[HP] Ngã Ba Đường

Chương 13: Phép thuật là...



Một phần trong Lime vẫn mang cái nhận định sai lầm về mấy đứa trẻ nhà quý tộc.

Ý cậu là, ai mà chẳng liên tưởng những đứa nhỏ ấy với mấy tiểu thư thiếu gia khệnh khạng kênh kiệu được tắm toàn mùi tiền, được cha mẹ yêu thương và chăm sóc hết mực đến chân không chạm đất.

Nhưng có vẻ cái nhận định ấy của cậu chẳng áp dụng được với một ai trong Slytherin, ngay khi cậu vừa cúi rạp xuống đất như một con chuột nhắt để tránh đi cái Diffindo ( bùa nổ)-vừa lạc qua đây từ đầu đũa phép của một cậu nhóc tóc xoăn tít để rồi tạo ra vết cháy xem cực kỳ bắt mắt đương bốc khói trên tường.

( Pansy ré lên như một con gà: " Trời ơi cẩn thận chút, đống đồ ở đây đều là vô giá đấy. ")

Ý Lime là, có con Rắn độc nào không nguy hiểm đâu. Dù nó trông nhỏ nhắn hay rất đỗi bình thường đi chăng nữa.

Lime nghiến răng nghiến lợi trong tiếng hổn hển: " Đó không phải là bùa dành cho học sinh năm nhất đâu!!! " khi nhìn thấy một người bị đánh bay ngang qua mặt mình trước khi ngã xuống sàn rồi bất động.

Trong cơn hỗn loạn, cậu đứng dậy, vung Ngã Ba Đường, vẫn đang trong hình hài đũa phép bình thường, hét nhỏ một tiếng Protego dựng lên lá chắn trước mặt mình trong lúc cong người quay qua đằng sau và tiễn một bạn nam ra ngoài sân đấu bằng bùa Stupefy ( bùa choáng).

Chẳng kịp lấy lại hơi thở, thân hình của Lime nhoáng lên rồi hoá thành một làn khói bay sang bên kia của sân đấu. Chỗ cậu vừa đứng mới đây thôi đã bị bùa cắt vạch ra một đường sắc bén.

Bùa cắt ấy đến từ đầu đũa phép màu đen của Astoria. Cô nàng nhìn cậu vô cùng khiêu khích rồi quay người vung tay chắn lại đòn tấn công lén lút từ một người khác.

Chẳng cần trao đổi, cũng chẳng cần ra dấu, một lời mời đấu tay đôi đã được Astoria gửi đi khi cô bé nhắm vào cậu. Và Lime chẳng có ý định từ chối lời mời ấy.

Trong cậu bùng lên một niềm vui và phấn khích dữ dội, cứ như cậu đã đứng trên đỉnh vinh quang của thế giới nơi mọi ánh mắt đều tập trung về cậu.

Có vẻ Ngã Ba đường cũng sục sôi ý chí lắm. Vì Lime có thể cảm thấy chất gỗ trong tay mình đương nóng cháy như cầm một hòn lửa, và đang dập dờn đập nhẹ như trái tim cậu giữa những đốt ngón tay.

Có lẽ cái luận văn về việc tâm tình ảnh hưởng đến phép thuật là thật. Vốn dĩ lúc đầu Lime không tin lắm. Với cậu, phép thuật là lặp đi lặp lại, là học tập và rèn luyện, cùng với một chút ít may mắn khi Merlin nhìn xuống người trần mắt thịt từ 9 tầng mây phía trên, để rồi từ bi thì thầm chỉ dẫn một phù thủy điên cuồng nào đó thúc giục họ sáng tạo.



Vì Lime cảm thấy phép thuật trơn tuột trôi qua đầu đũa phép của cậu như một câu hát, và ca sĩ đang biểu diễn là Ngã Ba Đường. Cậu chưa bao giờ cảm thấy mình có thể mạnh như thời khắc này, và thành kính hơn thời khắc này, khi cậu dâng mình hoàn toàn vào cô nàng cậu đang nắm trong tay.

Những chuyện xảy ra sau đó nhanh đến nỗi nó vút qua trước mắt cậu như đuôi của một sao chổi.

Lime dùng bùa Nổ thổi bay một học sinh có làn da ngăm ở sân đấu đối diện, cong người, lăn qua một bên, bùa chú của một học sinh khác để lại dấu vết bốc khói trên phần sân cậu vừa đứng, không kịp thở đã phải dựng bùa Bảo vệ trước mặt, một học sinh khác đang lao về phía cậu cùng với đầu đũa phép bốc lửa, tên của một câu thần chú khác trôi tuột qua vòm họng cậu.

" Ascendio ( Bùa hất văng). "

Ánh sáng từ hướng nào đó sượt qua góc mái Lime, và tiếp theo là âm thanh đau đớn của ai đó khi bị trúng chiêu.

Áo chùng nhoáng lên trên không trung hòa lẫn với màu sắc rực rỡ khi các câu thần chú phát ra rồi vụt tắt. Khi Lime có thể bình tĩnh để thở, cậu và Astoria, với cây đũa phép nhọn hoắt chỉ thẳng vào mặt đối phương, đã đứng đối diện nhau từ bao giờ. Mái tóc cả hai rối bù, vầng trán mướt mồ hôi và lồng ngực phập phồng như ống bễ, như cả hai chưa được hít thở suốt nhiều tháng liền.

Xung quanh đã chẳng còn ai ngoài bọn họ, trên đài đấu hình tròn này.

Lime cố gắng lấy lại bình tĩnh, và nhìn xuống phía dưới đài.

Lớp bụi bay trong không khí và sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối đã cản lại tầm mắt cậu. Chẳng có cái gì để nhìn ngoài màu tím mù mờ thăm thẳm. Ấy thế mà, cái vòng nguyệt quế đáng lẽ không nên tồn tại kia vẫn cứ ở đấy, cố chấp hướng vào cậu.

Anh ấy đang theo dõi, Lime nghĩ.

Thế nên cậu ra tay trước.

Lime bước lên phía trước một bước, hét lên.

" Arrow-shooting Spell( Mũi tên lửa)!!! "

Từ đầu đũa phép, ánh đỏ bay ra ngoài nhanh đến không kịp nhìn. Astoria cắn chặt môi, cố chấp không lùi bước, nghiêng người ra phía sau, vung cánh tay khẳng khiu lên, đánh tan đòn tấn công bay đến thành những mảnh kính vỡ.

Cô bé cao giọng: " Baubillious ( Tia sét)! "

" Protego! Brachiabindo ( Bùa trói chân tay)! "

" Anti Brachiabindo ( Chống bùa trói). Depulso ( Bùa trục xuất). "

" Prior Incantato ( Bùa dội ngược)! "

Ánh sáng đủ màu bay toán loạn trong không gian, nhấp nháy trước khi hóa thành đom đóm rồi biến mất sau mỗi cú vung tay.



Daphne đã đến bên cạnh Draco từ khi nào. Cô nàng đứng bên thành ghế, dùng một tay vân vê lọn tóc đang rủ xuống bên vai trái.

" Ai mà ngờ được đột nhiên lại xuất hiện một đứa nhóc như này cơ chứ. Cậu tìm thấy nhóc ấy ở đâu vậy Draco? "

Draco cười nhẹ, không đáp. Cả người hắn dựa hẳn vào một bên tay vịn, chăm chú theo dõi hai bóng dáng nhỏ bé đang không ngừng di chuyển trên đài đấu.

" Tôi đã tưởng năm nay em gái cô sẽ làm Lãnh đạo năm nhất cơ. " Pansy bình tĩnh hớp một ngụm trà đã hơi nguội.

" Chà, tôi cũng tưởng thế. " Blaise đáp. " Cái này lại làm tôi tò mò hơn về cậu nhỏ Lime rồi. "

" Nếu cậu đã có ý định đi tìm, thì tôi đỡ việc rồi. " Daphne nhẹ nhàng vuốt phẳng nếp váy.

" Đừng lo tiểu thư, tôi sẽ gửi cô một bản sao mà. "

Trong lúc bọn họ nói chuyện, cuộc chiến tranh quyền cũng sắp đi đến bước cuối. Lime đã bị một bùa Silencio ( Bùa câm lặng) của Astoria đánh trúng, cậu bé còn chưa kịp giải giới cho mình đã bị một bùa Oscausi ( Biến mất miệng) nữa văng phải, tạm thời chỉ có thể chật vật tránh đi những câu thần chú bắn ra liên tục từ đầu đũa phép của cô nàng tóc vàng.

Cậu không thể niệm phép, mà khả năng hiện tại của Lime cũng chưa thể sử dụng nhuần nhuyễn Non-verbal Spell ( Phép thuật không cần lời). Đến lúc này một âm thanh vọng tới và thúc giục cậu bước đi, có lẽ Merlin đã nhân từ bố thí cho cậu một chút quan tâm, để rồi sức mạnh trong cậu trôi qua từng đầu ngón tay và Ngã Ba Đường bắt đầu dài ra với tốc độ có thể trông thấy, biến thành một sợi dây dài lỏng lẻo theo hướng tay cậu quăng lên trên không, rồi bắt thành ngọn lửa xanh dương bốc cháy dữ dội. Chẳng chút nhân nhượng, cậu vung sợi dây lửa vút ngang qua bên Astoria, ngay lập tức thiêu cháy một phần tóc mai của cô nàng.

" Chết tiệt!!! Đồ khốn! " Astoria như phát rồ mà hét lên thất thanh ( Daphne kêu rên: Lạy Merlin!!! Ngôn ngữ!).

Nhân lúc cô bé mất bình tĩnh, Lime nhanh chóng tấn công. Cậu quay người, dây lửa xanh vẽ trên không những đốm sáng như phóa hoa trước khi nó như con mãng xà há to miệng cong thân vồ đến mặt của Astoria.

Sau một thời gian dài đấu phép, điểm yếu của Astoria cũng dần dần lộ ra. Cô bé chỉ biết sử dụng thần chú để chiến đấu, thiếu thể lực, không có bùa chú nào để đối phó hay chống lại dây lửa của Lime. Cuối cùng sau hơn 5 phút, cô bé bị cậu ép đến phải phòng thủ liên tục, rồi lùi hẳn ra ngoài vòng tròn.

Khi chứng kiến bóng dáng nhỏ bé của cô gái trước mặt mình chìm sâu vào bóng tối bên ngoài với đôi mắt không cam lòng, trái tim của Lime mới hạ thẳng xuống. Cậu dừng chân, và thở hổn hển, cánh tay run lên bần bật vì hoạt động quá độ. Như một bản năng, cậu quay ngoắt người, nhìn về hướng của Draco, hắn đã đứng lên, và cũng đang nhìn cậu.

Đàn anh năm bảy đứng dậy từ ghế bành và hô lớn.

" Trận đấu chấm dứt! Lãnh đạo năm nhất: Lime. "

Theo tiếng hô của anh, tiếng vỗ tay cũng vang lên. Lime bước xuống bên dưới đài, lắc lắc tay, Ngã Ba Đường theo đó co rút lại biến thành chiếc đũa phép nho nhỏ được cậu nhét lại bên túi áo trùng.

Có rất nhiều ánh mắt đang dõi theo cậu, Lime biết điều đó, mà trước mắt cậu thì chỉ có cái người đang cong mắt đến là đắc ý kế bên lò sưởi kia thôi.

Khi thấy cậu đến gần, Draco nở một nụ cười khoa trương.

" Thế mà mất tận 15 phút cơ đấy! " Hắn vung tay, hóa giải Oscausi. Lime sờ miệng mình, rồi bĩu môi ngồi phịch xuống ghế, nằm thừ ra như chết rồi.



Có lẽ thấy mình nói hơi quá, vị thiếu gia này còn nhân từ đế thêm: " Thôi thì, cũng vẫn chấp nhận được. Ít nhất trông không mất mặt lắm. "

" Anh dừng nói được rồi Draco ạ. "

" Malfoy, đồ não sên. "

Pansy nhẹ nhàng tiến đến, ôm hờ Lime một cái: " Chúc mừng em Lime, làm tốt lắm. "

" Cũng thường thôi ạ. " Chết thật đấy, Lime nghĩ, lúc nói ra câu này cậu tự thấy bản thân lợi hại ghê gớm luôn.

" Đuôi cậu sắp chạm lên đến trần nhà rồi kìa. " Draco mỉa mai.

Lime quắc mắt nguýt hắn. Tầm mắt cậu đột nhiên chạm đến cô bé tóc vàng có vết cháy, mặt mày giận dữ, đang đứng đằng sau Daphne ở bên kia. Cô bé nhìn cậu giằn dỗi hừ lạnh một cái, rồi quay đầu dằn từng bước chân mạnh mẽ trên đôi guốc cao, đi về phía cầu thang.

Sau khi Lễ Tranh quyền kết thúc, đàn anh năm bảy đứng ở giữa vung nhẹ đũa phép, đài đấu biến mất, cả Phòng Sinh hoạt sáng trở lại. Lò sưởi âm tường 'phừng' một tiếng thất thanh rồi ngùn ngụt lửa cam. Sau khi làm xong, anh ấy thu đũa phép lại vào tay áo.

" Lễ Tranh quyền đã khép lại. Những Lãnh đạo từ năm 2 đến năm 6 đi đến Phòng họp mặt, chúng ta sẽ nói chuyện về Đội Nhà, còn Lãnh đạo năm nhất... " Nói đến đây, anh quay đầu nhìn Lime-đã ngồi tử tế-bên ghế số pha da thuộc, rồi nở một nụ cười không mấy rõ ràng. " Chúc mừng vì chiến thắng, cậu có thể trở về Phòng. Về việc hướng dẫn cho cậu này, Malfoy, tôi nhờ cậu được chứ. "

Vị thiếu gia mắt xám này vẫn nghiêng người dựa vào tay vị sô pha, đang bận xem xét một cái khuy măng sét bằng bạc trong tay, đầu cũng chẳng nâng lên mà trả lời: " Rõ rồi. "

" Tốt lắm, vậy thì buổi tối ngày hôm nay kết thúc. Chúc mọi người có một năm học mới phấn khích. Sit Merlinus vobiscum ( Xin Merlin ở cùng bạn). "

" Sit Merlinus vobiscum. "

Những chao đèn trên tường chập chờn rồi tắt hẳn.