Lạc Long Quân lúc này nhìn đầy trời phong cấm. Trong lòng không hề lo lắng. Cất giọng cười lớn.
"Ta cho ngươi biết khả năng của Đại La bước thứ ba."
"Mời." - Lạc Tinh không hề e sợ, chiến ý hắn tăng cao chưa từng có.
"Giới Vực hiện."
Lúc này, không gian như bị xoắn nát về mọi hướng, Một lĩnh vực năm mươi vạn dặm được tạo thành, như tự thành một giới. Các đồ án linh văn của Lạc Tinh bị đánh bật ra khỏi đó. Trong Giới vực của mình. Lạc Long Quân có thể Ngôn Xuất Pháp Tùy, không gì không làm được, linh lực dùng mãi không hết.
Lạc Tinh dù cũng có đại trận hỗ trợ nhưng cũng không dám xâm phạm. Chỉ ở ngoài vận dụng đại trận của mình công kích từ xa. Tuy nhiên với lực lượng phân tán quá cao, thì cũng không có tác dụng đáng nói.
Cả hai tiếp tục chiến đấu vài chục năm. Giới Vực của Lạc Long Quân thu hẹp còn một vạn dặm. Cửu Cung Chư Thiên Tinh Hà trận của Lạc Tinh cũng đã thu hẹp phạm vi lại còn ba vạn dặm. Lạc Tinh hiểu không phải Lạc Long Quân hết sức, mà y đang tích xúc giới vực lại thôi. Nhưng nếu mình không áp xát, mà lui ra thì đại trận cố gắng trong hai trăm năm sẽ mất đi tác dụng, lúc đó muốn bao quây đối phương một lần nữa sẽ vô cùng khó khăn, có thể nói là không thể làm được.
Lạc Long Quân lúc này thấy Lạc Tinh áp sát, thì bắt đầu vui vẻ.
"Đừng đi."- Truyền âm hai chữ gần như vô nghĩa. Tiếp đó Lạc Long Quân bùng phát giới vực mình lan ra năm vạn dặm trong tích tắc. Tinh thế đảo ngược. Giới Vực của y đã bao quây lấy Cửu Cung Chư Thiên Tinh Hà Trận của Lạc Tinh. Khiến hắn từ người bắt cá, trở thành con cá nằm trên thớt. Trong này, Lạc Tinh không thể trốn vào thứ nguyên không gian. Đành phải cứng đối cứng cùng Lạc Long Quân. Cũng may Lạc Tinh còn có thể gia tốc thời gian. Cho nên tuy Chiến Long Kích bá đạo. Thì hắn vẫn có thể đón đỡ được như thường. Đánh nhau thêm vài năm, hai người tung vô số át chủ bài, nhưng vẫn ở tình thế cân bằng.
"Nào, một chiêu Phân định thắng thua."- Lạc Long Quân nói xong, toàn thân lân giáp hiện lên vàng rực. Một tay cầm Lạc Thần khiên xoay tròn. Bảy vòng trên chiếc khiên cũng rực sáng tạo quang cảnh vô cùng hoa lệ. Chiến Long Kích như sống dậy, hư ảnh thần long hiện ra. Khí thế không gì ngăn cản, hầu như Chiến Long Kích khẽ quẫy nhẹ, cả một thiên hà cũng bị chẻ đôi dễ dàng.
Lạc Tinh lúc này cũng bắt đầu vận dụng chung cực công kích của hắn.
"Thời Không tá pháp, triệu tương lai." - Một thân thể giống Lạc Tinh như đúc hiện ra bên phải hắn. Tuy nhiên, Lạc Tinh này toàn thân chỉ một màu sáng trắng.
"Điên Đảo Càn Khôn, quá khứ hiện."- Theo âm vang, một Lạc Tinh toàn thân đen như mực xuất hiện bên trái. Đây là cách vận dụng cao nhất của Nguyệt Ảnh Phân thân thuật. Khi đạt tần thứ Kim Tiên, Nguyệt Ảnh Phân Thân Thuật hầu như không tạo được phân thân do cường độ sinh mệnh Lạc Tinh quá cao, muốn phân thân có cảnh giới giống mình xuất hiện là chuyện không thể. Thậm chí tối đa phân thân đó chỉ có một phần mười lực lượng của bản thể mà thôi.
Nhưng lợi dụng thời không chi lực cũng như yếu quyết Thái Thượng Thiên Không Quyết, Lạc Tinh vẫn có thể tạo hai phân thân. Hoặc là nói cách khác, triệu hồi bản thể từ tương lai lẫn quá khứ đến, cùng bản thể hiện tại chiến đấu.
Hai phân thân kia, một người trên tay cầm lấy Lạc Hoàng Kiếm của Trần Thu Thảo. Một Người cầm lấy Song nguyệt Thần Đao của Lạc Dương. Bản thể Lạc Tinh từ lúc nào đã cầm Thiên Âm Cầm trong tay. Lúc này nó cũng đã biến thành một thanh trường thương với lôi quang dầy đặc một màu hoàng kim.
Lạc Long Quân lúc này chủ động lao đến, vận tốc hắn đã chạm phải tầng thứ của vận tốc ánh sáng cấp năm. Ba cơ thể Lạc Tinh càng không chậm. Chỉ trong sát na, một ra kiếm chém về bên trái. Một ra đao đâm về bên phải. Một Thương đâm về trước.
Lúc này kiếm chạm mạnh vào chiến Long Kích, Đao thì bị Lạc Thần Khiên cản lại. Thiên Âm Thương thì vỗ từ trên xuống.
Năm món thần khí đều có uy năng hủy thiên diệt địa, một khi va chạm nhau. Ngũ Hành Hỗn Loạn, Thời Không Băng Diệt.
Một tiếng vang xé toang không gian. Vạn giới rung chuyển.
Một lỗ đen to lớn hiện ra, đầu ra của hố đen đó lại là màu trắng. Tiếp đó trong sự ngỡ ngàng của khán giả. Nhầm, ngỡ ngàng của Thiên Đạo. Cả Lạc Tinh cùng Lạc Long Quân cùng nhau nhảy luôn vào vòng xoáy kia. Sân thi đấu lần này là vùng không gian cực kì vững chắc, gấp mười lần Đại Thiên Tiên Giới. Bình thường, chém ra vết nứt không gian cũng khá khó khăn, dù chỉ chỉ là một vạch nhỏ, một vết sướt trên bức tường mười mét mà thôi. Nhưng để đánh ra một công kích có thể xuyên thủng bức bức từng đó luôn là chuyện khác.
Thế mà, hố đen đó thực sự bị đánh xuyên thủng.
Lạc Long Quân khi này đang cuộn tròn trong Lạc Thần Khiên.
Lạc Tinh thì cũng thu nhỏ trốn trong Thiên Lan chiến giáp. Còn hai phân thân từ tương lai, quá khứ thì đã biến mất.
Cảm giác đau đớn như xé nát cơ thể lan tỏa khắp nơi. Tuy nhiên, hắn vốn là tu luyện theo đường lối lấy thân nhập đạo. Cơ thể cực kì rắn chắc nên mới không bị vỡ nát. Chống chọi cảm giác như sắp bị tan vỡ cơ thể bởi vô số xung lực nén ép từ mọi hướng.
Một vạn năm sau. Lạc Tinh mới bắt đầu bừng tỉnh, lấy lại khả năng hành động.
Xung quanh hắn là một màu đen u tối. Không hề có linh khí, chỉ có bàn bạc một lực lượng kì lạ. Lạc Tinh không biết, nhưng mà nó vô cùng hòa hợp với hắn. Chúng tự động lao về Lạc Tinh rồi hắn lại tự động hấp thụ. Thứ này tên là Hồng Mông khí. Một loại năng lượng bản nguyên nhất của thế giới. Nếu một giọt hồng mông khí, hoàn toàn có thể uẩn dưỡng thành một tòa linh thạch cực phẩm ở Tiên Giới.
Xung quanh bốn phía, áp lực cực mạnh. Có lẽ đạt một ngàn lần Đại Thiên Tiên giới. Lạc Tinh lúc này khôg quan tâm. Ngồi trôi nổi nơi đó, nhắm mắt và cảm nhận sụ lột xát bên trong cơ thể mình.
Mười vạn năm sau.
Lạc Tinh mở mắt, khẽ nói:
"Ta đã đạt tới Chí Tôn cảnh."- Không chết, không già, linh lực không bao giờ hết. Nó không đầy mãi, nhưng lại luân chuyển không ngừng. Đây là phần thưởng của kẻ thoát khỏi lồng giam thiên đạo, toàn bộ tiên lực của hắn đã chuyển thành Hồng Mông lực.
Thực tế năm xưa trong lúc đánh nhau. Lạc Long Quân tranh thủ khi Giới Vực của hắn bao quây Lạc Tinh, đã lén lúc truyền âm trao đổi cùng hắn.
Đặc thù Giới Vực là ngăn cản thần thức theo dõi. Thiên đạo cũng không thể dòm lén.
Nội dung trao đổi là nếu một trong hai người có người chiến thắng thì chắc gì kẻ đó đạt chí tôn cảnh. Hay là bị Thiên đạo đoạt xá, hoặc bị tiêu diệt. Ai lại muốn trong cơ thể mình có một cá nhân có thể bình toạ với mình? Thậm chí gây nguy hiểm cho họ?
Bản thân Lạc Long Quân, Lạc Tinh đều có nội thế giới. Cũng là sáng thế thần, hay thiên đạo của thế giới mình tạo ra. Và cả hai cũng không muốn bên trong đó có một nhân tố bất ổn như vậy.
Cuối cùng cả hai thông qua hiệp nghị, lợi dụng sức mạnh bản thân lẫn thần khí đánh ra một công kích xuyên thủng không gian. Thật sự cả hai thành công. Tuy nhiên hiện tại Lạc Tinh không biết Lạc Long Quân dang ở đâu.
Có lẽ cả hai cùng xông ra một nơi. Nhưng không gian duy độ khác nhau một ly thì lại xa cách ngàn vạn dặm, không ai biết được.
Bay một mạch trăm ngàn vạn dặm. Vẫn không thấy thứ gì khác. Đang Lúc Thất vọng thì một giọng nói vang lên trong thần thức. Chào mừng đạo hữu đến vĩnh hằng thế giới.
"Không cần khách sáo. Hiện tại ta và ngươi bình tọa."- Hắn ta nhìn Lạc Tinh rồi tủm tỉm cười nói.
"Đến đây, ta giải đáp cho ngươi vài điểm mà ta biết được với thế giới này."- Kẻ tự nhận là thiên đạo ngồi xuống, không gian trước mặt xuất hiện một bình trà. Nhìn linh lực trong bình trà tỏa ra, còn nồng đậm hơn Tử Sắc Lưu Ly Quả mười lần.
Thoáng suy nghĩ, Lạc Tinh gật đầu tiến đến ngồi xuống.