Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 422: Bỉ mông khiếp sợ



Montmar đứng lên rất khó khăn, trời đất quay cuồng, hai vuốt to lớn cũng vô cùng đau nhức. Hắn không phải người sắt, ai bị giày vò như vậy cũng sẽ cảm thấy đau nhức.

Áo của Trâu Lượng đã bị xé rách nát tả tơi từ lâu, trong nháy mắt chặn lại cú va đập của Montmar áo hắn đã bị chấn nát. Trâu Lượng cười cười đưa tay trái đấm ngực, tay phải chỉ vào Montmar.

Phóng ngựa lại đây đi, anh em!

Montmar ngẩng mặt hú dài, đó là tiếng hét vui sướng điên cuồng. Cuộc đời có thể có mấy lần chiến đấu như vậy, có thể chiến đấu không cố kị gì rồi!

Vừa rồi Montmar vẫn hạ thủ lưu tình, cú lao vừa rồi hắn không hề tấn công trực tiếp, hắn sợ Arthur không ngăn chặn được. Có điều không nghĩ tới Arthur tàn nhẫn hơn hắn tưởng tượng quá nhiều, hắn có thể yên tâm chiến đấu rồi.

Tới nay mọi người chỉ cho rằng chiến ca của Arthur rất mạnh, thân thể cũng không tồi. Kỳ thực tất cả mọi người đều hoàn toàn sai, đây là một quái vật, quái vật thật sự. Hắn có thân thể không thua gì Peloponnisos, thậm chí có cả sức mạnh của Murphy, lại có sự linh hoạt của sát thủ. Trừ hắn không biết bay, còn lại thì thứ gì hắn cũng có.

Người khác sẽ không tin nhưng Montmar tin.

Gầm...

Gào thét, Montmar nặng nề đấm xuống mặt đất. Người xem trên khán đài gần đó đều bị chấn động nảy lên. Hai mắt Montmar biến thành màu đỏ, nhưng đây chỉ là bắt đầu. Màu đỏ bắt đầu lan dần ra bên ngoài thân, thân thể hắn lại bắt đầu căng phồng, đồng thời màu máu cũng càng ngày càng đậm đặc.

Ai cũng biết Thú tộc có năng lực cuồng hóa, thật sự đã chứng minh ai có được khả năng cuồng hóa sẽ đi xa hơn trên con đường chiến sĩ, có thể tìm kiếm đỉnh cao của sức mạnh. Cuồng hóa không chỉ có thể nâng cao sức mạnh mà khi ngươi sử dụng sức mạnh cao hơn sức mạnh của bản thân mình thì thân thể cũng sẽ có kí ức. Sau khi khôi phục trạng thái bình thường cũng sẽ nhớ rõ con đường để đạt tới trạng thái cuồng hóa. Cho nên Thú tộc có năng lực cuồng hóa sẽ dễ thăng cấp hơn.

Ánh mắt Monphistle lộ ra vẻ thưởng thức. Hình thái cuồng hóa này rất tốt, sức khống chế cũng tương đối ổn định. Chẳng những là cuồng hóa mà còn biết dùng cuồng hóa để kích thích thân thể. Trước đó hắn còn sử dụng phương thức chiến đấu không thể tưởng tượng nổi, đây là một gã Bỉ mông cuồng hóa không đi con đường tầm thường.

Có tương lai!

Điểm này chẳng những Monphistle nhìn thấy mà người của các công hội nghề nghiệp khác cũng đã nhìn thấy. Ba công hội lớn ai mạnh ai yếu? Tới nay đều là Công hội chiến sĩ chiếm thượng phong, nhưng những năm gần đây kỳ thực sức mạnh của ba công hội lớn đều đã tiếp cận nhau, nếu như không có Neberro ngang trời xuất thế thì có thể Công hội chiến sĩ còn yếu hơn một chút, bởi vì số lượng trưởng lão cấp vàng tối (chỗ này có lẽ là vàng sáng thì đúng hơn, có thể tác giả nhầm) của các công hội khác rõ ràng nhiều hơn Công hội chiến sĩ.

Nhưng đầu vào cũng rất quan trọng, có thêm một gã Bỉ mông cuồng hóa như vậy, xem ra Công hội chiến sĩ sẽ có thể tiếp tục giữ vững vị trí của mình rồi.

Bây giờ Montmar lại lớn hơn trước khá nhiều, ánh đỏ toàn thân lấp lóe. Nhịp điệu khát máu, bước ra mỗi một bước mặt đất đều run rẩy, đây là một con quái vật lớn thực sự.

Đây mới là trạng thái thật sự của Montmar, chân ý của cuồng hóa.

Tăng...

Đá vụn bay lung tung, Montmar đã vọt lên giết thẳng về phía Trâu Lượng. Tăng tăng tăng...

Ánh sáng lạnh lóe lên, vuốt sắc của hắn đã có thể xé rách không khí. Trâu Lượng lập tức nhảy lên, nhưng vừa đến giữa không trung hắn đã phát hiện Montmar đã đến, cặp mắt màu đỏ như đèn lồng hoàn toàn khóa chết Trâu Lượng.

Một vuốt vỗ tới rất chính xác, ầm... Trâu Lượng bị đánh bay hơn mười mét, trực tiếp đập lún xuống đất.

Montmar hung mãnh hạ xuống, thân thể to lớn từng bước tới gần Arthur. Tốc độ?

Đừng tưởng rằng thân thể lớn sẽ không có tốc độ. Có thể tốc độ di chuyển bình thường không tốt lắm nhưng tốc độ tấn công của Bỉ mông lại không hề chậm. Hơn nữa thân thể to lớn cộng thêm sức mạnh có thể hình thành sức ép không khí, phối hợp với uy hiếp của Bỉ mông sẽ trở thành cỗ máy giết người.

Có thể nói Montmar là một gã Bỉ mông có đầu óc, hắn tinh tế dung hợp tất cả các nhân tố chiến đấu trong một đòn tấn công mạnh mẽ.

"Trong vòng mười năm thằng bé này có thể lên đến cấp vàng sáng!" Trên mặt Monphistle lộ ra nụ cười, là Hội trưởng Công hội chiến sĩ nên hắn hết sức rõ ràng trình độ của Montmar.

"Bỉ mông tinh tế như vậy thật sự rất hiếm thấy", Hội trưởng Công hội sát thủ Sally cũng cười. Loại thể hình vật vã như Bỉ mông này mà cũng có sự tinh tế như vậy, đúng là hiếm có.

Montmar nhìn Trâu Lượng bò lên, "Đừng tưởng rằng Bỉ mông công thủ nhất định sẽ chồng chất sơ hở, ta đã dùng thời gian 5 năm để học tập kỹ thuật của sát thủ".

Montmar tràn ngập tự tin, trong khi các Bỉ mông khác không ngừng rèn luyện sức mạnh của mình một cách ngu ngốc thì Montmar đã bắt đầu học tập các loại kỹ xảo sát thủ. Rất khó, rất khó, rất đau khổ, việc này còn khó khăn hơn loại luyện tập thể lực tàn khốc nhất, bởi vì ngươi phải chống lại bản tính thô kệch của Bỉ mông. Đôi khi một động tác nhỏ như nhảy xoay người, bất cứ một tên Fox nào cũng có thể thoải mái làm được nhưng lại có thể làm khó Bỉ mông một thời gian dài.

Không có gã Bỉ mông nào có thể kiên trì chịu đựng, nhưng Montmar chịu đựng được. Sau 5 năm cuộc sống như địa ngục đó, hắn là Bỉ mông nên không thể trở thành sát thủ, nhưng hắn có 5 năm củng cố nền tảng nên đã không còn là một gã Montmar tầm thường nữa.

Trâu Lượng giật chiếc áo rách nát ra khỏi người, trên ngực có thêm ba vết máu. Hắn không hoàn toàn tránh được. xem tại TruyenFull.vn

"Arthur, thú biến đi, đây là cơ hội cuối cùng".

Âm thanh của Montmar như tiếng sấm.

Trâu Lượng cười cười, "Như vậy để xem ngươi có bản lãnh này hay không đã".

Tiếng nói vừa dứt, chiến ý trong ánh mắt hai người đã bắn ra. Montmar không nói hai lời, hai đấm đột nhiên đập xuống đất.

Ầm ầm...

Mặt đất chấn động kịch liệt, trung bình tấn có vững đến mấy cũng vô dụng. Thân thể Trâu Lượng bị bắn lên, hắn đã bị mất trọng tâm. Trong lúc thân thể Trâu Lượng sắp rơi xuống đất thì thân thể màu đỏ của Montmar đã đập tới.

Trâu Lượng xoay người, hai tay chạm đất, ai nhanh mắt mới có thể nhìn thấy hắn chống xuống đất bằng ngón tay. Cả người Trâu Lượng đột nhiên bắn về phía sau năm sáu mét, vừa kịp tránh khỏi cú va chạm của Montmar, nhưng đối với Bỉ mông cuồng hóa thì việc phát lực liên tục căn bản không có bất cứ vấn đề nào.

Đòn thứ hai mãnh liệt hơn lại đánh tới.

Mà sao khi văng ra xoay người rơi xuống đất, Trâu Lượng lại không hề né tránh mà tiến lên.

A...

Nhìn thấy Trâu Lượng tiến lên, trong đôi mắt màu đỏ của Montmar phát ra ánh sáng cuồng nhiệt. Hắn là Bỉ mông, bất kể Bỉ mông kiểu gì đều sùng bái những người dũng mãnh, cho dù là sự dũng mãnh đó chưa chắc đã là lựa chọn sáng suốt.

Dán núi lở!

Ầm...

Một lớn một nhỏ như thiên thạch đâm vào trái đất, nổ tung!

Thân thể Montmar lắc lư, còn thân thể Trâu Lượng thì bị bật lại năm mét.

Rơi xuống đất, Trâu Lượng hầu như không dừng lại một chút nào, cả người lại lập tức tiến lên, vẫn là dán núi lở như cũ!

Montmar cắn răng, thân thể lao lên không hề khách khí.

Ầm...

Thân thể Trâu Lượng lại bị bật lại, nhưng thân thể Montmar không ngờ cũng lui lại một bước.

Vẫn không hề dừng lại, hai người lại bắt đầu va đập lần thứ ba.

Ầm...

Cả thân thể Trâu Lượng đều bao phủ trong một loại ánh sáng mơ hồ, hai nguồn sức mạnh lưu thông trong thân thể, nguyên khí thúc giục thú linh, thú linh bồi dưỡng nguyên khí, tạo thành một khối.

Lần này ai cũng không bị văng ra.

Móng vuốt to lớn của Montmar chém xuống, Trâu Lượng cũng vung nắm đấm nghênh đón mà không hề né tránh.

Ầm ầm ầm...

Hai bóng dáng một lớn một nhỏ liều mạng vật lộn, không hề phòng ngự. Đây chính là cảnh Thú tộc thích xem nhất, lấy công đối công.

Đây là tế ti sao?

O'Donna đắc ý nhìn Bích Tú, đồ không có mắt, nhìn thấy không, chưa thú biến đã có thể vật lộn với Bỉ mông cuồng hóa!

Trên mặt Bích Tú không có bất cứ phản ứng nào, trong lòng bà đang nghĩ gì thì chỉ có chính bà mới biết.

Có điều ánh mắt đại nhân Sanchez lại lóe lên sát cơ, tên nhóc này quá ngang tàng, bây giờ mới bao nhiêu tuổi chứ, hơn nữa còn nhận được của ủng hộ của Giáo hoàng, sau này không biết sẽ thế nào!

Ầm...

Montmar tung vuốt vỗ Trâu Lượng lảo đảo, có điều Trâu Lượng cũng lập tức trả lại một cú đá, đau đến mức Montmar cũng không thể không nhe răng.

Mà lúc này Trâu Lượng phải phát động công kích rồi. Hắn không thể tiếp tục chơi như vậy, đối thủ tiếp theo còn ngang tàng hơn.

Đối mặt với một vuốt vỗ xuống của Montmar, Trâu Lượng lắc mình tránh ra, hắn lật tay bắt được vuốt Montmar, đang định phát lực ném Montmar ra thì trong ánh mắt màu đỏ của Montmar lóe lên vẻ xảo quyệt. Đột nhiên hắn co móng vuốt lại bắt được Trâu Lượng, đây chính là lợi ích của hình thể. Hai tay Montmar kẹp cứng nhấc Trâu Lượng lên.

Lúc này Trâu Lượng đã hoàn toàn bị khóa chặt.

Ngao

Điên cuồng hét lên, bắp thịt trên hai cánh tay Montmar căng phồng. Động đất!

Đây là một trong những đòn tấn công phải giết Montmar tự nghĩ ra, có thể hoàn toàn phát huy sức mạnh của mình, toàn bộ sức mạnh tập trung vào hai cánh tay, đột nhiên đập xuống mặt đất.

Ầm ầm...

Mặt đất nổ tung, thân thể Trâu Lượng hoàn toàn trở thành vật truyền dẫn sức tấn công của Montmar và lực phản chấn của mặt đất, trên đe dưới búa.

Xong rồi...

Trong lòng những người ủng hộ Trâu Lượng đều nguội lạnh, đây rõ ràng là tấn công sau khi đã vô hiệu đối thủ, khả năng phòng ngự cực kỳ bé nhỏ.

Montmar cũng gào thét tràn ngập kiêu ngạo, nhưng hắn lập tức cảm thấy không phù hợp, vừa mới chuẩn bị làm lại một lần hắn đã phát hiện Trâu Lượng đã giãy thoát khỏi móng vuốt mình.

Trâu Lượng bắt được bàn tay Montmar rồi đột nhiên vung lên, thân thể to lớn của Montmar vậy mà bị vung lên một cách khó tin.

"Mẹ, gã này có thân bất tử sao, vậy mà cũng không có việc gì!" Gregg không nhịn được chửi bới, mẹ nó chứ, đòn vừa rồi của Montmar đánh trúng ai thì ít nhất cũng phải nằm giường một vài tháng.

Thân hình to lớn của Montmar bị đập xuống đất, không đợi hắn kịp phát lực thân thể đã bị vung lên tiếp rồi lại bị đập về bên phải.

Trong màn ánh sáng, thân thể của Trâu Lượng tỏ ra vô cùng tráng kiện, mặc dù hình thể nhỏ nhưng đây là mình đồng da sắt, thân thể của chiến thần!

"Montmar, chuẩn bị nhé!"

Bị đập đến trời đất quay cuồng, bỗng nhiên một âm thanh vang lên bên tai Montmar, liền sau đó hắn bị ném ra ngoài. Vấn đề Trâu Lượng không hề lập tức tấn công, sân đấu ồ lên kinh ngạc, tựa hồ khán giả đều không rõ vì sao Trâu Lượng bỏ qua một cơ hội tấn công tốt như vậy.

Chuẩn bị cái gì?

Montmar căn bản không phản ứng kịp, hắn chưa từng gặp phải đối thủ đáng sợ như vậy. Thân thể xem như nhỏ yếu lại chứa đựng sức mạnh không thể tưởng tượng được. Vừa rồi bị quăng quật hắn mới cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn không ngừng dường như vĩnh viễn không có tận cùng đó, gã này giống như một con Bỉ mông vàng khoác da Bear.

Trong ánh mắt đó là vẻ bình tĩnh và tự tin vĩnh viễn không dao động.

Trên người Trâu Lượng phát ra uy hiếp có tính định hướng, một loại uy áp khống chế mãnh liệt quét về phía Montmar. Lấy uy áp đối phó Bỉ mông, đây tuyệt đối là chuyện trước đó chưa từng có.

Đây quả thực chính là khiêu chiến giới hạn của Bỉ mông.

Montmar gào thét phóng thích uy áp của mình để chống lại, nhưng trái tim hắn đã khiếp sợ, khí thế căn bản không đủ, uy áp càng suy giảm rất nhiều, mà uy áp của Trâu Lượng thì lại không phải loại vứt đi.