Thượng Quan Thiên Kỳ nhìn đồng hồ đang chạy, lại nhìn cô gái trước mặt
'' Cũng đã khuya rồi, em không định đi ngủ à?''
'' Không buồn ngủ'' - cô trống không trả lời
Đáy mắt hắn hiện lên 1 tia xảo quyệt
'' Cần anh giúp em làm ấm giường không?''
Hạ Liên Tâm đỏ mặt, luống cuống đẩy người nào đó ra khỏi phòng mình rồi khoá cửa
Thì ra đây mới là bộ mặt thật của hắn sao? Háo sắc
Cô loay hoay mãi vẫn chưa ngủ được, đến tận khuya mới có thể tiến vào giấc mơ
Khi thức dậy thì mặt trời đã lên cao. Rèm tối màu được che kín kẽ, điều hoà chỉnh ở mức trung bình gió mát thổi nhè nhẹ khiến cô không biết đã trôi qua bao lâu
Lúc Hạ tiểu thư xuống dưới nhà, bữa trưa cũng đã được dùng xong. Cô có chút ngại
Thôi thì nhịn 1 bữa, xem như giảm cân vậy
Thượng Quan lão gia ngồi đọc báo, thấy cô đi xuống liền vui vẻ cười
'' Còn sớm, sao con không ngủ thêm chút đi?''
'' Sớm gì chứ? Mặt trời soi đến mông rồi'' - Thượng Quan Hiểu Tuệ không ưng bụng lên tiếng
'' Con thì biết gì chứ? Hôm qua Liên Tâm phải giải quyết công việc, bận rộn cả ngày. Nghỉ ngơi là đương nhiên'' - ông bênh vực
Thượng Quan Hiểu Tuệ không chịu được cảnh này, bực dọc đi về phòng. Không quên tặng cho cô cái lườm
Tổng giám đốc đến bên cạnh kéo cô vào bàn
'' Em chờ chút đi, đồ ăn sắp được đem lên rồi''
Hạ Liên Tâm quan sát, hắn mặc áo thun và quần thể thao giản dị, nhìn có chút gần gũi
'' Anh không đi làm sao?''
'' Nghỉ 1 tuần, bồi đắp tình cảm với bạn gái'' - Thượng Quan Thiên Kỳ cười đến sáng lạng
Mắt cô cũng sắp bị vần hào quang đó làm mù đến nơi luôn rồi
Hạ Liên Tâm không thích bị ràng buộc, thích tự do tự tại. Cô đã nói với hắn vài lần nhưng lúc nào cũng bị gương mặt yêu nghiệt đó phá hỏng dự định
Vào mỗi buổi sáng, dù cô có dậy muộn thế nào cũng chẳng bị càu nhàu. Cứ như đây là nhà cô vậy
Buổi tối trước khi ngủ, hắn sẽ vào phòng tâm sự
Cả 2 cùng nhau nói rất nhiều chuyện. Trước khi về, sẽ không quên chúc cô ngủ ngon
Còn hào phóng mà hôn cô muốn bất tỉnh
Mọi chuyện diễn ra cũng đã 4 ngày rồi
Tình cảm của họ ngày càng tốt, dường như cô cũng rất tận hưởng sự dịu dàng của hắn
Và ....
Em gái hắn vẫn cứ đằng đằng sát khí, luôn nhằm vào cô mà nói những lời công kích
____________
Hôm nay sau khi dùng xong bữa, cô vào phòng để nghỉ ngơi
1 lực đoạ phía sau cố tình nắm lấy cánh tay nhỏ kéo cô lại
Hạ Liên Tâm còn chưa kịp xoay người đã phải nghe những lời có tính sát thương cao
Thượng Quan Hiểu Tuệ tay ôm chồng sách vào lòng, lớn tiếng nói
'' Cô đừng có nghĩ anh trai tôi đối tốt, thì sẽ trở thành chị dâu của tôi. Dù sau này 2 người có thành đôi, thì hôn lễ ... tôi chắc chắn sẽ phá nát!''
Cọp không ra oai, lại tưởng là mèo bệnh?
Cô nhẫn nhịn quá cho nên tưởng cô dễ bắt nạt sao?
Hạ Liên Tâm cũng chẳng thèm để ý đến hình tượng, ngoáy ngoáy tai
'' Vậy khi nào tổ chức hôn lễ, tôi sẽ bảo tiểu Kỳ Kỳ nhốt cô vào củi. Đến lúc lễ thành mới thả ra''
'' Cô ... cô dám?'' - Thượng Quan Hiểu Tuệ chỉ chỉ trỏ trỏ, lắp bắp lên tiếng
'' Sao lại không dám? Nếu anh cô không nỡ, thì tôi đích thân trói lại'' - cô đe doạ, chỉ thấy cô ấy run run, ghì chặt chồng sách trong lòng có ý xoay người định rời đi
Hừ, gây sự xong thấy đối phương khó xơi nên định bỏ chạy? Nằm mơ
Hạ Liên Tâm kéo mạnh, những cuốn sách rơi lả tả xuống đất
Mặt Thượng Quan Hiểu Tuệ lúc này lập tức tái xanh, mồ hôi cũng bắt đầu tuông ra
Cô ấy đưa ánh mắt đầy căm hờn về phía cô, sau đó gấp gáp cúi xuống nhặt từng quyển từng quyển
Sống trên đời 22 năm, chưa bao giờ Thượng Quan tiểu thư cảm thấy nhục nhã thế này. Bỗng dưng muốn khóc thật to
Hạ Liên Tâm cũng chẳng suy nghĩ nhiều. Chỉ là vài quyển sách, rơi xuống thì nhặt lên thôi, cần gì phải tức giận với cô
Cho đến khi cô nhìn thấy bìa sách
'' Đây ... đây là ...'' - giọng Hạ tiểu thư lắp bắp
Thượng Quan Hiểu Tuệ hít vào 1 hơi lạnh, nhanh chóng nhặt thật nhanh, còn không quên thét lớn '' Không được nhìn!!!''
Nước mắt cô ấy chực trào, đống sách trong tay càng ôm chặt hơn. Bờ môi nhỏ run run bất lực
Bí mật cô giấu kín, ngay cả gia đình còn không biết ... nay lại bị kẻ cô ghét phát hiện ra