Hunter Chi Dị Sắc Song Đồng

Chương 65: Bằng lòng không?



Sau khi ăn thịt nướng xong, Shina trầm ngâm một lát, nhìn họ nói:

"Ta phải trở về."

Shalnark cười meo meo: "Về đâu?"

"Về nhà." Nghĩ nghĩ, nàng nói: "Đó từng là chấp niệm của ta... Nếu như các ngươi đồng ý, ta sẽ dẫn các ngươi đi cùng."

"Nhưng mà điều này cũng đồng nghĩa với việc các ngươi sẽ từ bỏ thế giới này."

"Như vậy các ngươi..." Nàng chần chờ một chút, nói: "Bằng lòng không?"

Con nhện nhìn nhau, nở nụ cười:

"Hành trình của Lữ Đoàn là không bao giờ kết thúc."

Cho nên chúng ta.

Bằng lòng.

"Được." Shina cong cong khoé môi: "Vậy thì tiếp tục...tiến lên đi, Ryodan."

"Ta nữa." Illumi bỗng dưng chen miệng vào nói.

"Ngươi? Ngươi đi được không?"

"Được." Hắn gật đầu: "Phụ thân đã đồng ý rồi."

"Vậy là ngươi quyết định vứt bỏ tiền của mình sao?" Khuôn mặt Shina đầy ý cười.

"Ừ."

Tiền dễ kiếm, nhưng vợ thì rất khó kiếm!

Hoàn toàn không biết nội tâm của Illumi quý công tử, Shina tiến lên, chồng tay kết ấn.

"Mọi người đứng cạnh ta đi."

Tí, sửu, dần, tị...

Bốn kết ấn trong nháy mắt đã được kết ra, đôi mắt của nàng càng ngày càng trở nên sáng rọi, động tác trên tay cũng lưu sướng hơn.

Cấm thuật...

"Thời không chi môn!"

Gió thổi, nhàn nhạt, nhẹ nhõm.

Hoa rơi, thơm ngát, mỹ lệ cũng thê lương.

Hisoka lắc lắc lá bài trên tay, híp mắt cười. Bungee Gum trong nháy mắt dính chặt lấy bọn họ, thuận thế rời đi.

"Tới nơi khác chơi cũng không gọi ta~ Đừng hòng yêu~"

.
.
.

"Shina!! Shinaaaa!!" Ging đạp cửa xông vào, nhìn thấy chăn gối lạnh ngắt không khỏi ngẩn người.

Hắn định tới đây để thông báo với nàng rằng hắn đã tìm ra chủng loại của đám quái vật kia. Không nghĩ tới...

[Gửi Ging:

Lúc ngươi tới đây thì ta đã đi rồi. Ngươi cũng biết, ta ghét phải nói lời tạm biệt. Hiện tại ta trở về thế giới của ta, hoàn thành chấp niệm của bản thân mình. Ngươi ở đây nhất định phải sống tốt, đừng tuỳ tiện vào di tích mà rước hoạ vào thân. Đến lúc đó... chẳng có ai cứu ngươi nữa đâu.

Bạn tốt, Shina.]

Đọc vài dòng chữ ngắn ngủi đạm bạc nhưng lại khiến Ging rầu rĩ không vui. Hắn miết tờ giấy trên tay, nghẹn ngào quay đầu:

"...Đồ ngốc. Đi cũng không nói một tiếng."

Dù sao cũng không quay trở lại, ít nhất... cũng phải cho hắn ôm một cái cuối cùng...

Càng nghĩ càng tức, hắn nhảy lên nóc nhà thét lớn:

"Shina Zoldyck là đồ ngốc!!!"

Mặt trời lên, một ngày mới lại bắt đầu.

"Thế giới ngoài kia, thực sự thì có bộ dạng gì nữa?"