Sau khi được Cao lão tổ trợ giúp , Hoa Vô Khuyết cuối cùng hắn cũng hóa giải được tâm ma, sau đó hắn ở lại đây đàm đạo võ học với Cao lão tổ 3 năm rồi mới quyết định rời đi để tiếp tục con đường tìm kiếm đại đạo vô thượng của hắn. Trước khi đi Hoa Vô Khuyết vì ơn nghĩa với Cao lão tổ mà hắn đã để lại thanh " Bách Lý kiếm " còn bản thân hắn thì bởi thần thông thứ hai chính là " Đào hoa kiếm " nên hắn mới để lại bảo khí của bản thân mà đi , Cao lão tổ nhờ thanh " Bách Lý kiếm " mà uy chấn hoàng triều Tấn Hy cùng với việc lão đàm đạo cùng Hoa Vô Khuyết nên bản thân lão đã ngộ ra thần thông " Bích Thủy Lưu " chính thức bước chân vào thông thần cảnh. Cao lão tổ ngộ ra ba kiếm thức :
- Thủy Mặc Lưu Vân
- Phá Long Thiết Bích
- Hoàng Thủy Kình Thiên
Cao lão tổ muốn ngộ thêm sự tinh diệu từ võ học cùng kiếm chiêu của Hoa Vô Khuyết nhưng lão cũng biết hắn " nhân gian bốn bể đều là nhà " nên có muốn giữ lại cũng vô ích. Lão cũng là người trượng nghĩa nên nhớ ân tặng kiếm giúp lão cùng Cao gia trở thành một trong những đại gia tộc đứng đầu hoàng triều nên cho người đúc tượng hắn ở đại viện cho con cháu nhìn đó mà noi gương. Lão còn dặn đi dặn lại với hậu nhân :
- Ta có được ngày hôm nay ta mong con cháu luôn luôn ghi nhớ ơn nghĩa của Hoa Vô Khuyết tiền bồi, sau này nếu như hậu nhân ngài ấy có khó khăn ta mong các ngươi hãy tương trợ cho hắn.
Trở lại hiện tại, Cao Bình đang xuất kiếm tiêu diệt lũ yêu thú còn thôn dân thì hắn để Tần Vân lo liệu. Cứ như thế hai người họ bắt đầu đi sâu hơn vào phía đông của cánh rừng, càng đi sâu hai người họ càng gặp nhiều hung thú từ tứ giai trở lên không những thế còn có cả các tu sĩ Địa nhân cảnh đến Thiên Hoàng cảnh cũng bị phát điên mà chém giết loạn xạ. Cao Bình sau khi tiêu diệt một tên tu sĩ Thiên Hoàng cảnh tam trùng thì cả kinh :
- Thứ ma vật này thật đáng sợ ngay cả tu sĩ Thiên hoàng cảnh tam trùng cùng hung thú tứ giai ngũ giai cũng bị nó khống chế.
- Đệ nghĩ phía sau còn nhiều thứ đáng sợ hơn nữa sư huynh chuẩn bị tốt tâm lý đi.
Hai người họ trên đường đi liên tục gặp những tên tu sĩ cùng đám hung thú bị phát điên, bọn họ liên tục tiêu diệt chúng để tiến sâu hơn vào trong làm cho nguyên khí trong cơ thể dần dần hao mòn. Tần Vân cùng Cao Bình sau khi tiêu tất cả các tu sĩ cùng đám hung thú bị điên loạn , còn các thôn dân được hắn trói lại một chỗ chờ tìm cách xử lý thì đi đến khu vực trung tâm của cánh rừng .
Khi vừa bước vào , thì một cảnh tượng làm hắn phải sững sờ khi nơi này tràn ngập mùi hôi thối, xác chết tu sĩ cùng hung thú chất thành đống cao trong đó cũng có không ít thôn dân vô tội. Không xa nơi đó còn có một con hung thú thất giai đang điên cuồng tấn công một tu sĩ Nguyên Anh cảnh nhất trùng, vị tu sĩ này dường như tâm trí cũng đã tan vỡ điên cuồng gào thét tấn công con hung thú thất giai.
Trên núi xác phía sau bọn chúng , xuất hiện một quả cầu đen tuyền âm lãnh âm khí cùng oán niệm của nó còn đáng sợ hơn cả Táng Kiếm phong ở Thiên Hoàng tông . Vật mà hai người Tần Vân trông thấy chính là ma vật Âm Ma châu cũng chính nó là nguyên nhân làm cho các thôn dân, tu sĩ cũng như hung thú ở đây trở nên điên loạn như vậy.
Tần Vân đang mải quan sát viên ma châu thì chợt giật mình bởi tiếng gầm thét đau đớn của tên tu sĩ Nguyên Anh cảnh, tên tu sĩ bị con hung thú thất giai đánh văng đến đụng gãy cái cây bên cạnh hai người Tần Vân khiến cho chỗ nấp của bọn họ liền bị bại lộ . Tên tu sĩ điên loạn vừa thấy bọn họ ngay lập tức lao đến vung chưởng nhằm xé xác mục tiêu, Tần Vân nhanh tay rút kiếm thi triển " Diệt Sơn Phá Địa " chấn lui tên tu sĩ điên loạn ra sau. Tần Vân nét mặt nhăn lại :
- Đại sư huynh không hay rồi tên Nguyên Anh này nhất định thấy chúng ta dễ xơi hơn con hung thú thất giai ấy nên quyết định ra tay với chúng ta rồi, nếu bây giờ ngay cả con hung thú đó cũng tham chiến e là chúng ta phải bỏ mạng ở đây rồi.
- Tần đệ, vậy ta cầm chân con hung thú thất giai còn đệ cố gắng chống cự với tên tu sĩ đó nếu không ổn thì cứ mặc ta mà chạy đi.
- Đại sư huynh có chết ta với huynh cùng chết nhưng huynh yên tâm trước khi đi sư tỷ có đưa ta một tấm phù cấp báo, ta sử dụng nó báo về tông môn để họ sẽ cử người đến cứu chúng ta .
Hắn sau khi đánh lui tên tu sĩ thì trao đổi với Cao Bình hơn chục giây sau đó liến bóp nát phù hiểu rồi tiếp tục giao thủ với tên tu sĩ điên loạn, còn đại sư huynh Cao Bình cũng tách ra mà quần thảo với còn hung thú thất giai.
Tần Vân né một kiếm của tên tu sĩ Nguyên Anh rồi sau đó sử dụng " Phong diệt tàn thiên " chém đứt một bên tay . Tên tu sĩ này mặc dù mất một bên tay nhưng dường như nó như không phải của mình tiếp tục dùng một bên tay cầm kiếm vùng một kiếm bao hàm âm lực khủng bố chấn cho Tần Vân thổ huyết.
Bên của Cao Bình cũng không khá hơn là bao khi đụng độ với còn hung thú thất giai, mỗi lần bị nó quất đuôi trúng thì hắn liền cảm giác như bị cả tòa cự sơn chấn trúng liền thổ máu lăn lộn trên đất.
Tần Vân lúc này biết hắn cùng sư huynh đang gặp nguy hiểm cần phải thoát ra sớm nhất có thể nên hắn liền quyết định đánh cược một ván đó chính là kết hợp " Thiên Ấn " cùng " Hắc Diệt chi khí " tạo thành chiêu thức mới " Hắc Diệt Thiên Ấn " .
Hắc diệt thiên ấn được Tần Vân trong lúc nguy cấp xuất ra cũng khiến cơ thể hắn chịu áp lực vô cùng lớn, thất khiếu đổ máu. Hắn cắn răng tung chiêu thức về phía tên tu sĩ điên loạn kia đang lao đến, khi chưởng ấn chạm vào người tên tu sĩ thì không xảy ra bất cứ chấn động khỉnh khiếp như dự tính.
Chỉ thấy tên tu sĩ đó nở một nụ cười, một nữ cười giải thoát rồi sau đó thân thể liền tan biến như chưa từng tồn tại . Bản thân Tần Vân bây giờ cũng không còn để ý được nhiều nữa, hai tay hắn lúc này xương cốt đã vỡ vụn , lục phủ ngũ tạng tổn thương lớn nên cả thân thể hắn trở nên vô lực . Lúc này, viên ma châu lợi dụng hắn suy yếu liền ngay lập tức bay đến dụng nhập vào thức hải của hắn.
Tần Vân bất lực nhìn nó tiến vào thức hải rồi sau đó mơ hồ ngất đi.