Đông Phương Hạ do dự một lúc nói: “Nói thế này nhé, sát thủ ‘Phong Ba’ đang ở Yên Kinh, nhóm Sakura của Yamaguchi-gumi cũng ở Yên Kinh, nhưng hai thế lực này không đơn giản như chúng ta biết, phía sau bọn chúng có người rất đáng sợ! Đương nhiên, đây đều là suy đoán của anh, việc ở Yên Kinh nhìn có vẻ thuận lợi, thực tế có rất nhiều việc đến bây giờ anh cũng không biết! Còn nữa, anh cảm giác anh bị người khác nhằm vào”.
Nam Cung Diệc Phi nghe xong càng thêm lo lắng, vùi đầu trầm tư! Lúc này Thư Lăng Vy quay lại, thấy Đông Phương Hạ và Diệc Phi không nói gì liền nghi hoặc!
Thư Lăng Vy đang định hỏi liền bị Đông Phương Hạ dùng ánh mắt ngăn lại, ra ý bảo cô đừng làm phiền Diệc Phi suy nghĩ! !
Hồi lâu, Nam Cung Diệc Phi ngẩng đầu, phát hiện Thư Lăng Vy đã quay lại, cô bảo Thư Lăng Vy ngồi xuống đừng đứng mãi, mới hỏi Đông Phương Hạ: “Ý của anh là nhóm Sakura của Yamaguchi-gumi có liên quan đến nhau, cũng là đồng bọn của Tào Nghị Hùng! Nhưng người thực sự đứng sau chỉ đạo bọn chúng là người khác!”
“Anh không biết, nhưng các em nghĩ xem, sát thủ ‘Phong Ba’ đến Yên Kinh thông qua con đường nào, bọn chúng là phần tử khủng bố, có thể thuận lợi qua chốt kiểm tra an ninh sao! Cho dù được cho qua, người của anh trải khắp mọi ngóc ngách Yên Kinh, sao không điều tra được,
Lăng Vy là cảnh sát hình sự quốc tế cũng không điều tra được, không phải rất kỳ lạ sao! Còn nữa, thời gian gần đây bên cạnh anh xuất hiện một vài người, sự xuất hiện của những người này khiến anh cảm thấy không đúng, có lẽ đây là ảo giác,
nhưng tốt xấu gì anh cũng ở bên ngoài xông pha sáu năm, có việc gì, có người thế nào mà anh chưa từng thấy!”
“Đông Phương Hạ, anh không nói tôi cũng không phát hiện ra thật, cảnh sát hình sự chúng tôi muốn điều tra người nào, bất kể hắn trốn ở đâu, chỉ cần cho chúng tôi thời gian nhất định, chúng tôi chắc chắn có thể tìm được.
Thành phố như Yên Kinh, muốn tìm hai mươi người của nhóm Sakura của Yamaguchi-gumi vốn là việc rất dễ, nhưng nhiều ngày như vậy lại không có thông tin! Thực sự rất kỳ lạ”, Thư Lăng Vy nói.
“Lăng Vy, không phải người của cô không điều tra được, mà là có người không muốn để người của cô điều tra được! Còn là ai, cô có thể điều tra, nhưng chỉ có thể âm thầm điều tra, không được công khai”.
“Cái gì? Có người không muốn để người của tôi điều tra được? Người của tôi chỉ nghe lệnh của tôi, người ngoài không ra lệnh cho họ được, chắc anh không…”, Thư Lăng Vy nói đến đây đột nhiên dừng lại, vì cô nghĩ đến điều gì đó, không chắc chắn hỏi Đông Phương Hạ: “Anh đang nói Quý Mạch? Anh ta nhúng tay vào việc của tôi?”
Đông Phương Hạ lắc đầu: “Tôi không chỉ bất kỳ ai, Lăng Vy cô nghĩ đi! Người của cô nghe lệnh của cô, nhưng cô không phải là người tổng phụ trách phía nước Z, trong cảnh sát hình sự quốc tế, nói không chừng có người có địa vị cao hơn cô âm thầm ra lệnh cho người của cô! Nếu không, sao cô không điều tra được nơi ẩn nấu của nhóm Sakura Yamaguchi-gumi.
Quý Mạch là cấp trên của cô, anh ta là kẻ tình nghi! Hơn nữa lần trước tôi phá anh ta, anh ta nhất định điều tra được tôi là Huyết Lang của Lang Quân, người của nhà họ Đông Phương! Vì báo thù, kẻ lòng dạ hẹp hòi sẽ chọn xen ngang một chân vào”.
Thư Lăng Vy nghe xong trầm ngâm: “Đông Phương Hạ, yên tâm đi! Tôi sẽ âm thầm điều tra việc này, nếu Quý mạch thực sự nhúng tay vào việc của tôi, nước Z tuyệt đối không có chỗ đứng cho anh ta!”
“Ừm… làm việc nhất định phải quyết đoán! Cô cũng quen biết người của tôi, không tiện để họ làm! Giết một cảnh sát hình sự quốc tế, tôi cũng không coi ra gì!”
“Không cần, tuy Quý Mạch là cấp trên của tôi, nhưng ở nước Z, anh ta không có bản lĩnh đấu với tôi!”,
.