Sau khi người của Trần Tư Kiệt nghe thấy tiếng hô lập tức phá cửa xông vào! Khi nhìn thấy Tống Khải cố sức giơ tay hoảng sợ chỉ vào Trương Vũ Trạch, tất cả ào ào rút đao xông về phía Trương Vũ Trạch.
!
Tuy người của Trần Tư Kiệt đã nhận được lệnh phải giết Trương Vũ Trạch, nhưng họ vẫn không tin Trương Vũ Trạch giết Tống Khải! Nhưng họ đều hiểu lầm! Tống Khải chỉ vào Trương Vũ Trạch, không phải nói Trương Vũ Trạch là hung thủ, mà muốn bảo Trương Vũ Trạch cứu cậu ta.
Sự việc đã đến nước này, Trương Vũ Trạch sẽ không để mặc những người này thịt mình! Vào lúc người của Trần Tư Kiệt xông về phía hắn, hắn liền rút đao của mình nghênh đón, vừa đánh vừa lùi về phía cổng lớn, hắn bị thương nặng chưa lành sẽ không muốn chiến đấu! Chỉ có rời khỏi đây, sau khi dưỡng thương xong triệu tập người của mình mới có cơ hội giết Trần Tư Kiệt!
Trần Tư Kiệt thấy Trương Vũ Trạch muốn bỏ chạy, tuy hắn ôm Tống Khải mềm nhũn ngã dưới đất, nhưng vẫn âm thầm rút con dao đâm sau lưng Tống Khải ra, cho Tống Khải chết nhanh hơn.
Trần Tư Kiệt lấy cái cớ Trương Vũ Trạch giết Tống Khải, liền danh chính ngôn thuận giết Trương Vũ Trạch với lý do báo thù cho Tống Khải! Thậm chí còn có thể lôi kéo những người vẫn luôn đứng thế trung lập vào trận doanh của hắn, để hắn thuận lợi ngồi lên vị trí bang chủ Hải Bang.
Hơn bốn mươi người bao vây tấn công Trương Vũ Trạch, Trương Vũ Trạch lúc này vốn không phải là đối thủ của những người này! Nhưng hắn đã dám một mình đến đây, đương nhiên là có chuẩn bị.
Sau khi chém vài anh em một cách quyết liệt, hắn vội chạy về phía sau, lấy ra quả mìn đã chuẩn bị sẵn, kéo dây dẫn rồi ném ra.
“Ầm… A a a…”.