Một lát sau , khi Kỳ bôi thuốc xong , tôi mau chóng vớ vội cái áo định mặc vào thì Kỳ ngăn lại . Hắn nói :
- Mặc vào sẽ dính thuốc , khó giặt lắm , chờ khi nó khô rồi mặc
- Nhưng ... anh ... _ Tôi ngại ngùng kéo kéo chăn che lên người mình . Tuy là nó không hở toàn bộ vì dù sao tôi cũng mặc áo trong nhưng hở 2/3 đã quá lắm rồi . Bỗng tiếng trống bụng tôi kêu lên báo hiệu tôi đã đói lắm rồi , đang định mặc áo rồi đi xuống ăn cơm thì Kỳ tiếp tục kéo tôi lại . Tôi giơ vẻ mặt đáng thương lên nhìn Kỳ , giọng nũng nịu nói - Em đói rồi ! Anh không cho em mặc áo chả nhẽ để trần xuống ăn cơm à ?
- Ngồi yên ! Anh sẽ mang cơm lên . _ Kỳ nói rồi bước ra khỏi phòng . [ Sở dĩ anh không cho cô mặc áo một phần vì thuốc còn chưa khô , một phần muốn mượn chuyện này chỉnh cô một phen , tiện thể ngắm cho thỏa thích , cơ hội này có một không hai , phải biết tận dụng chứ . Anh xuống nhà , thu dọn đồ vào một cái khay rồi mang lên cho cô ]
Tôi đang đói bụng muốn chết , định mặc áo rồi xuống ăn cơm . Vừa vớ được cái áo thì cửa bật mở , giật mình tôi hét lên một tiếng , chui vào trong chăn chùm kín lấy đầu . Kỳ xốc chăn tôi lên , tôi giằng lại chăn , trừng mắt nhìn hắn , trùm lại lên người . Bỗng nhìn thấy đồ ăn , tôi giằng lấy , không thèm nói tiếng cảm ơn , ăn ngấu nghiến như con hổ bị bỏ đói nhiều năm vậy . Ăn xong , tôi chắc là thuốc đã khô mới mặc áo vào . Tôi làm sao không biết ý đồ đen tối của hắn chứ , hắn định mượn chuyện này chỉnh tôi một trận , tiện nhìn cho đã mắt chứ gì . Sáng hôm sau , Kỳ vẫn đưa tôi đến trường nhưng không về công ty . Hôm nay vẫn tờ giấy đấy ở dưới ngăn bàn , địa điểm vẫn là sân sau . Tôi mừng thầm " Lần này tụi bây chết chắc ... hehe " . Tôi vẫn như cũ dũng cảm bước ra sân sau , đội quân hùng hậu của Long ki ki vẫn chờ tôi ở đó . Tôi tiến đến gần , vẫn cái điệu cười nhếch mép , hắn khinh bỉ :
- Hôm qua bị một trận đòn nhừ tử cứ nghĩ hôm nay mày sẽ không dám đến nữa chứ . Gan cũng lớn quá nhỉ ?
- Các người cứ nói thoải mái đi , đợi lát nữa sẽ có chuyện hay cho mấy người động tay động chân rồi . Nào , hôm nay lại muốn xử lí tôi thế nào ? Có gì mới mẻ hãy đem ra hết đi , đừng chơi cái trò cũ rích đó .
- Hừ , không đến lượt mày nói đâu . Tiếp tục đánh nó ! _ Long ra lệnh
- Ai dám động vào bà xã tao ? _ Một giọng nói điềm tĩnh nhưng hùng hồn khiến người nghe không khỏi cảm thấy sợ hãi . Tôi cũng cả đám quay ra , tôi hét lên :
- Kỳ , anh tới rồi _ Xong chạy nhanh đến bên hắn
- Mày ... mày ... _ Tên Long ngạc nhiên không nói lên lời , mặt tái mét nhưng vẫn to mồm - Xông vào đánh nó cho tao !
Cả bọn ái ngại nhưng cũng không thể không nghe theo . Tức thì cả lũ xông vào , Kỳ đẩy tôi ra đằng sau , nói nhỏ " Chạy ra xa một chút , đừng dể bị bọn chúng đánh trúng " . Tôi gật đầu , nghe theo lời hắn , chạy ra một góc khuất để núp . Từng tốp xông vào , tôi chỉ thấy Kỳ né rồi tránh . Tôi bực mình hô to , kích cho hắn đánh đánh nhưng hắn vẫn chỉ né . Đúng là bực mình , lần trước đánh với Thiên hăng thế cơ mà đối với bọn này lại né như con rùa rụt cổ thế . Tôi đang chửi rủa hắn không ngừng , quay ra tiếp tục theo dõi trận đánh thì chương trình đã kết thúc từ bao giờ rồi . Tôi thất vọng thở dài , còn chưa xem được chút nào đã kết thúc . Vừa nãy , Kỳ đánh bại bọn họ chắc cũng chưa tới 5 giây . Chỗ đó , cả bọn nằm đo đất và la oai oái , còn Kỳ thì đang giữ con ki ki tên Long. Tôi chạy ra chỗ Kỳ , thấy hắn vẫn đang tra hỏi Long :
- Nói , đứa nào sai mày đánh vợ tao ?
- Dạ , là ... A , là Tú Oanh ạ ! _ Long thật thà trả lời
- Tú Oanh là ai ? _ Kỳ tiếp tục hỏi , Long vẫn rất thành thật
- Là hotgirl khối 8 ạ ! A ... ! _ Long nói khiến tôi chợt nhớ đến Tuấn , không biết dạo này cậu ấy thế nào ? Có sống tốt không ? Mong rằng cậu ta đã quên tôi rồi , không tôi sẽ cảm thấy rất áy náy . Sao tôi không biết là Tú Oanh đã thích Tuấn từ lâu . Nhớ cái đợt tôi thông báo trở thành bạn gái Tuấn , cô ta đã làm khó dễ tôi suốt một tháng trời , cũng may nhờ Tuấn ra mặt giải quyết . Tôi không biết tại sao mình có thể quên Tuấn nhanh đến như vậy , hay căn bản tôi không yêu hắn . Không đúng , rõ ràng tôi bán sống bán chết để giữ lấy tình cảm giữa tôi và Tuấn , làm sao có thể không yêu hắn được ? Nếu như đó chỉ là một phút nông nổi , tôi cũng sẽ không thấy hối hận . Việc quan trọng bây giờ là ngăn Kỳ tới tìm Tú Oanh , nếu không chắc chắn Tuấn cũng sẽ bị liên lụy . Mà muốn làm vậy thì trước hết phải giải quyết tên Long ki ki cái đã . Tôi bám víu tay Kỳ , dịu dàng nói :
- Thôi , giải quyết xong rồi , bỏ hắn ra đi , chúng ta đi thôi !
( Xong chap 65 )
Hô hô , tác giả đã trở lại và ... lợi hại hơn xưa ( còn ăn hại hay thảm bại hay không thì không biết ) . Sau mấy ngày nghỉ , mình đã cố đăng chap mới sớm nhất . Các bạn đọc vui vẻ !