Nhưng liền sau đó, sau khi Đông Phương Hạ nhìn rõ dung nhan tuyệt mỹ của người phụ nữ này, nụ cười lạnh biến thành băng giá! Đôi lông mày dài như kiếm hơi nhíu lại, con mắt sâu hiện lên ý nghi hoặc!
Thư Lăng Vy, sao lại là cô ấy! Sao cô ấy lại đến đây.
Lẽ nào cô ấy thực sự… vẫn may, mình chưa ra tay, nếu không sẽ đánh rắn động cỏ!
Đông Phương Hạ thu lại nụ cười băng giá, thay đổi thần sắc, cười như không cười nhìn Thư Lăng Vy đi về phía mình, đôi mắt nheo lại!
“Thấy anh ngốc nghếch đừng dầm mưa ở đây, tôi còn định dọa anh một chút! Không ngờ anh cảnh giác rất cao”.
Thư Lăng Vy cầm ô che cho Đông Phương Hạ, nhìn Đông Phương Hạ một lượt.
Nhìn nụ cười đơn thuần của Thư Lăng Vy, đôi mắt đẹp trong veo! Không có chút giả tạo, Đông Phương Hạ cũng phải nghi hoặc, là Thư Lăng Vy diễn xuất tốt, hay là mình hiểu nhầm.
“Hầy… anh đang nghĩ gì vậy! Một đại mỹ nhân như tôi đứng bên cạnh anh, sao anh có thể lơ đãng, để tôi cầm ô cho anh, anh không thấy ngại à!”
Thư Lăng Vy phát hiện Đông Phương Hạ cứ ngẩn ngơ, ánh mắt hơi kỳ lạ! Cô ấy giơ tay dúi Đông Phương Hạ một đấm.
Giọng điệu trách móc của Thư Lăng Vy, hành động này, khiến Đông Phương Hạ tạm thời không nghĩ những việc đó! Anh cười ha ha, cầm lấy ô từ trong tay Thư Lăng Vy, hưng phấn lên.
“Tôi đang nghĩ trên đường cô đến, có phải là đã xảy ra rất nhiều tai nạn không! Người phụ nữ xinh đẹp, gợi cảm như vợ tôi, chống đỡ cho tôi là cái phúc của tôi!”, nói xong, Đông Phương Hạ híp mắt nhìn vào bộ ngực cao của Thư Lăng Vy.
Thư Lăng Vy nhìn ánh mắt của Đông Phương Hạ nhưng không quan tâm, thở dài một hơi: “Giờ anh mới biết tôi đẹp à, rất nhiều người ở bên tôi hận không thể cung phụng tôi, chỉ có anh, không coi chị Thư Lăng Vy ra gì! Đúng là thất bại”.
“He he… Vậy chị Thư Lăng Vy có phải cảm thấy ấm ức không!”
“Đúng thế, ấm ức!”
Lần này, Đông Phương Hạ không nói gì! Anh đang quan sát ánh mắt, thái độ của Thư Lăng Vy.
Thấy Đông Phương Hạ không nói gì, con mắt Thư Lăng Vy xoay một vòng, nghi hoặc nói: “Anh muốn đi đâu?”
“Chơi”.
“Đông Phương Hạ, sao anh còn có tâm trạng đi chơi, lửa sắp cháy đến lông mày rồi!”
Thư Lăng Vy nghĩ đến Tào Bang sẽ tấn công Lang Quân bất cứ lúc nào, cô ấy hận sắt không thành thép mắng mỏ!
“Tuổi còn trẻ, bây giờ không chơi, lẽ nào phải đợi đến già mới chơi sao!”, Đông Phương Hạ trợn mắt, kéo Thư Lăng Vy đi về phía chiếc Rolls-Royce.
Thư Lăng Vy thấy chiếc xe đẳng cấp như vậy, liền nghi hoặc, sau đó lại thản nhiên.
Tây Môn Kiếm đóng cửa xe, chân tay nhanh nhẹn khởi động Rolls-Royce! Nhưng vừa khởi động xe, cảnh báo khoang lái liền vang lên.
Nhìn đèn đỏ nhấp nháy, Tây Môn Kiếm cau chặt mày, hình như không tin đèn đỏ lại nhấp nháy vào lúc này, vì trên xe chỉ có cậu chủ và phu nhân! Lẽ nào phu nhân cô ấy…
Tây Môn Kiếm nhanh chóng tắt cảnh báo, do dự một lát, lập tức lấy di động ra, vừa lái xe vừa gửi tin nhắn cho Đông Phương Hạ phía sau.
Trong xe, Thư Lăng Vy ngắm nội thất xa xoa, không hề ngạc nhiên! Cậu chủ nhà họ Bek, có loại xe này cũng không có gì lạ.
Đông Phương Hạ mở nhạc, dạng hai chân, vừa định hưởng thụ cảm giác thư giãn thoải mái mà âm nhạc mang đến! Di động trong túi quần rung lên.
“Cậu chủ, trên người phu nhân có máy nghe trộm và máy theo dõi!”
Đông Phương Hạ thấy Tây Môn Kiếm gửi tin nhắn như vậy cho mình, liền kinh ngạc! Con mắt đen láy hiện lên sát khí không dễ phát giác, trả lời “tôi biết rồi”, sau đó xóa tin nhắn.
“Để tôi xem”.
Đông Phương Hạ vừa xóa tin nhắn, Thư Lăng Vy giật lấy di động của Đông Phương Hạ! Khi phát hiện mục tin nhắn đến và mục tin nhắn đi trống không, ánh mắt nhìn chằm chằm Đông Phương Hạ, lẩm bẩm nói:
“Dấu hiệu ngoại tình của đàn ông: ngày ngày tăng ca ở công ty, không tham gia vào việc nhà, về nhà là tắt điện thoại, trả lời xong tin nhắn rồi xóa, lên giường ngáy động trời, quần trong thường mặc ngược.
Đối chiếu kiểm tra, phù hợp ba điều thì thuộc loại đáng nghi, bốn điều thì hoàn toàn chính xác.
Đông Phương Hạ, bây giờ anh đã có một điều, trả lời tin nhắn xong rồi xóa, tôi nhớ rồi!”
Thư Lăng Vy nói xong, trả di động cho Đông Phương Hạ đang cười.
.