Đông Phương Hạ lo lắng bất an chờ điện thoại! Người nhà họ Đông Phương đã biết Đông Phương Mịch Ngâm bị bắt cóc, ông cụ khi biết chuyện, đập bàn tức giận, lập tức ra lệnh cho Đông Phương Hùng phải phối hợp hành động với cháu trai, sau khi cứu được cháu gái ra sẽ cho đám người đó nổ tan xác.
Nam Cung Diệc Phi đang ở tập đoàn Thiên Lang cũng nhận được tin! Lúc nghe thấy Đông Phương Mịch Ngâm bị bắt cóc, cô nghĩ ngay đến cảm giác bất an trong lòng mấy ngày này! Những kẻ bắt cóc Mịch Ngâm chắc chắn là muốn đối phó với Đông Phương Hạ, ép Đông Phương Hạ tuân theo bọn chúng! Nếu Đông Phương Hạ đi một mình, thì…
Vết thương trên người Đông Phương Hạ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục! Tối qua bị thương, vốn nghĩ rằng cảm giác bất an sẽ biến mất, nhưng Nam Cung Diệc Phi không ngờ, người mình yêu bị thương rồi, cảm giác đó không những không mất đi mà còn trở nên mãnh liệt hơn.
Những việc xảy ra tối qua có lẽ chỉ là một lời cảnh báo! Mà tối nay, Đông Phương Hạ anh ấy… ! Nam Cung Diệc Phi không dám nghĩ tiếp! Ngay sau đó vội vàng xin Phạm Bân nghỉ phép, về nhà chờ tin tức với bố mẹ chồng.
Hai giờ sau.
Điện thoại của Đông Phương Hạ cuối cùng cũng vang lên! Nhìn thấy là số điện thoại lạ, mắt Đông Phương Hạ nheo lại, ngồi trên sofa, để điện thoại rung trên bàn trà, sau khoảng hai mươi giây, anh mới đứng dậy, cầm lấy điện thoại!
“A lô, Đông Phương Hạ đây!”, giọng nói của Đông Phương Hạ không chút nhã nhặn.
“Huyết Lang, nhận điện thoại chậm như vậy, lẽ nào anh không lo cho sự an toàn của em gái mình?”
Ở đầu bên kia của điện thoại là giọng nói của một người phụ nữ, còn mang theo chút trêu đùa.
“Ồ…cô biết thân phận của tôi, cô là ai? Lời này của cô là có ý gì?”
Cho dù biết em gái đã bị bắt cóc, nhưng Đông Phương Hạ vẫn vờ như không biết, bởi vì Tiểu Lâm và nhóm người Tây Môn Kiếm đã mai phục ở vùng ngoại ô phía bắc, Đông Phương Hạ không muốn để cho đám bắt cóc biết mình đã nhận được tin trước đó.
Đến phòng khách, Đông Phương Hạ đang định xuống lầu, đột nhiên nhìn thấy Trương Vũ Trạch vội vàng chạy đến.
“Huyết Lang, Tiểu Hàm bị bắt cóc rồi, tôi phải lập tức đi cứu em ấy!”
“Cái gì? Anh cũng nhận được điện thoại của đám bắt cóc rồi?”, Đông Phương Hạ nghi hoặc.
“Vừa nhận được, Trần Tư Kiệt gọi điện thoại đến, yêu cầu tôi đến biệt thự trên đỉnh núi cao nhất của dãy Sơn Thủy ở vùng ngoại ô phía bắc đổi người!”, Trương Vũ Trạch vô cùng lo lắng, hắn chỉ có mỗi một người em gái, bây giờ lại bị bắt cóc, còn bởi vì mình mới bị liên lụy, sao có thể không tức giận chứ.
Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ đã hiểu ra! Đám người bắt cóc có hai nhóm, Tào Nghị Hùng phái Trần Tư Kiệt bắt cóc Trương Hàm, chính là muốn lấy mạng của Trương Vũ Trạch! Còn người phụ nữ gọi điện thoại cho mình, hẳn là người của “Phong Ba”, mục đích rất đơn giản! Lấy mạng của mình.
Xem ra, bọn chúng có quan hệ với nhau.