Những người này hành động tương đối nhanh nhẹn, sát khí hừng hực! Khuôn mặt của mỗi một người đều được che lại bằng miếng vải lụa đen, người đàn ông lực lưỡng dẫn đầu dựa vào bức tường bóng trắng kiểm tra, sau khi phát hiện không có gì bất thường, lập tức ra dùng tay ra hiệu với một người đàn ông che mặt phía sau!
Sau đó, mười mấy người bỗng xông ra từ trong bóng tối chạy về phía đám người Tống Khải!
Anh em Hải Bang đã cảm thấy mùi nguy hiểm, vẫn chưa kịp phản ứng gì, bỗng nhiên phát hiện ánh sáng bên cạnh mình tối lại!
Tống Khải cũng phát hiện ra điều không ổn, ngẩng đầu nhìn, khi phát hiện đám người mình bị một đám người không rõ lai lịch bao vây, liền kinh hãi kêu: “Chúng mày là ai?”
Khi Tống Khải lên tiếng, người của cậu ta đã đứng lên, rút đao luôn mang theo bên người, cảnh giác nhìn những người này!
Đám đàn ông che mặt không quan tâm đến ánh nhìn hung ác của đối phương, cũng không cho Tống Khải cơ hội lên tiếng! Người đàn ông dẫn đầu chỉ vào Tống Khải.
Liền sau đó, đám người che mặt xuất hiện đột ngột liền giơ đao vung về phía Tống Khải.
Anh em Hải Bang thấy vậy liền kinh hãi! Mười mấy người bảo vệ Tổng Khải, vây cậu ta ở giữa! Tuy họ coi thường tên bại gia chi tử này, nhưng tốt xấu gì cũng là con trai của bang chủ, đâu thể không cứu!
Bạch Vỹ theo sau đi đến, khi nhìn thấy cảnh này lập tức gửi tin nhắn cho Dạ Phong.
Bãi đỗ xe vốn yên tĩnh, lúc này bị phá vỡ bởi tiếng chém giết, tiếng va đập của binh khí, tiếng kêu thảm thiết! Cuối cùng mười mấy anh em Hải Bang không đấu lại được kẻ địch, vì bảo vệ Tống Khải, trong mấy phút đã bị ngã xuống hơn nữa.
“Thiếu bang chủ, mau đi đi!”
Tống Khải bị dọa sợ, cậu ta là thiếu bang chủ Hải Bang, đúng thế, cậu ta cũng đã từng thấy cảnh tượng như này, nhưng lại chưa từng xảy ra với mình.
Thấy người của mình đưa theo ngã trong vũng máu, lại nghe thấy người của mình bảo mình mau chạy đi! Thế là cậu ta không quan tâm các anh em khác, quay người bỏ chạy.
Người đàn ông che mặt dẫn đầu thấy vậy liền ấn đầu ngón chân, một bước trượt qua! Cầm chặt đao trong tay, vung đao chém vào phía sau lưng của Tống Khải, không hề có chút thương hại.
“A…”
Một tiếng kêu thảm vang lên trong bãi đỗ xe, vô cùng thê thảm! Bạch Vỹ phụng lệnh của Huyết Lang âm thầm bảo vệ Tống Khải, nhìn thấy Tống Khải bị tên dẫn đầu của đám người che mặt này chém ngã xuống đất, thần sắc anh ta hơi thay đổi! Anh ta đang định xuất hiện ứng cứu, nhưng đúng lúc này, phía sau đám người che mặt đột nhiên có một đám người xuất hiện, những người này khí thế ngùn ngụt, còn chém mấy người che mặt.
Bạch Vỹ thấy vậy lại rút vào trong bóng tối, cảnh giác quan sát! Trong đám người xuất hiện sau, Bạch Vỹ bỗng phát hiện, người cầm đao xông lên phía trước nhất là Trương Vũ Trạch, khiến cho anh ta thấy hơi kỳ lạ!
Trương Vũ Trạch tìm Tống Khải khắp nơi ở địa bàn của họ không có tin tức gì, sau đó nghe nói Tống Khải đưa mười mấy anh em đến địa bàn của Lang Quân chuẩn bị tìm Huyết Lang tính sổ, khiến Trường Vũ Trạch vừa tức vừa giận.
Cậu đi gây sự với Huyết Lang, cậu có bản lĩnh đó không? Nếu Huyết Lang muốn giết cậu, thì sẽ cho cậu thịt nát xương tan trong phút chốc.
Trương Vũ Trạch đến địa bàn của Lang Quân, nghe ngóng khắp nơi, cuối cùng có anh em nói với hắn, Tống Khải đến quán bar Gone with the Wind, ở đây là tổng bộ ở Long Quân, Trương Vũ Trạch chạy một mạch đến, vừa đến tổng bộ của Lang Quân, chuẩn bị kiểm tra một lượt rồi chào hỏi Huyết Lang! Tuy bây giờ hai bang liên thủ đối phó Tào Bang, nhưng ngang nhiên đưa người đến, Trương Vũ Trạch vẫn lo rằng anh em phía dưới của Làng Quân sẽ hiểu nhầm, dẫn đến rắc rối không cần thiết!
Đâu ngờ lại nghe thấy tiếng chém giết ở lối ra của bãi đỗ xe! Quan trọng là Trương Vũ Trạch nghe thấy câu “thiếu bang chủ, mau đi đi” đã cảm thấy không đúng! Hắn lập tức đưa người chạy vào, đúng lúc nhìn thấy Tống Khải bị chém một đao!
Vì khoảng cách hơi xa, Trương Vũ Trạch không kịp ra tay cứu Tống Khải, chỉ đành vung tay bảo người của mình giết! Còn hắn, không màng tất cả chém về phía Tống Khải!
Hình như đối phương nhận ra Trương Vũ Trạch, trong giờ phút Trương Vũ Trạch xuất hiện, hắn liền ngẩn người, hiển nhiên là không ngờ!
Trương Vũ Trạch của Hải Bang đã đến! Tuy tôn dẫn đầu lo lắng nhưng lại không sợ
hãi, thấy một đao không lấy được mạng của Tống Khải, vung đao chuẩn bị kết thúc tính mạng của thiếu bang chủ Hải Bang..