Là một người phụ nữ mà Long Nhã Nhàn có thể nói ra những lời này, thực sự khiến Đông Phương Hạ nhìn với con mắt khác.
Những lời này, chỉ có thể trải qua vô số trắc trở, hoặc người ở địa vị cao mới có thể hiểu được, mặc dù mình là cậu chủ nhà họ Bek, lăn lộn bao nhiêu năm trong thế giới ngầm, cũng không có tâm thái như vậy! Lúc này nghe thấy Long Nhã Nhàn muốn tặng mình một câu, Đông Phương Hạ lập tức có hứng thú!
Nhìn thấy ánh mắt của Đông Phương Hạ, Long Nhã Nhàn cân nhắc một chút! Lãnh đạm nói: “Đừng đưa ra lựa chọn trong lúc tâm trạng cậu không tốt, bởi vì quyết định lúc đó của cậu sẽ khiến cậu vĩnh viễn không thể vươn mình được! Thân phận đặc biệt của cậu, đã được định sẵn cậu sẽ có rất nhiều kẻ địch, còn là những kẻ địch mạnh! Lang Quân của cậu, nếu muốn không sụp đổ, chỉ còn cách không ngừng nâng cao thực lực.
Trên đời này, còn có rất nhiều người mạnh mà cậu không biết.
Đàn ông con trai co được dãn được, đôi khi cậu có thể lựa chọn trốn tránh, nhưng cậu nhất định phải có chí tiến thủ, không được có chút ngạo mạn.
Mặc dù người tôi quen biết không nhiều, nhưng bọn họ đều có lòng chuộng hư vinh”.
Nghe thấy vậy, đôi mắt thâm sâu của Đông Phương Hạ nhìn chằm chằm vào Long Nhã Nhàn! Trong lời của Long Nhã Nhàn còn có hàm ý khác, thân phận đặc biệt của mình, lẽ nào chị ta không những biết mình là Huyết Lang của Lang Quân, mà còn biết mình là cậu chủ nhà họ Bek.
Rốt cuộc chị ta là ai, tại sao lại biết những điều này, còn cảnh cáo mình như vậy, có phải chị ta đã biết gì rồi không!
“Lời của chị khiến người khác thật khó đoán!”, Đông Phương Hạ cười ha ha nói.
Long Nhã Nhàn nói: “Nói chuyện với người thông minh không cần quá thẳng thắn, cậu hiểu được ý của tôi! Có một số chuyện tôi không thể nói thẳng cho cậu, một là hiện tại tôi không tin cậu, hai là tôi muốn sống cuộc sống yên ổn!”
“Long Nhã Nhàn, tôi rất tò mò về thân phận của chị, nhưng tôi sẽ không hỏi.
Tôi tôn trọng tất cả phụ nữ, càng tôn trọng sự riêng tư của các chị! Ở Yên Kinh có khó khăn gì, cứ nói với tôi! Tôi sẽ không quấy rầy đến cuộc sống của hai mẹ con chị, Đông Phương Hạ tôi cũng không dễ dàng hứa hẹn điều gì với bất kỳ ai, một khi đã nói ra, bất kể phải trả cái giá lớn như nào, tôi cũng sẽ làm được! Ngoài ra, cảm ơn những lời vừa rồi của chị”.
Đông Phương Hạ rất tò mò về thân phận của Long Nhã Nhàn, nhưng anh sẽ không hỏi! Làm như vậy, không chỉ không có được thứ mình muốn, mà còn mất đi một số thứ mà mình không ngờ tới.
Người phụ nữ giống như Long Nhã Nhàn, có thể thương lượng được!
“Người đàn ông muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, không thiếu thứ gì như cậu, có thể tôn trọng phụ nữ chúng tôi, thật là hiếm có!”
Long Nhã Nhàn ngày càng đánh giá cao Đông Phương Hạ! Với thân phận như của Đông Phương Hạ, trước đó Long Nhã Nhàn thật không nghĩ đến đường đường là cậu chủ nhà họ Bek sẽ gần gũi thân thiết như vậy, những lời đồn trong thế giới ngầm đó, có lẽ là nói về thủ đoạn của Huyết Lang nhằm vào kẻ địch!
Đông Phương Hạ khẽ mỉm cười! Mặc dù luôn cảnh giác với Long Nhã Nhàn, nhưng Đông Phương Hạ sẽ không thể hiện sự cảnh giác này ra.
Hai người cứ nói chuyện như vậy, thấm thoát, màn đêm bắt đầu buông xuống, phố xá đã lên đèn! Tiểu Đồng Đồng chơi mệt, sau khi chui vào lòng Đông Phương Hạ liền chìm vào giấc ngủ.
Ôm Đồng Đồng ra khỏi vườn bách thú náo nhiệt, từ xa, Đông Phương Hạ và Long Nhã Nhàn liền nhìn thấy Viên Hào đang vẫy tay với mình bên này!
Nhìn thấy Viên Hào, Đông Phương Hạ lúc này mới nhớ ra mình đã quên mất “anh Hào Sảng” này! Sau khi lên xe, Đông Phương Hạ đem áo khoác của mình cởi ra khoác lên cho Đồng Đồng, sau đó nói với Viên Hào: “Anh Hào, để anh phải đợi lâu rồi!”.