Dương Vấn Tâm tâm trạng của nàng vui vẻ tột độ, không vui sao được một luyện dược sư chỉ mới đạt độ tuổi 10 đến 11 mà đã luyện ra được địa thiên đan có đan vân thì chỉ có tuyệt thế kì tài mới làm được mà thôi . Nàng quyết tâm phải chiêu mộ được tiểu thiên tài này :
- Tiểu tử, ngươi xuất thân từ gia tộc nào nếu có thể hãy gia nhập Dương gia của bọn ta, ta đảm bảo sẽ cũng cấp cho ngươi không gian để tu luyện tốt nhất.
- Đa tạ Dương chủ sự năm xưa có tên thích khách trong một đêm giết sạch cả nhà ta còn ta bị chúng bán cho người khác biến thành nô nhi ngày ngày trở thành thú tiêu khiển cho chúng mua vui may sao có thiếu gia Tần gia - Tần Vân đi ngang qua cho người giải cứu ta cùng những người khác ra ngòai thì mới có ta như ngày hôm nay, ta mong sau này Dương chủ sự nhớ ơn nhỏ này bảo hộ Tần gia cùng Tần thiếu chu toàn.
Dương Vấn Tâm nhìn đứa trẻ xa lạ này rất lâu rồi mới mở miệng :
- Một đứa trẻ lại có trái tim nhân nghĩa, lại
vì mang ơn một người mà đưa cả lợi ích của bản thân cho gia tộc kẻ đó ngươi nghĩ như vậy có xứng đáng hay không.
- Chịu ơn cứu mạng lấy mạng ra trả , " Nam nhân nghĩa bách chi xứng " .
- Được bởi nhóc là kẻ có tình có nghĩa vậy ta sẽ liên hệ Dương gia ở thánh vực hết lòng hỗ trợ bảo vệ cho Tần gia.
Tần Vân cúi đầu cảm tạ sau đó cùng với Tần Hồng rời khỏi luyên dược sư công hội để đi dạo xung quanh vương đô để xem những năm này nó đã thấy đổi như thế nào. Hắn bước đến một tòa phủ đệ rất lớn, nơi đây lúc trước chính là Tần phủ của hắn nhưng sau khi Tần gia chuyển tới thành Thanh Long thì nơi này đã chuyển thành chỗ ở của Trần gia.
Tần Vân đang cùng lão quản gia đi xem xét tình hình xung quanh vương đô thì chợt lệnh bài trong tay hắn liền phát ra ánh sáng đỏ. Tần Vân cầm lệnh bài ra xem nét mặt hắn liền chuyển từ bình thường sang xám xịt khiến cho Tần Hồng bên cạnh cũng trở nên lo lắng :
- Thiếu gia có chuyện gì xảy ra sao lão nô thấy nét mặt ngài không được tốt.
- Chết tiệt ! trước lúc ta và ngươi đi đến vương đô Tần Phong cùng muội muội nó Tần Tuyết vẫn bình thường nhưng vừa nãy Ngọc Nhi có gửi phù truyền âm nói rằng trong lúc tu luyện hai đứa nó gặp vấn đề có vẻ như là tẩu hỏa nhập ma .
- Vấn đề này quá nghiêm trọng hay chúng ta gửi tin cho Tần lão gia chủ để ngài ấy tìm hướng giải quyết.
- Không kịp đâu nếu đợi gia gia đến chỉ sợ bọn nó không chịu nổi toàn bộ kinh mạnh phá toái mà chết thôi, trước tiên chúng ta cứ nhanh chóng trở về biệt viện cái đã mọi thứ tính sau.
Tần Vân cùng Tần Hồng nhanh chóng vận nguyên khí nhanh chóng chạy về hướng biệt viện, chạy được một lúc thì do Tần Vân tu vi còn quá kém nên Tần Hồng đành phải vác hắn lên dùng tốc lúc nhanh nhất để trở về.
Trước cổng biệt viện, sau khi dùng lại ở ngoài cổng Tần Vân ngay lập tức nghe thấy những tiếng hét đau đớn vọng ra từ trong viện :
- Ca ca cứu đệ, đệ đau quá ca ca cứu cứu đệ, nóng rát đau đớn quá ca ca cứu đệ.
- Đại ca, nhị ca cứu muội cơ thể muội đau quá, xương trong cơ thể muội gãy hết rồi
- Mọi người phải làm sao bây giờ tiểu thiếu gia cùng tiểu thư đau đớn như vậy chúng ta phải làm gì đi chứ.
- Không được ban này có người ra tay giúp tiểu thiếu gia xém chút là mất mạng rồi.
Tần Vân trái tim như bị treo ngược lên, hắn đi vào sân luyện tập hằng ngày chỉ thấy trên sân lúc này đang có 2 bóng dáng nhỏ bé đang là hét thất thanh. Cậu nhóc thì cơ thể như một ngọn đuốc sống không ngừng đốt cháy thân thể, cô nhóc bên cạnh cũng không khá hơn khi toàn bộ xương trên cơ thể đều đang bị bẻ gãy vụn .
Bây giờ, hắn biết nếu mình không làm gì thì rất có thể hai đệ muội của hắn sẽ chết. Tần Vân mặc kệ tất cả mọi người ngăn cản gầm thét :
- Tất cả các người cút hết cho ta, ta phải cứu 2 đệ muội của ta cho dù còn một chút hơi tàn ta cũng phải cứu cho được.
- Đại thiếu gia không được đâu nguy hiểm lắm hay chúng ta đợi gia chủ đến xử lý đi.
- Đại thiếu gia mau ngừng lại ngài sẽ chết đấy .
- Thiếu gia mọi người nói đúng nghe Ngọc Nhi chúng ta nên đợi lão gia gia tới thì hơn.
- Tần Hồng nghe rõ cho ta từ giờ luận bất kì ai có ý ngăn cản giết hết không luận tội , kể cả em nếu còn muốn ngăn ta đừng trách ta vô tình.
Tần Vân lúc này như lâm vào điên loạn tột độ mặc cho mọi người căn ngăn ngay lập tức ngồi xuống vận nguyên khí áp lên người 2 đệ muội của hắn. Ngay lập tức nguyên khí trong người hắn được vận chuyển tối đa chuyển lên người hai đệ muội của hắn.
Tần Vân cắn răng cảm nhận từng thớ thịt cùng nội tạng đang bị thiêu rụi lên từ bên trong, còn xương cốt khắp cơ thể như bị hòa tan thành nước cứ liên tục gãy vụn ngay cả linh hồn hắn gần như muốn bị xé toạc thành vạn mảnh . Tần Vân cố gắng giữ thanh tỉnh , Tần Phong cùng Tần Tuyết sau khi cơn đau giảm đi nhiều liền sốt sắng :
- Ca ca đệ cùng muội muội đã đỡ đau rồi có thể tự chống cự được ca không cần vì bọn ta mà chịu khổ.
- Nhị ca nói đúng muội cùng nhị ca đã đỡ đau hơn rồi bọn muội có thể tự chống chịu được
- Hai đứa còn thời gian nói nhảm sao đây là là lúc quan trọng nhất mau tập trung tu luyện để tẩy rửa kinh mạch đi rất có lợi cho hai đứa, quá trình này của hai đứa có thể rất hung hiểm nhưng mọi hung hiểm đó đau đớn đó đại ca sẽ thay hai ngươi gánh chịu lấy.
- Đại ca nhưng bọn ta.... bọn ta..... ( đồng thanh trả lời)
- Không còn thời gian nữa rồi mau làm theo ý ta .
Tần Phong cùng Tần Tuyết nhanh chóng vận nguyên khí tu hành để tẩy rửa kinh mạch, đồng thời khiến cho sự đau đớn của Tần Vân tăng lên gấp vạn lần. Ngay cả nhục thân trải qua rèn luyện của " Bách Điểu trường sinh công " cũng không chịu nổi mà dần dần tan vỡ.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì bất ngờ thần hồn Bạch Liên của Tần Vân xảy ra biến dị. Nó tỏa ra hào quang màu trắng dịu nhẹ hấp thụ dần khí tức bóng rát của khí tức đỏ đen cũng như hấp thụ khí tức màu lam đang tàn phá cơ thể cũng như linh hồn hắn.
P/S : " Nam Nhân Nghĩa Bách Chi Xứng " tác tự bịa ra được hiểu nôm na là người nam nhân khi nhận được ơn nghĩa lớn thì phải trả lại cho người ta gấp vạn lần thì nó vạn phần xứng đáng, không thẹn với lòng .