Còn nữa, sở dĩ tối nay Tào Nghị Hùng thất bại thảm hại như thế, một là bởi vì những cao thủ mà anh ta chưa từng gặp xuất hiện, hai là bởi vì một số người của Tào Bang làm phản.
Đương nhiên, nhân tố quyết định ở đây chính là mưu kế của Huyết Lang.
Thấy tình hình chiến đấu ở đây đã ổn định lại, Đông Phương Hạ quay khuôn mặt hơi tái sang, nói với Tây Môn Kiếm: “Tây Môn, nơi này giao cho anh và Vũ Trạch.
Mau thu dọn chiến trường đi, tôi sẽ về ngay.
Trình Thành, Bạch Vỹ, 330, đi!”
“Vâng!”
Đông Phương Hạ dẫn theo Trình Thành, Bạch Vỹ, 330 và mười mấy sát thủ của cô ta biến mất trong màn đêm, đi theo hướng mà Tào Nghị Hùng chạy trốn.
Sau khi nhóm Đông Phương Hạ đi, Tây Môn Kiếm dẫn năm mươi cao thủ nhà họ Bek vào trong cao ốc Phi Hùng.
Trương Vũ Trạch chỉ huy các anh em tử sĩ đánh tan người của Tào Bang, không để bọn họ tập hợp lại với nhau.
Sau đó, anh ta gọi điện thoại cho đường chủ Hồ Ngạn Hạo của Thanh Long Đường cách đây gần nhất, bảo anh ta nếu tình hình bên đó ổn rồi thì nghĩ cách điều ít người tới, canh gác cao ốc Phi Hùng.
So với cuộc chiến ở cao ốc Phi Hùng, tình hình bên phía Hồ Ngạn Hạo, Hoàng Vỹ Kỳ, Dạ Phong, Tạ Vũ Thần cũng vô cùng kịch liệt.
Nhưng Tào Nghị Hùng đã điều một phần cao thủ đến đây, bị các anh em tử sĩ, người của 330 và các cao thủ nhà họ Bek giết sạch rồi.
Bên phía Hồ Ngạn Hạo, mấy phút trước khi bốn đường của nhóm Hồ Ngạn Hạo phát động tổng tiến công, Sói 331 cũng đã giết tám mươi phần trăm những người có quyền chỉ huy trong Tào Bang.
Chính vì thế, bên phía Hồ Ngạn Hạo không tổn thất nhiều người, cũng không tốn quá nhiều thời gian để khống chế địa bàn của Tào Bang.
Chỉ có một số người trốn được, Hồ Ngạn Hạo đã hợp sức với nhóm Dạ Phong, tiến hành tìm kiếm khắp thành phố.
Nhận được điện thoại của Trương Vũ Trạch, Hồ Ngạn Hạo mới yên tâm.
Anh ta cứ lo người bên phía cậu chủ quá ít, dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Sau khi tắt máy, Hồ Ngạn Hạo lập tức gọi cho Dạ Phong, Hoàng Vỹ Kỳ và Tạ Vũ Thần, bảo bọn họ điều người tới cao ốc Phi Hùng.
...
Sau khi dẫn mấy chục thân tín rời khỏi cao ốc Phi Hùng, vốn dĩ Tào Nghị Hùng định tới một đường khác, xem tình hình chiến đấu thế nào rồi.
Nhưng ông ta không ngờ được rằng địa bàn của ông ta ở Yên Kinh đã bị Lang Quân khống chế.
Lúc tới gần một đường, may mà có người phát hiện ra tình hình bất thường, nếu không thì bọn họ đã bị các anh em Lang Quân phát hiện ra rồi.
Lúc này, Tào Nghị Hùng chẳng khác nào một con chuột chui lủi.
Ông ta từng là bá chủ thế giới ngầm ở phương bắc, không một ai có thể tưởng tượng được rằng chỉ sau một thời gian ngắn, địa vị của ông ta lại suy giảm mạnh đến thế.
Rơi vào đường cùng, Vương Thiến Thiến bèn đề nghị tạm thời ẩn núp, đợi một thời gian nữa rồi âm thầm rời khỏi Yên Kinh..