Hỗn Độn Đại Đế

Chương 8: Tần Phong , Tần Tuyết



Bá Thiên quyết chính là một nhánh trong tam đại luyện thể quyết " Bá Thần quyết " , mặc dù chỉ là phân nhánh nhưng Bá Thiên quyết chính là tuyệt học thành danh từ thuở thiếu thời của Bá Thần đế , sau này khi hắn cảm nhận sức mạnh thiên địa sơ khai mới chỉnh sửa trở thành " Bá Thần quyết " . Thiết Trụ nếu có thể luyện thành Bá Thiên quyết thì việc hắn trở thành đại tướng quân là việc đương nhiên mà thôi.

Một năm sau, lúc này thời tiết bắt đầu chuyển đông những hàng cây xanh quanh biệt viện đã bắt đầu khoác trên thân tấm áo trắng, bầu trời trong xanh đã bắt đầu lác đác rơi những bông tuyết đầu tiên xuống mặt đất.

Dưới bầu trời tuyết lạnh giá tưởng như cắt da cắt thịt ấy vậy mà có một tên nhóc 6 tuổi đang cởi trần , thân hình tên nhóc này đường nét cơ bắp rõ ràng trên vai đang vác hai thân cây lớn hướng phía rừng mà chạy đi và người đó không ai khác chính là Tần Vân, phía sau hắn là những thanh niên mình cởi trần vai vác thân cây lớn nối đuôi nhau chạy theo Tần Vân vừa chạy vừa hô to :

- Là nam nhân thì không sợ khó, không sợ chết chỉ sợ sống đê hèn.

- Là nam nhân phải nam chinh bắc chiến, kẻ sợ chết chỉ là tên cẩu nô.

Những tu sĩ năm xưa, sau khi trải qua một năm trời huấn luyện thì bắt đầu thay da đổi thịt, ban đầu thì đa số các tu sĩ ngoài Thiết Trụ tu vi Nhân thiên cảnh ngũ trùng và Tuấn Kiệt tu vi Nhân thiên cảnh tứ trùng ra thì còn lại tu vi Nhân thiên cảnh nhị trùng còn về luyện thể của họ sao chỉ có duy nhất một chữ đó là " Tệ " . Những điều đó đã là quá khứ, giờ đây hầu hết các tu sĩ đã có tu vi Nhân thiên cảnh tứ trùng còn hai người Tuấn Kiệt và Thiết Trụ thì một người tu vi Nhân thiên cảnh lục tầng còn một người là Nhân thiên cảnh thất tầng.

Tuấn Kiệt, hắn lúc trước là một người to cao, vạm vỡ nhưng bây giờ chỉ sau một năm thì cơ thể hắn bắt đầu gầy đi rất nhiều, nước da bánh mật giờ đây đã trắng toát dị thường, đôi tay của hắn thì xám xịt đây là kết quả cho việc luyện Thiết ma chưởng , một chưởng của hắn bây giờ có thể khiến tu sĩ tu vi kém hơn bị ám thương chết dần chết mòn .

Thiết Trụ thì thân thể to lớn hơn nhiều, da hắn bây giờ đã chuyển dần sang màu đồng, chùy pháp của hắn mạnh mẽ đã có phong phạm của một vị tướng bây giờ điều còn thiếu đối với hắn chính là kinh nghiệm trinh chiến xa trường mà thôi .

Sau khi tập luyện trở về, như mọi ngày hắn liền tắm rửa sau đó chuẩn bị ăn trưa cùng Ngọc Nhi thì Tần Hồng bước tới cúi đầu nói :

- Thưa đại thiếu gia, gia chủ vừa gửi phù thạch đến chỗ ta kêu ngài trở về Tần phủ ngay đi ạ.

- Đại thiếu gia không lẽ mẫu thân ta đã.....

- Đúng vậy thưa đại thiếu gia, Nhị phu nhân người đã hạ sinh một cặp song sinh và Tam phu nhân cũng trong ngày hôm đó hạ sinh tiểu cô nương vì là song hỉ nên gia tộc muốn tất cả mọi người của gia tộc tạm gác lại mọi công việc để trở về.

- Tốt quá, tốt quá Ngọc Nhi em chuẩn bị đồ

, còn Tần Hồng ông chuẩn bị xe ngựa cho ta và nhớ gọi Thiết Trụ với Tuấn Kiệt theo ta trở về gia tộc còn những người còn lại thì viên luyện tập như mọi ngày.

Trên xe ngựa, hắn chợt nhớ về khi bé hắn luôn được mẹ ẵm bồng khi hắn lên 3 tuổi trong một lần hắn vì tu luyện Bách điểu trường sinh công cảnh giới thứ 5 quá vội vàng mà khiến cho cơ thể tiếp thu không kịp , thân thể trở nên nóng ran như một lò luyện dược. Mẫu thân hắn lúc đó đi vào thấy cảnh đó bà trở nên sợ hãi như một người điên mất hết lý trí gào thét ôm hắn lao đến chỗ lão gia chủ nhờ giúp đỡ . Tần Hãn gia gia cũng lo sốt vó không nói không rằng phi ngựa thẳng đến hoàng cung, mặc cho binh sĩ ngăn cản ông vẫn nhất quyết muốn gặp hoàng đế , để tỏ lòng mình ông tự trói mình đến trước đại điện để xin yết kiến, gặp mặt hoàng đế lão công thần gạt đi sự kiêu ngạo của bản thân mặc cho còn gái ông đang đứng đó mà khóc lớn dập đầu chỉ mong bệ hạ khai ân cho hắn đưa Tiêu thần y về chữa trị cho Tần Vân .

Nhớ đến phụ mẫu cùng gia gia, Tần Vân ánh mắt ướt át thều thào :

- Kiếp trước, Trần Thiên ta luôn luôn cô độc không nhà không cửa không cha không mẹ, cả tuổi thơ ta luôn sống như tên nô lệ nhưng kiếp này ta không còn là Trần Thiên cô độc nữa mà là Tần Vân thiếu gia của Tần phủ có cha mẹ có gia gia nên đời này nên ta sẽ dùng cả đời này để bảo hộ Tần gia, đưa Tần gia trở thành gia tộc số một của đại lục này.

Lúc này xe ngựa của Tần Vân đã dừng trước phủ hắn nắm tay Ngọc Nhi bước xuống xe , sau đó cùng Tần Hồng, Thiết Trụ và Tuấn Kiệt đi vào Tần phủ. Trong phủ người người đang vội vã kết dây đỏ, chuẩn bị bàn ghế , trang trí đại viện cho hoành tráng nhất nên khi bọn Tần Vân đi vào thì không có mấy ai để ý đến bọn họ. Sau khi đi thăm gia gia của hắn thì Tần Vân lập tức đi đến hậu viện của mẫu thân hắn , đi đến trước cửa hắn thông qua thính giác của mình mà biết được mẫu thân hắn không có trong phòng để tạo bất ngờ cho bà hắn đã nhờ Tần Hồng gọi hết đám nha hoàn đến chỗ mẹ hắn.

Sau khi đám nô tì rời đi hết, Tần Vân mới bước vào phòng mẫu thân hắn, nơi đây mọi thứ vẫn vậy như khi hắn còn là một đứa trẻ sơ sinh, mọi thứ thật ấm cúng thứ mà kiếp trước hắn hằng ao ước. Bước vào phòng ngủ, đập vào mắt hắn là một chiếc nôi lớn, trong nôi chính là hai sinh linh bé bỏng một trai một gái còn chưa mở mắt . Nhìn hai báu vật đang ngủ say trong nôi hắn không kìm nén được nữa mà đưa tay nắn nắn cái má múm mím của em gái hắn, con bé cảm thấy khó chịu khi có bàn tay thô ráp khác hẳn với bàn tay mẹ nó và những tì nữ hay chăm sóc liền khóc rống lên, tên nhóc tiểu tử ở bên cạnh cũng không vừa khi thấy muội muội nó bị bắt nạt liền cùng hòa âm với con bé tạo nên một bản hòa ca khiến cho một kẻ như Tần Vân phải khiếp đảm . Từ trong phòng của lão phu nhân, Bạch Uyển nghe tiếng khóc của hai đứa bé thì lập tức nhanh chân trở về phòng đi theo còn có lão phu nhân cùng Tần Chiến , trên đường về họ gặp được các tì nữ đang hướng đến chỗ họ :

- Tại sao các ngươi lại ở đây không phải ta bảo các ngươi trông coi 2 đứa bé sao

- Nô tì nghe Hồng quản gia nói người cho gọi chúng nô tì tới đây mà còn nói rằng bản thân của quản gia sẽ trông coi tiểu thiếu gia cùng tiểu thư.

- Làm gì có ta làm gì có truyền lời cho Hồng quản gia nhưng đúng lý Tần Hồng phải theo bên người còn trai lớn của ta là Tần Vân chứ.

- Lẽ nào là có kẻ giả dạng nhằm bắt cóc....

- Ngươi còn suy nghĩ cái gì mau đi cứu chúng nếu 2 đứa cháu yêu của lão bà này mà có mệnh hệ gì thì ta lột da ngươi

Tất cả nhanh chóng chạy đến phòng của Bạch Uyển, tu vi của Tần Chiến là trúc cơ tứ tầng nhưng nhờ 1 năm này hắn ở ngoài biên ải chống ngoại xâm mà tu vi đã tăng lên trúc cơ ngũ tầng nên chỉ trong một nén nhang đã đến trước cửa phòng. Hắn không nhìu lời liền đạp cửa đi vào, vào trong phòng nhìn cảnh tượng trước mắt khiến Tần Chiến không nhịn được cười lớn khiến cho Bạch Uyển ở phía sau cùng lão phu nhân khó hiểu, hắn cười giả lả nói :

- Không cần lo lắng là tên tiểu tử Tần Vân, tên nhóc thối này đang bị đệ đệ cùng muội muội hắn vây khốn ấy mà haha.

- Là Vân nhi thật sao, là Vân nhi bé bỏng của thiếp sao .

- Tiểu Vân về rồi sao để lão bà này xem nó lớn thế nào rồi.

Trong một năm trời xa cách, người mẹ đáng kính của hắn không phút giây nào không nhớ đến hắn có lúc bà khóc cạn nước mắt nhưng vì đang có thai nên phải kìm nén để tránh hưởng đến thai nhi, còn bà bà hắn kể lại khi nghe tin lão gia gia đồng ý cho Tần Vân chuyển đến biệt viện thì dù vẫn cắn răng cho phép Tần Vân rời đi nhưng sau khi hắn đi lão bà quyền lực này liền treo gia gia hắn lên đánh thành cái đầu heo. Tần Vân nghe một năm qua mọi người nhớ nhung hắn ra sao khiến hắn cảm thấy việc bị ả tiện nhân Dương Hy bày kế hãm hại hắn lại khiến hắn sống lại với một cụôc sống đầy đủ như vậy cũng coi như bù đắp cho những thiếu thốn mà kiếp trước hắn phải chịu, ẳm lấy con bé nhóc bướng bỉnh này trên tay Tần Vân nhìn qua phía mẫu thân hắn đang ngồi liền hỏi :

- Mẫu thân tên của tiểu muội muội bướng bỉnh này của con là gì vậy.

- Con bé tên là Tần Tuyết, còn tên nhóc kia là Tần Phong con thấy hai cái tên này mẹ đặt hay chứ.

- Tên mẫu thân đặt rất ý nghĩa ạ " Phong hoa, Tuyết nguyệt "