Hôm nay là cái ngày gì không biết , xui quá trời ! Cái tên Kỳ đó chỗ nào không vào lại tới chỗ tôi , bắt tôi phải lui vào nhường chỗ cho hắn , đuổi cái tên đang ngồi bên cạnh tôi ra chỗ khác rồi ngang nhiên ngồi xuống . Tôi bực bội hỏi :
- Sao anh lại tới đây ? Anh biết mình bao nhiêu tuổi không ? Lẽ ra anh phải học trên cấp 3 chứ ?
- Tôi không thích học cấp 3 , tôi muốn ngồi đây học với em !
- Hay là ... anh bị đúp hả ? _ Tôi suy đoán lung tung
[ Phụt ! Anh đang ngồi tự nhiên bị sặc nước bọt . Cô suy nghĩ gì vậy ? Anh đường đường là thiếu gia nhà họ Vũ , quản lí tập đoàn Tân Long hùng mạnh trên thương trường ai cũng phải nể sợ , thế mà cô hết lần này đến lần khác cự tuyệt anh , lại còn sỉ nhục trí tuệ của anh như vậy . Anh đúng là phải bó tay với cô gái này rồi ! ]
- Cái đồ ngốc này ! _ Kỳ gõ lên đầu tôi một cái đau điếng rồi tiếp - Tôi đã phải bỏ việc để đến đây với em mà em lại nói thế à ?
- Tôi cần anh phải chạy theo tôi sao ? Vậy anh không bị đúp tại sao lại vào đây ?
- Thì vào học chứ sao ? Nói cho em biết , chồng em đã thi bằng thạc sĩ cấp cao từ năm ngoài rồi . Tôi đi Anh 2 năm , học hết chương trình rồi , giờ về quản lí công ty thôi . Thời gian rất nhiều nên mới có thể theo em được chứ !
- Nè ! Cậu quen cậu ấy à ? Giới thiệu đi ! _ Bảo Linh từ phía dưới gọi tôi , hỏi
- Tớ không quen ! _ Nói một câu lạnh lùng quay lên . Hôm nay không đủ bực mình hay sao mà còn hỏi lắm thế .
Giờ ra chơi , bỗng nhiên tên Kỳ triệu tập mọi người trong lớp lên , tuyên bố :
- Xin thông báo với mọi người một chuyện : từ nay trở đi Nguyệt chính thức trở thành vợ tôi , có ai dám bén bảng đến thì đừng trách tôi không nể mặt ! _ Hắn nói xong mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi , tôi ngượng ngùng bào chữa - Không phải đâu ! Hắn ta bị thần kinh đó ! Tôi không quen hắn ta làm sao là vợ hắn được ! _ Sau đó ghé sát vào mặt hắn nói một câu " Anh điên sao ? Tự nhiên công bố làm gì ? Tôi không muốn làm người nổi tiếng ! "
Hắn vẫn không để ý đến lời nói của tôi , tiếp tục nói những thông tin về chuyện của hai chúng tôi . Xung quanh đã có những lời bàn tán . Một số là chúc mừng ( hầu hết là phái nam ) còn một số là ghen tị * những ai ghen tị tác giả ko phải ns các bạn chắc cũng bít nhỉ ! *
Lúc trưa về nhà , Kỳ bỗng nhiên nói muốn đưa tôi đi chơi vào chiều nay . Sao anh ta lại chọn đúng lúc này chứ ? Chiều nay tôi có hẹn với Tuấn mất rồi ! Với tôi người quan trọng thì nhất định sẽ không tiếc một chút thời gian nào để đi chơi với họ , dù có bận hơn đi chăng nữa nhưng người không quan trọng cho dù họ có quan tâm tôi thế nào đi chăng nữa thì kết quả cũng chỉ có một : đối với họ như họ đối với tôi nhưng không tốn thời gian của mình . Tôi từ chối phũ phàng không chút che dấu :
- Chiều nay tôi có hẹn với bạn rồi ! Là con trai nên không đi chơi với anh được !
Tôi cố ý nói như vậy để cho hắn bỏ cái ý định xa vời là lấy tôi đó đi . Tôi còn có cuộc sống của mình , tự do của mình , tình yêu của mình , tôi không thể trơ mắt đứng nhìn mình tự chôn thân trong cái cuộc hôn nhân không tình yêu cũng không hạnh phúc này được . Mọi người nói tôi ngu ngốc cũng được , vô tâm cũng được nhưng có ai hiểu cho nỗi lòng của tôi , một đứa con gái bị ép hôn cơ chứ . Không thà cho mình một cơ hội vẫn tốt hơn , dù gì tôi còn rất trẻ , với lại ba mẹ không ép tôi cưới ngay cơ mà .
[ Kỳ cũng rất bất ngờ vì câu nói thẳng thắn không chút che dấu của cô như một người vợ ngoại tình mà coi đó là việc đương nhiên phải làm vậy , kết quả không theo dự tính của anh . Anh cứ tưởng cô sẽ nói dối , chí ít ra anh còn cảm thấy mình đáng giá như một ông chồng chân chính , đây thì cô coi anh là cái gì cơ chứ ? Có vẻ chiều cô quá sinh hư rồi ! Khi nào anh phải nghĩ cách chỉnh cô mới được ]
- Ừ ! _ Hắn nhàn nhạt trả lời một câu rồi bỏ đi , không một chút tức giận . Tôi bỗng thấy hụt hẫng , cứ ngỡ hắn sẽ giữ tôi lại và ép không cho tôi đi chứ . Nhưng như thế cũng tốt , tôi có thể được tự do rồi !