Phụ nữ mà! Một tháng có một lần, việc này phải hiểu, cũng phải thông cảm! Đông Phương Hạ muốn đi vào an ủi, đảo mắt suy nghĩ, anh cảm thấy bây giờ không vào thì tốt hơn, ngộ nhỡ người phụ nữ đó biết mình giả bộ tức giận, với tính khí của cô ấy, thì không phải xong rồi sao! Sau này còn cả nửa cuộc đời nữa cơ! Bị cô ấy đàn áp thì không hay, không thể để cô ấy làm Võ Tắc Thiên thứ hai trong lịch sử nước Z.
Hay là đợi trời sáng rồi đưa cô ấy ra ngoài chơi, trêu chọc cô ấy, để cô ấy vui vẻ! Ừm, cứ vậy đi! Sau khi đưa ra quyết định, trong lòng Đông Phương Hạ thoải mái hơn rất nhiều!
Hầy… đã lâu không ngủ trên sofa rồi! Đông Phương Hạ thở dài một tiếng, về đến phòng khách, nằm trên sofa, một lát, liền chìm vào giấc ngủ.
Trong phòng, trong lòng Thư Lăng Vy rất khó chịu! Khó khịu không phải vì Đông Phương Hạ nói vậy, mà hối hận tại sao mình lại trêu chọc Đông Phương Hạ vào lúc ‘bạn tốt’ của mình đến làm khách, đây không phải cầm hòn đá đập vào chân mình sao!
Sau khi nức nở nghẹn ngào, cô liền đứng dậy, nhẹ nhàng đi ra phòng khách, khi nhìn thấy Đông Phương Hạ nằm ngủ trên sofa, không ra ngoài, đầu tiên là ngẩn người, sau đó, quay người đi vào ôm chăn mang ra ngoài!
Bước chân của Thư Lăng Vy rất nhẹ, rất nhẹ! Trước đó cô biết Đông Phương Hạ rất mệt! Vì vậy không dám gây ồn khiến Đông Phương Hạ tỉnh dậy vào lúc này! Cô nhẹ nhàng đắp chăn cho Đông Phương Hạ, ngắm Đông Phương Hạ bình thản ngủ say! Trong lòng Thư Lăng Vy vô cùng khó chịu!
Thư Lăng Vy dịu dàng hôn lên trán Đông Phương Hạ! Cô yên lặng ngồi xuống, ngắm nhìn người đàn ông tương lai của mình!
Nếu Thư Lăng Vy biết suy nghĩ vừa nãy của Đông Phương Hạ, sẽ còn thế này không! Có lẽ sớm đã lôi Đông Phương Hạ dậy từ sofa, đánh một trận! Đáng tiếc, cô còn chưa hoàn toàn hiểu người đàn ông bên cạnh.
…
Không biết qua bao lâu, phía đông có chút ánh sáng! Bên ngoài phòng khách cũng bắt đầu có tiếng trò chuyện! Lát sau, Dạ Ảnh bưng bữa sáng thịnh soạn đẩy cửa đi vào, khi nhìn thấy cảnh trước mắt, hơi ngẩn người, lòng nghĩ sao cậu chủ lại ngủ trên sofa, không phải là phu nhân không cho cậu chủ lên giường chứ.
Lúc này, Thư Lăng Vy đi ra từ phòng vệ sinh, nhìn thấy Dạ Ảnh, lập tức giơ ngón trỏ tay phải lên giữa đôi môi, ra ý bảo Dạ Ảnh nhỏ tiếng thôi! Sau đó, kéo Dạ Ảnh sang một bên, hỏi nhỏ: “Dạ Ảnh, bình thường cậu chủ nhà cô không thích gì nhất?”
Dạ Ảnh nghe xong liền mơ hồ khó hiểu, quay mặt nhìn Đông Phương Hạ một cái, mới nói với Thư Lăng Vy: “Cậu chủ không có ham mê xấu, còn về điều không thích, chính là bị người khác lừa gạt và phản bội!”
“Vậy tôi hỏi cô, nếu nói, tôi nói là nếu đấy! Nếu tôi chọc anh ấy chơi, hơi quá đáng chút, anh ấy có tức giận không?”, tuy Thư Lăng Vy gợi cảm, to gan, nhưng chuyện tối qua, cô thực sự ngại nói rõ cho Dạ Ảnh.
Dạ Ảnh nghĩ một lúc: “Chắc là không đâu, cậu chủ rất tốt! Nhưng chuyện gì cũng có mức độ!”
Bây giờ, Dạ Ảnh cũng đoán được ít nhiều, nhưng lại không vạch trần! Biểu cảm của Thư Lăng Vy đã nói với cô ấy.
Nói như vậy, cũng là gián tiếp nói với Thư Lăng Vy, đừng nghĩ rằng mình là vợ tương lai của cậu chủ, thì có thể lừa gạt, hoặc là phản bội!
Thấy ánh mắt của Dạ Ảnh hơi thay đổi, giọng điệu dần lạnh băng! Thư Lăng Vy biết Dạ Ảnh hiểu lầm! Nhưng cũng không giải thích gì.
Đúng lúc này, Thư Lăng Vy và Dạ Ảnh phát hiện tia sáng bên cạnh không biết bị thứ gì che mất, quay người nhìn, con mắt Thư Lăng Vy mở thật to.
“Anh đến bên cạnh tôi từ lúc nào?”
Lúc Dạ Ảnh đi vào, Đông Phương Hạ đã tỉnh dậy! Nhưng lại không mở mắt ngay, khi nghe thấy Thư Lăng Vy hỏi thăm nghe ngóng Dạ Ảnh chuyện của mình, cũng phải buồn cười! Thư Lăng Vy này, lẽ nào thực sự cho rằng mình tức giận thật.
Thế là, Đông Phương Hạ lặng lẽ đi đến, nghe toàn bộ cuộc nói chuyện giữa Thư Lăng Vy và Dạ Ảnh! Nhìn thần sắc kinh ngạc của Thư Lăng Vy, tuy Đông Phương Hạ muốn cười, nhưng vẫn cố nhịn, giả bộ còn chưa hết giận!
Dạ Ảnh thấy sắc mặt Đông Phương Hạ không tốt lắm, bỗng chột dạ! Cho rằng mình đã nói điều không nên nói cho Thư Lăng Vy.
Thế là, thấp thỏm bất an đứng tại chỗ, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào Đông Phương Hạ.
Đông Phương