Vì trường học đã không còn Giám Ngục nên sẽ không còn việc tập trung học Bùa Hộ Mệnh ở lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám như trước, khổ nỗi là giáo sư Merrythought như có tình yêu sâu sắc với câu thần chú này, sau liên tục ba bữa học vẫn chỉ có một bộ phận học sinh mới có thể tạo ra sương trắng từ đũa phép của mình, song ông vẫn không chịu từ bỏ câu thần chú này, trước khi ra khỏi lớp ông tiết lộ với học sinh rằng, Bùa Hộ Mệnh có khả năng sẽ xuất hiện vào kỳ thi kết thúc học kỳ.
Draco là một trong số các học sinh có thể tạo ra sương trắng nhưng nó lại không có chút hiệu quả an ủi nào đối với cậu. Cậu có thể bảo đảm, nếu thật sự đụng phải Giám Ngục và dùng ký ức của mình về lần đầu tiên cưỡi chổi để làm chất xúc tác cho Bùa Hộ Mệnh, một chút xíu khói trắng cũng đừng hòng phóng ra nổi.
Cậu không thể không thừa nhận, Bùa Hộ Mệnh là một trong những thần chú cậu không giỏi.
Đem so với Draco có thể tạo ra sương trắng, Bùa Hộ Mệnh của Tom vẫn giậm chân tại chỗ, hắn thậm chí còn không thể tạo ra được ít khói trắng, điều này càng làm cho giáo sư Merrythought thích được hướng dẫn cho Tom ở trên lớp hơn, phải biết rằng, đây là lần đầu tiên cho tới nay, Tom bị câu thần chú nào đó làm khó ở trên lớp học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.
Dùng xong bữa tối, Tom kéo Draco, cả Walden và Ellis đến phòng làm việc của giáo sư Slughorn. Tối hôm nay có buổi gặp mặt của Slug Club, từ khi xảy ra sự kiện tấn công, buổi gặp mặt đã rất lâu không được tổ chức, giáo sư Slughorn vốn không có thời gian để lo tới chuyện khác, ông ngày ngày đều di chuyển giữa lâu đài và nhà kính, ông đang đợi Mandrake lớn lên để mang đi điều chế độc dược.
Hiện tại, Bộ Pháp thuật đã tuyên bố rằng phù thủy hắc ám đã rời khỏi Hogwarts, mặc kệ kết luận của Bộ Pháp thuật rốt cuộc có chính xác hay là không, ít nhất thì trong quãng thời gian này không có xảy ra sự kiện tấn công nào, điều này làm người ta an tâm hơn so với bất kỳ thứ gì.
Tom và Draco ngồi trên chiếc ghế dài được đặt ở xung quanh giáo sư Slughorn, ở trong phòng còn có thêm mười mấy học sinh khác của câu lạc bộ, bọn họ cũng ngồi xung quanh giáo sư giống như hai người họ, vừa tán dóc vừa uống thức uống do giáo sư chuẩn bị cho.
"Thưa giáo sư, điều mà Bộ Pháp thuật nói là sự thật chứ? Phù thủy hắc ám của nước Đức?" Một thiếu niên của Ravenclaw mỉm cười và hỏi giáo sư Slughorn.
"À, thầy không thể không nói, Bộ Pháp thuật có đôi lúc không được chính xác cho lắm." Slughorn nhấp một ngụm từ ly bia bơ rồi lại vuốt hàng ria mép màu vàng của mình, "Hiệu trưởng và giáo sư đều cho rằng trong lâu đài không có tên phù thủy hắc ám nào cả, tuy việc học sinh bị hóa đá rất giống do Pháp thuật Hắc Ám gây ra, nhưng Thánh Đồ của nước Đức không có đi tới nước Anh."
Nghe Slughorn nói xong, các thiếu niên đều nở nụ cười, vẻ mặt nhẹ nhõm đi không ít, không có tin tức nào làm người ta vui vẻ so với tin này cả, tuy mối nguy hiểm bị hóa đá vẫn còn đó, nhưng chỉ cần không phải là phù thủy hắc ám thì cũng đủ làm người khác yên tâm.
"Nghe nói các trò gần đây học Bùa Hộ Mệnh à?" Giáo sư Slughorn tủm tỉm cười và nhìn qua các học sinh mà ông thích nhất, cuối cùng là dừng lại ở chỗ Tom. "Thầy thấy giáo sư Merrythought hơi nghiêm khắc quá, Bùa Hộ Mệnh là thần chú rất đặc biệt, không phải tất cả mọi người đều có thể sử dụng thành công, đặc biệt là học sinh của Slytherin, vốn ít lại càng ít hơn."
Draco cảm nhận được ánh nhìn của giáo sư Slughorn, cậu nở một nụ cười nhạt một khéo léo với giáo sư.
"Tất nhiên, Draco làm không tệ, trên thực tế muốn tìm ra bí quyết dùng Bùa Hộ Mệnh vốn rất khó, nhưng khi trò thành công được lần đầu tiên, thế thì giai đoạn tiếp theo sẽ trở nên rất dễ dàng."
Slughorn nói xong, các thiếu niên khác đều dùng ánh mắt khâm phục nhìn Draco, và Draco cũng nâng cằm lên như dự đoán của Tom, y chang một con công kiêu ngạo.
Chủ đề về Bùa Hộ Mệnh dừng lại ở đây, sau đó giáo sư Slughorn cùng các thiếu niên tùy ý nói chuyện một hồi, mãi tới khi sắp đến giờ giới nghiêm, Tom mới tranh thủ cơ hội đưa ra thắc mắc của mình cho Slughorn.
"Giáo sư, Thần Sáng có phải sắp rời khỏi Hogwarts không?"
Vẻ mặt của Slughorn vui vẻ, ngón tay mập mạp vịn vào tay vịn của ghế sô pha, "Sao trò biết được chuyện này Tom? Thầy còn tưởng là chỉ có giáo sư trong trường mới biết được, trò biết đấy, chúng ta vừa mới kháng nghị với Bộ Pháp thuật về Thần Sáng chưa được bao lâu cả."
Mấy thiếu niên nghe thấy lời của Tom liền nhanh chóng nhìn nhau, bọn họ tạm thời còn chưa biết tới tin tức này.
"Em thấy rất ít Thần Sáng xuất hiện ở lâu đài, hơn nữa phạm vi tuần tra đã di dời ra bên ngoài lâu đài, cho nên em đoán bọn họ sắp sửa rời đi, thưa giáo sư." Tom vẫn giữ nụ cười dịu dàng, chậm rãi nói.
"Trò luôn thông minh như vậy Tom, sức quan sát nhạy bén lắm, cực kì tốt." Slughorn không tiếc lời khen cho Tom, sau đó nói cho các thiếu niên biết, "Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, Thần Sáng sẽ rời khỏi Hogwarts sau hai ngày nữa."
Sau khi có được câu trả lời chính xác, Tom và Draco đã có thể xác định được thời gian đi đến Phòng chứa bí mật, miễn là con Tử Xà kia không tấn công thêm học sinh nào trước khi Thần Sáng rời đi. Họ có thể thẳng thắn đi đến nhà vệ sinh ở lầu ba để vào Phòng chứa bí mật, đồng thời nhốt con Tử Xà đó lại. Dẫu cho Draco hi vọng có thể xử lí luôn con Tử xà, nhưng khi đem so sánh với Tử Xà, Draco cũng chỉ có thể từ bỏ ý định này. Bởi Tom có thể điều khiển được con Tử Xà bằng Xà ngữ đi chăng nữa, Tử Xà vẫn là một sinh vật huyền bí nguy hiểm, cậu vẫn còn chưa muốn chết vào lúc này.
Cuộc gặp mặt kéo dài đến gần mười một giờ tối, giáo sư Slughorn vỗ tay, "Được rồi bọn nhóc, các trò cần phải rời đi, sắp tới giờ giới nghiêm rồi, nhớ cẩn thận coi chừng bị giáo sư tuần tra bắt gặp đấy, giáo sư tuần tra hôm nay là Dumbledore, thầy không nghĩ các trò sẽ muốn gặp thầy ấy đâu."
Quả nhiên, sau khi nhắc tới Dumbledore, đám học sinh vốn còn định ở lại thêm một lúc liền đứng dậy, chào tạm biệt giáo sư xong liền rời khỏi phòng.
Tom kéo Draco đi ở cuối hàng, đợi tới khi toàn bộ học sinh đều rời đi, hắn đột ngột quay ngược trở lại phòng làm việc của giáo sư.
"Này, mẹ nó, Tom, phòng ngủ của Slytherin không nằm ở hướng đó." Draco mím môi và dài giọng nói.
"Tất nhiên, tôi biết rất rõ hướng của phòng ngủ, chỉ là tôi có ít chuyện cần tìm giáo sư để tâm sự, nếu cậu về trước thì......"
"Muốn cũng đừng hòng Tom!" Draco trực tiếp từ chối đề nghị của Tom, ở thời kỳ nhạy cảm kiểu này, cậu không đời nào để Tom đi gặp giáo sư Slughorn một mình.
Tom thản nhiên nhún vai và kéo Draco quay trở lại rồi lại vào phòng làm việc của giáo sư Slughorn lần nữa.
Slughorn quơ đũa phép đem ghế sô pha được xếp vòng tròn về lại vị trí ban đầu, khi ông nghe thấy tiếng mở cửa thì ngẩng đầu lên, "Tom, Draco? Các trò sao lại trở lại thế? Chẳng lẽ muốn bị Dumbledore phạt đi lao động sao?"
Draco cũng khó hiểu y chang, cậu không hiểu Tom kéo cậu trở lại là vì vụ gì, cho nên cũng nhìn Tom giống như Slughorn.
"Giáo sư, trong một lần ngài đưa phê duyệt cho phép em đến khu sách cấm, sau đó em đã phát hiện ra một quyển sách rất thú vị trong khu sách cấm, nhưng nội dung trong đó có hơi khó hiểu nên muốn thảo luận với ngài một chút."
Nghe được ba chữ 'khu sách cấm', giáo sư Slughorn liền biết tại sao Tom lại muốn hỏi vào thời gian này, nội dung hắn muốn bàn hẳn là thứ hắn nhất định không muốn để ai nghe được.
"Thật ra trò có thể chờ tới khi hết giờ học vào lần sau, lúc đó phòng làm việc cũng sẽ không có người nào...... Nhưng được thôi, trò hỏi đi Tom."
Ba người lại ngồi lên ghế sô pha lần nữa, giáo sư Slughorn chuẩn bị thêm đồ uống cho hai người nhưng Tom không có đụng tới cái ly.
"Thưa giáo sư, khi em tìm tài liệu ở khu sách cấm đã nhìn thấy một đoạn miêu tả thú vị, vì thế muốn hỏi ngài một chút, ngài biết...... Trường Sinh Linh Giá không?"
Bàn tay cầm ly của Draco hơi run lên, suýt nữa là làm đổ nước lên áo chùng của mình, cũng may là phản ứng kịp thời. Nhưng sự hoảng hốt của cậu không thu hút sự chú ý của hai người còn lại trong phòng, giáo sư Slughorn hiển nhiên không ngờ học trò của mình lại hỏi câu này và hiện đang chăm chú Tom - người cũng đang chờ câu trả lời từ Slughorn.
Slughorn liếc qua Draco ngồi kế bên Tom và lơ đãng thu lại tầm nhìn, "Chà, đây là một thứ cực kì tàn ác Tom, với độ tuổi hiện tại của trò thì không nên tiếp xúc với thứ này......"
"Không, thưa giáo sư, ngài hiểu lầm rồi." Tom vẫn mỉm cười như cũ, tựa như không nhìn ra thái độ tránh né của Slughorn. "Chỉ là thảo luận về vấn đề học thuật thôi, ngài biết đấy, em có chỗ nào không hiểu là luôn muốn tìm hiểu đến cùng."
"Tất nhiên, trò luôn thèm khát với tri thức." Thái độ của Slughorn trở nên nhẹ nhõm, giống như cuộc trò chuyện của ông và Tom chỉ đơn giản là thảo luận về vấn đề học thuật nào đó.
"Tom, trước hết trò cần phải biết rằng Trường Sinh Linh Giá là một thứ rất tàn ác. Một người sẽ sử dụng một cách nào đó để chia cắt linh hồn của mình ra và rót linh hồn vào một món đồ vật ngẫu nhiên, thế thì dù cho cơ thể của người đó có bị hủy hoại đi chăng nữa thì vẫn không chết đi bởi vì người đó vẫn còn lại một phần của linh hồn..."
"Như vậy căn bản không tính là còn sống!" Draco không chút nghĩ ngợi ngắt lời của Slughorn, nhưng khi cậu nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc Slughorn, cậu lập tức bổ sung thêm, "... thưa giáo sư."
Ôi, chết tiệt, Draco biết ngay là làm thế nào một mình Tom lại có thể nghĩ tới chuyện như là chế tạo Trường Sinh Linh Giá, suy nghĩ đi, hắn chỉ là một học sinh mà thôi. Nhưng nếu có một giáo sư nào đề cập chuyện đó với Tom và làm cho Tom hoàn toàn hiểu sai về Trường Sinh Linh Giá thì đó sẽ lại là một vấn đề khác.
Lúc này, Draco hận không thể quăng một cái Obliviate để đối phương hoàn toàn quên đi về sự tồn tại của Trường Sinh Linh Giá. Truyện Hài Hước
"Trò nói đúng Draco, như thế hiển nhiên không thể xem như là còn sống." Dù bị Draco ngắt lời nhưng Slughorn không hề tức giận chút nào, ngược lại còn rất đồng tình với Draco.
"Chia cắt linh hồn là việc có hại bởi nó sẽ làm cho linh hồn sẽ trở nên cực kì bất ổn và khiến tính cách của người chia cắt trở nên cực kì táo bạo, thậm chí là phát điên, điều này là có khả năng. Đã không có linh hồn thì so với ma quỷ hay là linh hồn lang thang còn tệ hơn. Hơn nữa, chia cắt linh hồn là một chuyện rất khó khăn, người có thể thành công được càng hiếm hoi hơn."
Những lời của Slughorn không làm cho Tom từ bỏ ý định của mình, Draco nhìn thấy được nét mặt của Tom, cậu liền biết chuyện khó khăn nhất đã xảy ra. Tử Xà hay gì đó chẳng là cái thá gì khi đem so với Trường Sinh Linh Giá, cậu cần phải làm cho Tom quên đi việc chế tạo Trường Sinh Linh Giá.
Nhưng Draco cũng rất tò mò, Tom rốt cuộc là biết đến thứ gọi là Trường Sinh Linh Giá từ lúc nào? Rõ ràng cậu đã đốt đi trang giấy có viết về Trường Sinh Linh Giá.
Đợi khi cả hai ra khỏi phòng làm việc của giáo sư Slughorn, Draco mới chậm rãi mở miệng với Tom, "Cậu biết về Trường Sinh Linh Giá từ lúc nào? Ý tôi là, cậu chưa từng nói với tôi."
"Cậu cũng không nói cho tôi nghe Draco----" Tom liếc Draco một cái, trên mặt không có nụ cười như mọi khi, "---- cậu biết về Trường Sinh Linh Giá, nhưng trước giờ cậu lại không hề đề cập với tôi."
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.
TB: Tom biết đến Trường Sinh Linh Giá vào chương trước, ở trong quyển <<Giải mã về mũi nhọn của Pháp thuật Hắc Ám>> (1). Quyển sách này có giới thiệu về Trường Sinh Linh Giá, đồng thời còn có cách thức để chế tạo rất chi tiết.
Trong nguyên tác từng nhắc tới quyển sách này, khi Harry đi tiêu hủy Trường Sinh Linh Giá của Voldemort cũng nhắc tới quyển sách này.
TB của TB: Bây giờ thật sự phải trở về rồi orz.
Bởi vì vấn đề bản thảo lưu sẵn nên tôi mới có ảo giác là "phải lập tức trở về", nhưng hiện tại, bản thảo về những năm 30 đã sắp xong nên hiện tại là thật đấy.
Tôi sai rồi _(:3∠)_
Chú thích:
(1) 《 mũi nhọn Hắc Ma Pháp tiết lộ 》: Không biết có bạn nào biết chính xác tên quyển sách này không chứ tôi không có ấn tượng gì về vụ này cả. Nếu có thì bạn sửa lại giúp tôi bằng cách bình luận để tôi có thể chỉnh sửa lại sớm nhất có thể. Cảm ơn rất nhiều ;-;