Mọi việc lần này cũng đã xong
Tạm thời chỉnh hợp Lạc Hoàng Tông
Từ đây ta quyết thay chữ Các
Ba phương thế lực triển hùng phong.
...
Tất cả mọi người rời đi. Lôi Kỳ Linh thì ủy khuất đứng một chỗ. Lạc Tinh đã nói nàng không được biến khỏi mắt hắn, nên có muốn đi cũng không được. Ngoài ra còn một người ở lại là Hạ Tử Yến. Nàng thấy Lôi Kỳ Linh xinh xắn, đáng yêu, khí tức tinh thuần... đương nhiên không an tâm rời đi.
"Ha ha... Mấy ngàn năm nay ngươi sống tốt quá nha."- Lạc Tinh tủm tỉm nhìn Lôi Kỳ Linh.
"Ơh, có đâu. Người ta đi tìm ngươi mãi nhưng không thấy, mới đau khổ định cư nơi này."- Lôi Kỳ Linh giả bộ ngây thơ nói.
"Hừ! Chứ không phải dự định trốn ta nên mới đến đây, vì nơi này ngăn cách thần thức với bên ngoài à."
"Nào có."- Lôi Kỳ Linh bị nói trúng tim đen, nhưng vẫn chu chiếc mỏ nhọn nói. Dáng hình y như một tiểu la lị, khả ái động lòng người.
Lạc Tinh phất tay nói:
"Chuyện qua rồi không nhắc lại. Sau này không được tự ý rời đi."
"Vâng. Mà sao linh lực của ngươi hoàn toàn biến mất."- Nàng ta tò mò nhìn Lạc Tinh hỏi, trong lòng thì đang hết sức u oán. Nếu ban đầu Lạc Tinh không che dấu linh lực, thì nàng ta sao dám xuất hiện, đã cao chạy xa bay rồi.
"Hiện tại ta tu luyện công pháp nghịch thiên, nên ở tiên giới này ta không tiện thể thể hiện ra."
"Hả, thế mà tưởng ngươi bị phế bỏ linh lực. May quá"- Lôi Kỳ Linh vỗ bầu ngực sóng sánh của mình nói.
Dù sao đã bị khế ước. Nếu Lạc Tinh chết, nàng sẽ bị chìm vào giấc ngủ sâu. Không vài vạn năm đừng hòng tỉnh dậy.
"Tâm sự đủ rồi thì ra ngoài đi. Ta có chuyện muốn nói với chủ nhân ngươi."- Hạ Tử Yến thấy hai người lời qua tiếng lại hơi phiền nên chen vào.
"Có gì à, Tiểu Yến?"
"Huynh gạt ta?"
"Hả?"
"Hừ, năm xưa huynh nói hị phong bế năng lực. Bị thế lực khác đuổi giết? Thế sao có thể điều khiển đám Linh Thú mạnh mẻ như thế. Hay năm xưa huynh có ý với Tiên Dung? Nên giả bộ bị nàng bắt làm phò mã?"- Hai mắt Hạ Tử Yến đỏ hồng nói.
"Đúng là... nghĩ đi đâu vậy? Thế mấy trăm năm nay huynh bị muội bắt làm osin, phải chăm sóc muội từ miếng ăn giấc ngủ là huynh có ý đồ với muội à."
"Cái này...!"- Hạ Tử Yến biết không phải rồi. Mấy trăm năm nay nàng luôn ăn hiếp Lạc Tinh. Những lúc hai người uống say, nàng còn muốn bá vương ngạnh thương cung. Nhưng nàng biết tỏng Lạc Tinh thực sự chỉ xem nàng như em gái, nên chưa đi quá giới hạn mà thôi.
"Hay là hắn ta có ý với ta nên vờ bị bắt nạt. Là do ta không dám?" Càng nghĩ càng rối rắm. Nàng ta thở dài nói:
"Thôi... Ta về phòng ngủ. Huynh mà léng phéng... ta xử đẹp huynh."
Lạc Tinh nhìn bóng Hạ Tử Yến rời đi cũng hơi ái náy. Xưa nay nợ tình là khó trả nhất. Bản thân khiến một người con gái cô đơn vạn năm cũng là đáng trách. Nên mấy trăm năm nay Lạc Tinh cũng cố gắng bù đắp phần nào cho nàng rồi.
Một thời gian sau. Phạm vi ba vạn dặm xung quanh Tây Cảng xem như được thế lực của Lạc Tinh thâu tóm thành công. Bên ngoài ai cũng biết thế lực đó tên Lạc Hoàng Các. Là chỉnh hợp của Lạc Hoàng Tông, Ma Lang Vọng Nguyệt Các, cũng như một số thuộc hạ của Hải Lân.
Tám trăm năm sau.
Dưới sự chỉ bảo của Lạc Tinh. Hạ Tử Yến đạt Luyện Hư Đỉnh Phong.
Lý Thường Kiệt cùng Lục đại chiến tướng đều là Đại Thừa Trung Kỳ đỉnh phong. Nhóm Thập Đại Quân Đoàn Trưởng cũng đề thăng một tiểu cảnh giới.
Lúc này, bên trong Hùng Thiên Giới cũng phát triển vượt bật. Một số tinh anh cũng đạt điều kiện phi thăng lên tầng ba của Thiên Giới.
Đặc biệt khi thực lực tổng thể Hùng Thiên Giới tăng lên thì thực lực bản thể Lạc Tinh cũng tăng cao. Đương nhiên chỉ là cảm giác mà thôi. Chứ Lạc Tinh có dám giải phong sức mạnh để kiểm tra đâu. Trong Hùng Thiên Giới, Hắn đã có bốn phân thân đạt Chân Tiên Sơ Kỳ. Các phân thân khác cũng luân phiên được kỳ ngộ, tốc độ tu luyện ngày càng nhanh. Thậm chí một số phân thân vừa tạo ra còn có được một vài thứ giống như hệ thống. Xem như vừa tạo ra đã có một máy hack. Có thể hô mưa gọi gió cả một tinh cầu trong Hùng Thiên Giới.
Nơi Tiên Giới xưa nay luôn có chu kỳ tiểu tai kiếp mỗi vạn năm. Mười vạn năm thì sẽ có đại tai kiếp... Là đại tai kiếp đương nhiên có đại sự phát sinh làm thay đổi sự phân bố các thế lực. Ác ma đảo cũng vậy... Xung quanh đã có nhiều tin đồn đại tai kiếp sắp đến.
Sau khi tìm hiểu kỹ càng. Lạc Tinh bắt đầu ra lệnh thuộc hạ thâu tóm các phương thế lực còn lại trong Ác Ma Đảo. Có Lôi Kỳ Linh hỗ trợ. Thế lực lớn đầu tiên nhanh chóng bị thu phục.
Chỉ còn một thế lực cuối cùng: Trường Sinh Các. Tên nghe rất hay, nhưng thực tế đó là tông môn chuyên dùng cơ thể tu sĩ để làm phân bón cho yêu mộc: Trường Sinh Phệ Huyết Mộc. Sau khi hấp thụ chất dinh dưỡng từ tu sĩ, yêu mộc sẽ hình thành nên một loại quả giúp tăng thực lực người ăn nó.
Phương pháp khá tà ác. Nhưng thực tế Lạc Tinh cũng giống vậy mà. Khác là hắn dùng Phệ Hồn Quyết hấp thụ nguyên thần và linh hồn. Còn Trường Sinh Phệ Huyết Mộc thì hấp thụ máu huyết, cốt nhục.
Lần này đại quân tạo thành giọng kiềm đánh đến đại bản doanh đối phương.
"Tiểu Bối Vô Tri! Dám chống cự Lão Tiên ta. Ngươi không biết chữ chết viết thế nào à." - Trường Sinh Địa Tôn, tay cầm một trường sinh quả, ngồi vắt vẻo trên Trường Sinh Phệ Huyết Thụ gặng hỏi Hải Lân. Hắn ta chỉ vừa bế quan thì đã có chuyện.
"Tiểu Bối với chẳng tiểu bối. Đại sự sắp đến. Khôn hồn quy hàng. Nếu không chủ nhân ta cho ngươi đẹp mặt."
Hải Lân đang trong chân thân là một con Thủy Kỳ Lân hùng hổ nói.
"Hừ... Tên nhóc con dám xúc phạm ta." - Kèm theo giọng quát đó là một luồng tiên lực bắn thẳng đến. Lúc này, một tia sáng chói lòa xuất hiện từ thiên không ngăn cản lại đoàn công kích của y.
"Ha ha... Lão già, dám có ý đồ với tọa kỵ lão nương ư?"- Lôi Kỳ Linh lúc này như lôi Thần xuất hiện từ hư không.
"Hừ, Kỳ Linh tiên tử, chúng ta cũng từng gặp nhiều lần xem như có giao tình. Nước sông không đụng nước giếng. Hôm nay ngươi lại dám xâm phạm địa bàn lão phu. Tưởng ta dễ ăn hiếp ư."
"Không nói nhiều. Chịu chết đi."- Lôi Kỳ Linh đưa tay lên, cổ bảo trong tay biến lớn, đó là Ngân Luân Cửu Quang Toản năm xưa Hải Lân sử dụng.
Chín chiếc vòng bạc tỏa sáng lấp lánh. Từng tia ngân quang như sống dậy, hình thành vô số lôi đình bay xuống.
"Hừ... Cổ bảo ta cũng có."- Lão Giả nhanh chóng ném lên một chiếc lá. Đây là Thanh Diệp Bích Ba Châm. Một chiếc lá biến thành trăm vạn chiếc lá, bắt đầu tự di động chiến đấu với cổ bảo bên kia.