Phỉ Y Hân vừa bước vào phòng, Hoắc Đông Thần đã ôm chặt eo cô, ép sát vào người mình mà hôn.
Vừa hôn hắn vừa di chuyển vào phòng ngủ, Phỉ Y Hân bị làm cho mê muội, hai cánh tay ôm choàng lấy cổ hắn.
Hiện tại cô không cần e dè gì nữa, dẫu sao cô và hắn đã có bản hợp đồng kia, nếu đã vậy thì chỉ cần thả mình là được.
Phỉ Y Hân đáp trả lại hắn, cô dùng răng mút cắn môi hắn, Hoắc Đông Thần khẽ cười, vì cô chủ động khiến hắn rất hưng phấn.
Hoắc Đông Thần ép cô vào chiếc bàn trang điểm gần đó, cho cô ngồi lên còn mình thì tiếp tục ép sát cô mà hôn.
Bàn tay hắn vuốt ve lưng cô, sau đó trượt dần xuống mông, hung bạo xoa bóp.
Phỉ Y Hân rên nhẹ, hai tay chậm rãi cởi áo khoác ngoài của hắn, hai mắt vẫn nhắm nghiền cho nên không thể thấy được đôi mắt sáng ngời của Hoắc Đông Thần đang say mê nhìn mình.
Hắn đưa tay vào trong lớp váy thông qua khe hở trước ngực, rất nhanh hắn đã tìm thấy được nụ hoa nhỏ của cô. Ban đầu còn thấy tức giận khi cô dám ăn mặc lộ liễu như thế, nhưng giờ hắn có cảm giác thật thích chiếc váy này. Rất quyến rũ! Ít nhất là trong trường hợp nầy
Hoắc Đông Thần dùng hai ngón tay kẹp lấy nhũ tiêm, Phỉ Y Hân run mạnh, vì bị kích thích mà giãy giụa, nhưng Hoắc Đông Thần vẫn ép sát cô, ngón tay vẫn không nhẹ nhàng hơn.
"Ưm..."
Phỉ Y Hân rên nhẹ trong miệng. Hoắc Đông Thần nắm hai tay cô đặt lên trước ngực mình, khàn giọng nói:
"Tiếp tục cởi!"
Giọng nói này của hắn rất khiến Phỉ Y Hân bị mê hoặc, cô nhanh chóng cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của hắn làm lộ ra cơ ngực săn chắc.
Ngón tay cô chạm nhẹ lên vùng cơ ấy, xúc cảm truyền đến đầu ngón tay mang lại cảm giác lạ lẫm. Phỉ Y Hân vô thức đặt cả bàn tay lên ngực hắn, sau đó lướt quanh người hắn...
Hoắc Đông Thần bị cô trêu chọc liền cắn nhẹ lên vành tai cô, còn đưa tay vén váy cô lên, thâm dò hoa huyệt bên dưới, dù còn cách một lớp nội y hắn vẫn cảm nhận được sự ẩm ướt của cô.
"Nhìn xem ướt chưa này... Em đang rất thích đi!"
Phỉ Y Hân bị thẹn, liền kéo hắn xuống mà hôn. Hoắc Đông Thần đương nhiên không từ chối, cùng cô chơi đùa trong khoang miệng. Sau đó hắn hôn mạnh lên má cô, trán cô, sau đó lại trượt dọc xuống cổ, xuống xương quai xanh.
Cô bị hắn hôn đến hơi thở loạn nhịp, vì không chịu nổi mà hai tay cào nhẹ lên lưng hắn.
Hoắc Đông Thần kích động xé tà váy của cô lên đến tận đùi, lập tức Phỉ Y Hân khép chặt hai chân của mình theo phản xạ nhưng ngay sau đó liền bị Hoắc Đông Thần mở ra, chen chân hắn vào, đưa tay xuống tiếp tục chơi đùa nơi mẫn cảm này.
Phỉ Y Hân nhỏ giọng rên rỉ, cảm giác này vừa sướng vừa ngại ngùng, cô muốn đẩy người hắn ra để bản thân trấn tĩnh một chút liền bị hắn nắm chặt tay đưa xuống dưới hạ bộ của hắn.
Phỉ Y Hân giật nảy mình khi phát hiện ra vật của hắn to và cứng vô cùng. Không biết từ lúc nào hắn đã trút bỏ toàn bộ quần áo của mình, hiện tại vật kia ngạo nghễ nhô cao không che giấu.
Phỉ Y Hân lập tức muốn rút tay về, nhưng được một nửa thì hắn lại bắt lấy đặt lại chỗ cũ:
"Vuốt ve nó."
Vẫn là giọng nói trầm thấp lại khàn đục này, cô thật sự không thể cưỡng lại được, thế là làm theo ý hắn, đôi tay chậm rãi đưa lên xuống...
"Thật mẫn cảm... Em muốn đến thế sao? Hửm?"
Hoắc Đông Thần thấy mình như vớ được bảo bối tuyệt vời nhất thế gian, tay hắn chỉ mới vuốt ve bên ngoài mà hoa huyệt nhỏ này cứ tiết ra dịch hoa mãi, đúng là mẫn cảm, đúng là mê người!
Phỉ Y Hân nào có dễ để bị hắn trêu chọc như thế, cô liếm nhẹ vành tai của hắn, nhỏ giọng nói:
"Của anh cũng cứng lên như thế rồi này..."
Hoắc Đông Thần cười thấp, nâng cầm cô lên mà hôn.
Bàn tay nhỏ của cô cứ chậm rãi như thế, thật khiến hắn không chịu nổi. Hoắc Đông Thần trực tiếp cầm tay cô, bắt cô di chuyển tay thật nhanh.
Qua một lúc, Hoắc Đông Thần mới chịu dừng lại, cầm lấy cự long mình mà hướng cô tiến vào.
Phỉ Y Hân mặc dù cũng đang rất khao khát hắn, nhưng vẫn còn xót lại tia lý trí trong cô:
"Đeo... Đeo bao vào!
Hoắc Đông Thần dừng động tác kiềm chế đến đổ mồ hôi hột, từng giọt tí tách rơi trên ngực cô. Nhanh chóng đeo cái vật kia vào...