biết rằng Gormlaith chẳng phải người họ Gaunt cuối cùng, dòng dõi này vẫn tiếp tục được duy trì ở Anh Quốc).
Cả Isolt và James đều sống tới hơn 100 tuổi. Họ đã chứng kiến Ilvermorny từ một căn chòi trở thành một lâu đài granite tráng lệ, và yên lòng ra khi đã thấy ngôi trường của mình nổi danh đến nỗi các gia đình phù thuỷ khắp Bắc Mỹ đều muốn gửi con em theo học. Họ đã tuyển thêm nhân viên, cho xây ký túc xá, họ đã che giấu ngôi trường khỏi con mắt No-Maj bằng những bùa pháp tinh nhuệ: rốt cuộc, cô gái nhỏ từng ước mơ nhập học Hogwarts ngày nào đã góp công xây nên một ngôi trường khác vĩ đại tương đương tại Bắc Mỹ