Tiếp sau đó tôi chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm, được đặt lên một thứ khá êm, cơ thể ấm dần.
Minh đặt cô lên giường của mình, bản thân cậu lại vác xác sang phòng kế bên.....
Tôi yên lặng ngủ suốt đêm. Đến khi nghe thấy tiếng chim bên ngoài ríu rít kêu, vài tia nắng len lói chiếu vào mắt khiến tôi bừng tỉnh. Cảm xúc hoang mang dâng trào, phòng tôi trang trí cổ điển như thế này từ bao giờ, nhớ rõ ràng đối diện giường ngủ của tôi còn có một tủ truyện rất màu mè nữa cơ mà???? Mất đâu rồi....
Phải mất một lúc mới tỉnh hẳn, tôi tự thưởng cho đầu mình một cái cốc rõ đau. Nhìn xung quanh không thấy Minh bên cạnh, tìm mãi thì thấy hắn vẫn đang ngủ, tôi sờ thử chán hắn, thấy mát lạnh mới yên tâm ra về. Đi đến cửa nhà chân tự nhiên không đứng vững nữa, tôi khóc không ra nước mắt
-' thôi xong, hôm qua mình là bỏ nhà ra đi, rồi còn ngủ nhờ..... chẳng lẽ lại phải ngồi nhà nghe mẹ ca thán bài hát * con nhà người ta, con nhà mình sao????*. Thật không sống nổi đến ngày mai mất ' tôi chỉ dám đứng ngoài tranh đấu nội tâm quyết liệt, đến phút cuối vẫn là ưỡn ngực, đứng thẳng lưng tự tin đi vào, thà chịu trận trước còn hơn.
Phòng khách không có ai, tôi thở phào lên phòng, lúc đi qua bàn ăn một giọng nói vang lên làm tôi thót tim
-' em gái thân yêu mới về à '
Hizzzz thì ra là anh trai đáng quý của tôi, thật may mắn vạn lần, tôi đứng lại cười đáp
-' ahaha em mới đi tập thể dục buổi sáng về đấy mà '
Anh cầm cốc sữa lên uống một ngụm, cười rõ hiền từ nhìn tôi, nói
-' vậy sao, tập thể dục từ tối qua đến giờ, cẩn thận bị cảm đấy em gái .xin lỗi nhé Tối qua chưa được em cho phép, anh đã lỡ ngủ trong phòng em mất rồi, thế nhóc ngủ trên giừơng anh à '
-' không,may cho nhóc là mẹ đi chơi xa vài ngày đấy nhé '
-'hết hồn súyt chết '
Anh tôi tỏ ra mệt mỏi, than vãn
-' anh tự nhiên mất hết sức lực, không rửa nổi đống bát trồng chất kia nữa, nhóc đang rảnh nhớ giúp anh nhé, anh đi học trước đây ' nói xong anh cầm cặp đeo lên vai, vui vẻ huýt sáo lướt qua tôi.
Ôi thần linh ơi, con đã đắc tội gì,làm ơn nhắc cho con xửa chứ đừng phạt như vậy