Hải Bang, sau khi bang chủ Tống Thành Hải biết được các đường của mình là bị Tào Bang tàn sát đẫm máu, liền tức giận, chửi ầm lên! Sau đó, ra lệnh cho tất cả các thuộc hạ các đường tăng cường cảnh giới! Không được để lịch sử tối nay tái diễn.
Chiến tướng đường chủ Trương, cũng chính là Trương Vũ Trạch! Là một người thận trọng, chuyện xảy ra tối nay, hắn cảm thấy không đơn giản như vậy, thực lực của Tào Bang vô cùng hùng mạnh, nhưng nếu Hải Bang và Lang Quân liên thủ đối phó bọn chúng, ngày tháng tốt đẹp của bọn chúng cũng không còn là bao, cho dù không thể tiêu diệt được Tào Bang, cũng khiến bọn chúng bị tổn thất nặng nề! Cách làm không sáng suốt này, rõ ràng là không hợp lý.
Hải Bang chết mất hơn ba trăm người, nhưng Trương Vũ Trạch lại không chút dao động, ngược lại bình tĩnh một cách đáng kinh ngạc! Sau khi suy nghĩ một lát, nói với Tống Thành Hải: “Bang chủ, việc xảy ra ắt có nguyên nhân, có điểm kỳ lạ! Việc này không đơn giản như những gì chúng ta nhìn thấy!”
“Vũ Trạch, cậu muốn nói cái gì!”
Mặc dù Trương Vũ Trạch là chiến tướng của Hải Bang, nhưng các anh em đều biết, uy danh của hắn không hề thua kém bang chủ Tống Thành Hải, Hải Bang có ngày hôm nay, hơn một nửa là do Trương Vũ Trạch lãnh đạo các anh em xông pha, vì vậy Tống Thành Hải rất coi trọng Trương Vũ Trạch.
Trương Vũ Trạch cân nhắc nói: “Tào Bang tấn công Lang Quân, trong lúc này bọn chúng không thể để Hải Bang chúng ta tham chiến, điều này không có lợi cho bọn chúng! Vì vậy, kẻ tàn sát đẫm máu các đường của chúng ta, có khả năng là người khác! Hơn nữa, hai bang chúng ta đã giao ước không được làm hỗn loạn Yên Kinh, bên trên cũng quyết không cho phép! Chết nhiều người như vậy, cục trưởng Phương lại phong tỏa địa bàn của chúng ta, chắc chắn là muốn báo cáo với bên trên, lúc này, việc chúng ta cần làm, chính là giữ được bình tĩnh! Không rơi vào bẫy mà kẻ khác giăng ra, một khi thế giới ngầm ở Yên Kinh hỗn loạn, chúng ta ắt phải liên thủ với Lang Quân đối phó với Tào Bang, như vậy, kẻ khác sẽ nhân cơ hội lợi dụng!”
“Con rùa Tào Nghị Hùng đó sớm đã muốn tiêu diệt Hải Bang của chúng ta, bên ngoài thì mọi người chung sống hòa bình, nhưng bên trong lại đào bới nhược điểm của nhau, muốn diệt trừ tận gốc đối phương! Vũ Trạch, những việc này cậu hẳn là biết rõ.
Cậu nói kẻ tắm máu các đường của chúng ta không phải là Tào Bang, nơi chật hẹp nhỏ bé như Yên Kinh, nếu thật sự có thế lực đáng sợ như vậy, tại sao đến lúc này mới xuất hiện!”, ánh mắt Tống Thành Hải nhìn thẳng vào Trương Vũ Trạch.
Trương Vũ Trạch lắc đầu! Mắt khẽ nheo lại! Trầm giọng nói: “Đầm nước Yên Kinh này rất sâu, Huyết Lang của Lang Quân là một nhân vật đáng sợ! Chúng ta và Tào Bang đều bị cậu ta tính kế rồi, nếu không phải chúng ta cùng Tào Bang xung đột với nhau, Lang Quân sẽ không thể được thành lập thuận lợi như vậy, còn đứng vững ở Yên Kinh!”
“Một cậu ấm, có gì đáng sợ, nếu không phải bối cảnh cậu ta hiển hách, tôi sớm đã tiêu diệt Lang Quân rồi! Nếu cậu ta thật sự đáng sợ.
Tại sao tối nay lại bị Tào Bang đánh cho không còn sức đánh trả!”
“Tuy rằng tôi không rõ những việc này, nhưng Lang Quân không đơn giản! Tôi đã gặp qua Huyết Lang, cậu ta đúng là cậu ấm, nhưng sát khí trên người cậu ta vô cùng đáng sợ, buổi tối mấy hôm trước ở đại học Yên Kinh tôi chỉ phóng ra chút sát khí với cậu ta, cậu ta lập tức phát hiện ra, nếu không phải tôi kịp thời tránh đi, sớm đã bị cậu ta…đối phó với cậu ta, tôi chưa chắc đã nắm được phần thắng!”
Thì ra, Trương Vũ Trạch chính là người phóng ra sát khí với Đông Phương Hạ trong buổi tối mà An Nhiên tỏ tình với Trương Hàm!
Nghe thấy vậy, đầu lông mày Tống Thành Hải nhíu chặt lại! Tài nghệ của Trương Vũ Trạch ông ta biết, là chiến tướng số một của Hải Bang! Người như vậy, lại nói không thắng được một cậu ấm, khiến ông ta có phần kinh ngạc!
“Vậy ý cậu như nào!”, Tống Thành Hải hỏi.
“Việc tối nay bất kể là ai làm, chúng ta đều phải nói rõ với các anh em, nếu không ra trận, tinh thần của các anh em khó tránh sẽ bị sút kém! Tào Bang cũng sẽ cho rằng chúng ta sợ hãi! Hơn nữa, Tào Bang không phải có thù với Lang Quân sao! Vậy chúng ta hãm chân Tào Bang, để Lang Quân đánh nhau với bọn chúng, lúc cần thiết, chúng ta còn có thể, dốc toàn lực tiêu diệt Tào Bang.
Ân oán giữa chúng ta với Tào Bang những năm này, cũng nên có kết quả rồi! Luôn bị bọn chúng chèn ép, cứ như vậy, cũng không phải là điềm tốt! Hiện tại Lang Quân có vẻ mạnh, sao chúng ta không tác thành chứ!”
Tống Thành Hải đã hiểu gật gật đầu: “Chúng ta hãm chân một phần lực lượng Tào Bang, Lang Quân chắc chắn sẽ nắm lấy cơ hội này, giao đấu đến cùng với Tào Bang, cậu nói Huyết Lang của Lang Quân là người đáng sợ, vậy cậu ta chắc chắn sẽ tìm cách khiến Tào Bang chịu tổn hại, một khi bọn chúng đều bị thiệt hại, chúng ta có thể nhân cơ hội đó diệt trừ bọn chúng, trở thành bá chủ giới hắc đạo ở Yên Kinh!”